Hôm nay,  

Công Viên Quốc Gia-Seldon Lake State (Texas)

17/10/202500:11:00(Xem: 1304)
 
TG-Trương-Ngọc-Anh-trong-lễ-trao-giải-VVNM-2002
TG Trương Ngọc Anh trong lễ trao giải VVNM 2002
 
Ngọc Anh là tác giả Viết Về Nước Mỹ ngay từ năm đầu tiên. Sau vụ khủng bố tấn công làm sụp đổ tháp đôi ở New York, cô viết bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể chuyện sở làm, một công ty chủ nhân người Ả Rập Hồi Giáo, nhưng hàng trăm nhân viên đủ gốc Á Âu, Do Thái... sống với nhau hoà thuận. Bài viết được trao tặng giải thưởng Danh dự năm 2002. Cũng với giọng văn tự nhiên và nhiều cảm xúc, bài viết kỳ này miêu tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi tiểu bang Texas-Công viên Quốc gia Seldon Lake State.
 
***
 
Seldon Lake State Park là cánh rừng còn nhiều hoang sơ của Houston, tiểu bang Texas (TX), rộng 2,800 mẫu Anh. Khu rừng mênh mông này đã được chính quyền TX xây dựng từ thế chiến thứ 2, là nơi dân địa phương tới câu cá trên những hồ nước thiên nhiên rộng lớn. Từ năm 1975, những hồ này trở thành khu rừng công viên tiểu bang (State Park).

Về khu rừng tiểu bang Seldon (Seldon Lake State Park), chính phủ đang cố công gây dựng lại khu rừng bị bỏ hoang dã thành công viên tiểu bang. Họ tìm trồng lại những giống cây của Texas đã từ lâu bị biến mất. Nuôi trong tự nhiên những nai, thỏ, cò, vạc, những giống chim muông như thời hoang dã.

Ở đây chúng ta có thể dạo chơi, cắm trại, chạy xe đạp, đi bộ ... len lỏi trên những con đường trải sỏi cát xào xạc như đường quê. Hai bên đường quanh co giữa rừng cây cao vút. Hay thoải mải thưởng thức những bông hoa dại hai bên con đường  cầu lót ván nên thơ, mùa mưa xâm xấp nước và lồng lộng gió. Đôi khi bạn sẽ chợt bắt gặp những khóm lau trắng phơi đầu bạc phất phơ trong gió sớm.

Vào đầu mùa xuân, sau vài trận mưa nước lên ngập những đồng cỏ là lúc những rừng bông dại xanh trắng tím vàng ... nở bừng, như hớn hở chào đón khách bộ hành nhàn du. Bạn có thể thưởng thức hương thơm  honeysuck thơm ngào ngạt trên đường đi. Hoặc dạo quanh những hồ bông súng nở trắng mặt hồ. Lúc này những nhánh lan tím, vươn mình lên khỏi mặt nước, nở những đóa tím nên thơ chen với những khóm li-ly trắng muốt, thơm ngát.

Vào mùa hạ, khách nhàn du ngóng chờ những nhánh sen vàng vươn cao đài cát, những bông súng trắng tinh khôi vươn lên giữa những lá xanh mướt bản rộng, nằm im lìm trên mặt nước, những mặt hồ thinh lặng, thế giới của thiền hành. Câu cá cũng là niềm vui quanh năm của nhiều gia đình dân bản xứ.

Thỉnh thoảng, bạn có thể nhìn thấy những chú cá sấu nằm dài trên những khúc gỗ mục lững lơ trên mặt hồ, phơi mình đón ánh nắng mặt trời, hay những chú rùa  sắp hàng bên bờ hồ, tận hưởng bình minh ấm áp. Đừng sợ, cũng đừng chọc phá chúng.

Nơi đây cũng không thiếu những con cò, con vạc, vịt trời, trầm ngâm trên những cành cây, hay trầm mình bắt cá trên hồ nước đầy bông sen vàng, hay bông súng nở trắng xóa. Đó đây là sóc, thỏ, và những con chuồn chuồn, bươm bướm núp ló hay bay lượn đó đây. Tiếng chim ca hót khuấy động bầu không khí tịch mịch.

Phía xa xa có đài vọng cảnh vuông vắn, cao 4 từng, với những bậc thang sắt vững vàng cho bước chân trẻ nhỏ. Đó là nơi bạn có thể ngắm nhìn bốn phía trong gió lồng lộng mát mẻ. Leo lên tới từng cao nhứt cũng hơi mỏi chân, nhưng thú vị lắm bạn ơi. Họ cũng có thang máy cho các bác leo thang khó khăn. Trên đây, bạn sẽ thấy những cái tên viết bằng mực, hay khắc bằng dao lên bảng, ghi dấu của những cặp đang yêu.

Vùng hồ này có cá sấu, nên không cho tắm lội, hay sinh hoạt gần nước . Giữ khoảng cách 30F nếu thấy cá sấu nhe bạn, cho an toàn 30F bằng chiều dài của  chiếc School bus, bảng nhắc nhở này rất dễ hiểu cho trẻ con vì nơi đây thường xuyên có những nhóm học trò nhỏ cùng thầy cô tới chơi.

Họ bảo vệ những giống thú lớn, cũng lưu tâm tới những thú vật nhỏ bé nữa. Trên dọc đường đi bộ rải sỏi cát xuyên rừng cây có gắn những bảng nhỏ, hướng dẫn bạn khi gặp những mạng nhện giăng ngang đó đây thì hãy cúi sát xuống mà băng qua, hay đi vòng quanh, đừng phá hay giết hại chúng. Họ bảo vệ cả những động vật thật nhỏ bé.


Những hồ trong khu công viên này chứa  hoàn toàn nước mưa, nên sau khi lọc, nước an toàn để dùng trong công viên, khu nhà vệ sinh, luôn cả nước phông-tên để uống.

Những ngày thời tiết tốt, không có mưa gió, mùa xuân, mùa thu trời mát mẻ, hay những ngày mùa đông không quá lạnh, chúng tôi thường tới bộ hành, thong dong thưởng thức, chụp hình cảnh thiên nhiên xinh đẹp.

Tại  khu rừng thiên nhiên này, có một cánh đồng bo-bo. Đây là loại cây cho hột, ở Mỹ người ta dùng để làm thức ăn cho bò, ngựa. Cũng có cả ngàn trùng cây điên điển bông màu đỏ hồng. Hai loại cây này mọc san sát trên khoảng đất rộng minh mông, mùa mưa ngập nước. Có một con đường lót ván, quanh co giữa cánh đồng hoang dả cho chúng ta đi bộ, ngắm phong cảnh, chụp hình.

Một ngày đầu mùa thu, nhàn du, trong lúc chụp hình bông hoa cây cối trong rừng, Tím khám phá một loại cây cành tủa ra nhiều nhánh, đeo từng chùm trái tròn, nhỏ, có màu tím đẹp quá chừng. Đương nhiên là không cưỡng nỗi ám ảnh màu tím thủy chung, nên chụp nhiều hình lắm, mãi mê. Chụp cả chân dung mình với những chùm trái tím rịm dễ thương này. Về nhà, tìm hiểu thêm về loại cây này mới biết... Thậm chí tại Mỹ cũng ít người biết về trái dâu màu tím xinh đẹp này.

Trái dâu tím rịm này là Americana Beautyberry, tên đẹp ghê nhe. Tím thử dịch tên qua tiếng Việt: Cây ngọc tím – nghe dân dã nhưng vẫn có chút kiêu sa.  Được không các bạn tui? "Beautyberry Mỹ” (Callicarpa americana) hay cây “ngọc tím”, là một loại cây bụi bản xứ của các khu rừng miền Nam nước Mỹ, nổi bật với vẻ đẹp tự nhiên với màu sắc bắt mắt giữa rừng cây. Loại berry tím này có những công dụng đáng kinh ngạc lắm nhe. Nếu có dịp cắm trại, bạn nên tìm một chỗ có nhiều cây “beauty berry”. Khi đói hái vài trái nhâm nhi ngon ngọt giải sầu. Người ăn được và cả thú rừng thú nuôi đều cũng ăn được luôn.

Lá của nó, vò nát và thoa lên da đám muỗi đói, ve cỏ .. chạy mất dép. Nghe nói trái dâu ngọc tím này làm bánh mứt có hương vị thơm ngon lắm đó bạn. Cũng có thể xay trái làm nước sinh tố uống. Chỉ cần thêm chút đường và vài giọt nước chanh, vị chua tự nhiên sẽ làm nổi bật hương vị, khiến ly nước trở nên thơm ngon và giúp ta sảng khoái. Điều cần là mình phải trồng được giống cây này trong vườn nhà. Ước gì.

Mời bạn cùng Tím nhe, nếu có dịp viếng thăm tiểu bang Texas, hãy ghé thăm hồ Seldon. Buông bỏ thời gian, nhàn du trong rừng cây tươi mát những ngày mùa xuân, hay mùa thu mát mẻ. Mùa hè và mùa đông không dám mời, vì thời tiết có hơi khắc nghiệt. Nhưng lo gì, nước Mỹ có  tới 50 tiểu bang, mỗi chỗ có cảnh đẹp khác nhau, xuyên suốt 4 mùa.

Tức cảnh sinh tình. Tim có bài thơ tặng quý độc giả:

Seldon Lake – Bản tình ca của rừng hoang Texas
Giữa lòng Houston nắng gắt, Có một rừng xanh mát dịu dàng, Seldon Lake – hồ trong vắt, Nơi thiên nhiên hát khúc mơ màng.
Từ thuở chiến tranh xa vắng, Rừng hoang dần hóa công viên, Cây cỏ hồi sinh lặng lẽ, Chim muông về tụ dưới trời hiền.
Đường mòn rải sỏi quanh co, Hoa dại nở tím, trắng, vàng, xanh, Cầu gỗ lót ván nên thơ, Gió lồng lộng thổi qua cành măng.
Sen trắng vươn mình giữa nước, Lan tím chen li-ly thơm ngát, Rùa phơi nắng bên bờ hồ, Cá sấu nằm im, chẳng hề sát.
Cò vạc trầm ngâm bắt cá, Chuồn chuồn bay lượn giữa trời cao, Tiếng chim hót vang tĩnh lặng, Thỏ, sóc núp ló dưới tán rào.
Đài vọng cảnh cao bốn tầng, Gió mát lồng lộng bốn phương trời, Tên người khắc lên bảng gỗ, Dấu yêu còn mãi chẳng phai phôi.
Một ngày đầu thu nhàn du, Tím gặp trái dâu tím rịm xinh, Chụp hình mê mẩn chẳng ngừng, Về nhà mới biết tên đẹp lung linh:
“Ngọc tím”- Beautyberry Mỹ, Trái ăn được, lá xua muỗi bay, Làm mứt, sinh tố ngọt ngào, Ước gì trồng được ở vườn này.
Nếu bạn có dịp ghé qua, Texas mùa xuân, thu mát lành, Hãy đến Seldon Lake một lần, Buông thời gian, sống chậm, yên thanh.
 
Trương Ngọc Anh (NA Tím Trương)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 407,805
Mùa hè nóng nực đã qua, mùa thu đến mang theo thời tiết ôn hòa mát mẻ khắp nơi. Tuy nhiên khí hậu tại các tiểu bang Hoa Kỳ không hoàn toàn giống nhau. Có nơi lạnh, lá cây thay màu từ xanh thành vàng cam hay đỏ. Nơi nào lạnh ít lá hãy còn xanh. Lá cây trên vùng núi thay màu sớm hơn ở các đô thị. Tại Vùng Fairfax, Virginia lá hãy còn xanh và tại Canada phần lớn lá đã thay màu. Các bạn bàn nhau từ mấy tháng trước, rủ đi Canada bằng du thuyền xem lá vàng, thật ra là để đổi không khí trong 10 ngày. Cả năm qua các bạn chưa đi xa. Trước kia khi mới nghỉ hưu các bạn thường đi viếng thăm nơi này nơi nọ bằng du thuyền, không đi đường bộ vì ngại chờ đợi ở phi trường đông đảo. Là những người cao niên, họp mặt được lúc nào thì vui lúc ấy. Chẳng biết ai sẽ ra đi trước và không bao giờ trở lại chỉ để thương nhớ cho người thân. Điều đó bình thường như lá vàng rơi rụng vào mùa thu.
Suốt tuần ni, bắt đầu từ ngày 27 tháng 10 đến chừ, tôi chỉ muốn lên mạng nhìn hình ảnh Huế lũ lụt và gọi điện thoại người chị tên Giang, nhưng rất khó khăn vì nhà bị cúp điện. Tôi nghe chị kể: Sau khi tôi gởi số tiền từ cô em chồng tên Tịnh Tâm cùng mấy chị em hùn phước về BS Đặng Nga và nhóm chị Nhuỵ (NTN) nhờ giúp bão lụt. Chị tôi đã đến nhà chị Nhuỵ và nhóm sắp xếp tiền vào phong bì 200k, bỏ sẵn sàng mỗi bao gồm bịch gạo 10 ký, thùng mì gói và vài thứ khác. Nhóm đã thuê xe và chuẩn bị lên đường vào ngày thứ hai 27 tháng 10 (đầu tuần) về làng Phong Điền tổ chức phát quà tại Chùa. Không ngờ tối đó mưa bão, đài loan báo tin tức hôm sau lụt sẽ vào Huế. Cả nhóm cancel chuyến đi thì trưa ngày đó nước vào nhà. Mức nước chảy cuồn cuộn lên thật nhanh cho đến tối. Cháu trai tôi bước xuống nhà nước ngập ngang cổ, còn những nhà thấp hơn thì xem như lấp đến mái nhà.
Đất trời Arizona giữa tháng 9 vẫn như một chảo lửa. Ông trời dường như đang mê tu luyện môn “Cửu Dương Thần Công”, phóng hỏa lực ba con số xuống cõi hồng trần. Bầu trời xanh lơ mà mặt trời như ngủ quên, vẫn đều đều rải xuống trần gian cái nắng nóng đến nhão cả người, vạn vật như chảy ra thành một chất lỏng đặc sánh; con người rũ rượi, nhễ nhãi mồ hôi, hằng ngày vật vã bên cái máy “ây-xi” ráng sống sót, mong hạ đi, đón thu về. Nhóm Bút Tre bèn quyết định chạy trốn lên vùng cao, lên tận Hoàng Thạch Sơn, tức Núi Đá vàng, Yellowstone National Park.
Các con của tôi đều học trường Tiểu Học Công Lập miễn phí của chính phủ, lên trung học hai đứa đều học trường tư Albert Demin của giáo hội Công Giáo tại thành phố Nogent sur Marne, bên cạnh Le Perreux Sur Marne nhà của chúng tôi an cư từ năm 1997. Hai nhóc của tôi bắt đầu học tiếng Anh từ lớp Sáu, đến lúc thi tú tài hai đứa đã rành tiếng Anh cả hai đậu tú tài hạng ưu (mention Bien). Sau khi đậu tú tài, Duy Hải (DH) học khóa dự bị hai năm (classe préparatoire) chuyên toán, Lý, Hóa nếu không thi rớt mới được ghi danh thi tuyển vào các Đại Học lớn của Pháp (Grande Ecole) mỗi năm chỉ nhận vài trăm sinh viên thôi. Học sinh đã qua lớp chuyên toán điểm toán, lý, hóa xê xích nhau vài điểm thôi, để lọt vào vòng chung kết thí sinh phải làm bài luận văn (Dissertation) và thi tiếng Anh.
Năm 2025, người Việt gốc Mỹ kỷ niệm 50 năm định cư tại Hoa Kỳ. Chúng tôi cũng sẽ có thêm một kỷ niệm định cư tại Seattle được nửa thế kỷ. Nửa thế kỷ đã qua, những người đến sau, những người mới qua, không tưởng tượng được mọi chuyện đã có thể thay đổi như ngày hôm nay: Một “Việt Nam Mới”. Bây giờ, tiệm ăn, siêu thị bán đầy đủ thực phẩm Việt Nam không thiếu, sẵn sàng tại các khu người Việt. Trong các Mall, giữa các sắc dân đông đúc luôn luôn nghe được một giọng lạ nổi lên nhưng lại rất quen thuộc thì chắc là có người Việt trong đám đó rồi. Hồi những năm 1975, 76, cố tìm một chai nước mắm cũng khó. Cả thành phố chỉ có một tiệm tạp hóa Tầu nhỏ. Thế mà chỉ mười mấy năm sau khi có làn sóng vượt biển, những người “boat people” đã đến, và họ đã làm nên lịch sử những “Little Saigon”, tôi tin tưởng như thế. Chúng ta hãy cám ơn họ.
Tôi trở lại thành phố Denton vào ngày Chủ Nhật, ngày 26 tháng Mười năm nay. Thành phố Denton cách Dallas khoảng 40 miles về hướng tây bắc. Năm nay Denton được các nhà lập pháp chính thức công nhận là thủ đô Halloween của bang Texas (Halloween capital of Texas). Denton quả thật là một thành phố dành cho những ai yêu thích lễ hội Halloween với khu downtown được trang trí với những tác phẩm nghệ thuật đặc sắc theo chủ đề Halloween do các nghệ sĩ địa phương sáng tác. Trong suốt 31 ngày của tháng mười năm nay, khu quảng trường downtown của thành phố Denton biến thành xứ sở thần tiên Halloween vì thành phố luôn tổ chức các sự kiện chủ đề Halloween cho mỗi ngày.
California đang vào Thu. Khí trời trở nên mát mẻ, bỏ lại sau lưng những ngày hè oi bức. Cũng một buổi sáng đầu tuần như thường lệ nhưng mọi việc dường như chậm lại, vài điện thư gửi đi cũng chưa thấy hồi âm, mọi việc có lẽ đều bị ảnh hưởng từ việc chính phủ đóng cửa. Tôi cho phép mình được thư thả ngồi bên ly cà phê nóng, chậm rãi nhâm nhi chiếc bánh croissant thơm lừng với một chút phô mai. Ngắm mưa rơi lộp độp trên cửa kính, tôi bỗng nhớ về những cơn mưa của ngày xa xưa. Ở đây, hình như mưa lạnh và buồn hơn; còn ở quê tôi, Mỹ Tho, mưa mang theo mùi phù sa, mùi lá dừa, mưa đưa tiếng cười trẻ con rộn rã về với những mái tranh. Mỗi giọt mưa rơi trên mái lá như một lời ru, nhắc nhớ những buổi cơm chiều từ bàn tay Ngoại, khi nồi cá kho tộ sôi riu riu thật vui tai, khi tô canh chua bốc khói hòa lẫn mùi thơm dìu dịu của ngò om. Tôi nhắm mắt, hít thật sâu và thấy mình như trở về một không gian cũ kỹ mà ấm áp, ngập tràn hạnh phúc đơn sơ qua dáng đi siêu vẹo, còm cõi của Ngoại tôi.
Tôi vẫn tin rằng, sự chia rẽ trong một cộng đồng, dù đau đớn và kéo dài đến đâu, cũng chỉ là một giai đoạn mang tính tạm thời trong tiến trình phát triển của xã hội. Bởi lẽ, thời gian luôn là yếu tố có khả năng gạn lọc những gì tiêu cực, cực đoan và phi lý. Mọi thứ sẽ dần lắng xuống, những mâu thuẫn, hiểu lầm, khác biệt sẽ được sàng lọc như lớp phù sa được nước lũ cuốn đi, để lại những giá trị chung làm nền tảng kết nối con người với nhau.
Mỗi năm tới ngày này, lòng tôi dâng lên một cảm giác vừa bùi ngùi, vừa ấm áp. Đó là ngày giỗ ông Nội chồng. Một ngày mà không chỉ riêng gia đình nhỏ của tôi mà cả đại gia đình, xem như một ngày sum họp quan trọng. Dẫu Ông đã đi xa nhiều năm, hình ảnh kỷ niệm, và tình thương của Ông vẫn còn hiện diện, trong từng nhà, trong từng câu chuyện được con cháu nhắc lại. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình truyền thống đạo Công Giáo, gia đình nội của tôi có một Linh Mục, gia đình ngoại có ba Linh Mục, chị ruột nữ tu dòng Saint Paul, họ suốt đời tận hiến cho Chúa và tha nhân. Đó là niềm hãnh diện không chỉ cho gia đình mà còn cho họ hàng, thân quen. Trong khi đó, gia đình chồng tôi, từ bao đời gìn giữ đạo thờ cúng tổ tiên. Đặc biệt con trai và cháu ngoại của ông anh chồng, một là Đại Đức trụ trì chùa An Cựu, và một là Đại Đức giảng dạy tu viện Phật giáo ở Florida...
Sáng cuối tuần, trời trong xanh, nắng rải vàng khắp những hàng cây dọc bãi đậu xe trước khu chợ Á Đông. Bố chở mẹ và tôi đến quán phở quen thuộc trong khu thương xá. Quán nhỏ, treo vài tấm tranh phố xưa, lúc nào cũng ồn ào tiếng nói cười của những người Việt xa quê. Chúng tôi ngồi chung một bàn, bát phở nghi ngút khói. Bố thong thả nhấp cà phê, thỉnh thoảng pha trò làm mẹ bật cười, còn tôi cũng cười theo, thấy lòng mình ấm áp. Hạnh phúc, đôi khi rất bình thường và gần gũi. Ăn xong, bố để hai mẹ con xuống siêu thị rồi ngồi chờ ngoài xe, mở YouTube, mở báo online xem tin tức. Bố lúc nào cũng say mê nghe ngóng tình hình nước Mỹ hằng ngày, như là một chính trị gia, hay một công dân yêu nước thực thụ.
Nhạc sĩ Cung Tiến