Hôm nay,  

Vươn Lên Nơi Đất Mỹ

31/12/200200:00:00(Xem: 158189)
Người viết: KIM TRẦN
Bài tham dự số: 389-698-vb31231
Kim Trần, sinh năm 1983, chỉ mới 19 tuổi, định cư tại Santa Ana, đã góp ba bài viết về nước Mỹ. Bài trước đây ghi nhận một cách tinh tế về những kiểu ăn mày “đầy sáng tạo” mà cô thấy ở Mỹ. Lần này, bài thứ tư của cô, là một bình luận ngắn. Cách viết và chữ nghĩa cho thấy cô rời Việt Nam chưa lâu. Mong Kim Trần sẽ viết tới câu chuyện của chính cô trong gia đình, nhà trường, từ Việt Nam tới Mỹ.
*
Luồng di dân của cộng đồng người Việt đến Hoa Kỳ vì đủ thứ nguyên nhân … đã làm dân số người Việt nhất là ở California tăng cơ học với tốc độ chóng mặt.
Khi còn gian nan, cực nhọc vật lộn kiếm một chỗ đứng chân khá để đảm bảo kế sinh nhai, những cư dân "tân tòng" này luôn cố gắng một cách vừa tội nghiệp, vừa đáng kính nể để tự đồng hóa mình với dân cư bản địa.
Đầu tiên là quần áo, giày dép, thứ đến nữa là lời ăn tiếng nói, rồi cách ăn uống giao du. Sâu xa hơn nữa là cách chọn vợ kén chồng, giáo dục con cái theo kiểu …Mỹ.
Cùng với thời gian, bằng nghị lực phi thường, sự nâng đỡ và kinh nghiệm của dân nhập cư đồng hương từ nhiều thế hệ trước cộng với không ít may mắn do thời thế mang lại, cộng đồng Việt tại Mỹ đã khẳng định được sự tồn tại hợp lý, hợp pháp. Nhiều người đã đạt được những vị trí quan trọng trong xã hội hoặc thành công trong ngành nghề chuyên môn và có một đời sống vật chất khá trong xã hội Mỹ.
Từ đây, bắt đầu quá trình đồng hóa ngược. Những cựu dân bản địa bắt đầu từ chỗ tò mò quan sát, tiến tới háo hức tìm hiểu kinh nghiệm thành đạt của những người mới ngày nào còn là dân "nhà quê lên tỉnh". Và như thế, vô hình chung lối sống, phong cách của mọi người đã được áp đặt một cách nhẹ nhàng, tự nhiên và hợp lý vào phong cách sống vốn được coi là "cao hơn" lịch lãm hơn của cư dân Mỹ.
Nếu như cách ăn mặc không bị đồng hóa ngược bởi nó chịu sự tác động không thể cưỡng lại được của mốt, thì lời ăn tiếng nói, nhất là phương ngữ và phát âm, là một khía cạnh quan trọng của văn hóa Việt Nam đã bị Mỹ hóa nhiều nhất. Kiểu chào hỏi "Hi, How are you" or "What's up" từ chỗ nửa đùa nửa thật đã trở thành câu chào hỏi chính thức của người sống ở Mỹ nhất là các vị thành niên, thanh niên không phân biệt màu da chủng tộc. Cách chào theo phong tục Việt dường như dần dà chỉ tồn tại ở những ông cụ bà lớn tuổi với nhau.

Sang Mỹ dĩ nhiên ai ai cũng thương nhớ quê nhà, nhưng những ai sống ở California nhất là miền Nam thì chứng bệnh "thương nhớ đồng quê" dẫu sao cũng thuyên giảm bởi vì đâu đâu cũng là người Việt. Báo chí, âm nhạc, phim ảnh Việt đầy đủ.
Mặc dầu không được tận mắt nhìn thấy "cây đa bến nước con đò, con trâu đi trước, cái cày đi sau" nhưng người dân ở Cali có thể đổ xô đi ăn các món Việt vào mỗi cuối tuần rảnh rỗi, đi chợ mua đồ, cùng nhau xem ca nhạc, triển lãm tranh ảnh về Việt Nam. Dành cho giới trẻ Việt Nam ở Mỹ, quán Bar, karaoke trang trí nửa Mỹ, nửa Việt, các tiếp viên Việt Nam váy ngắn tiếp rượu Tây cùng các món ăn lươn, ếch, cua, rắn… mọc lên như nấm. Người ta lũ lượt kéo nhau đến ăn uống, cười nói bàn chuyện nhân tình thái thế, khẳng định sự sành điệu và tấm lòng hồi nhớ cố hương của mình.
Ngồi gần các cụ già ở một số quán ăn hay cà phê…câu đầu lưỡi thường bao giờ cũng là "Ngày xưa ở quê tôi…" hoặc "cái hồi mới sang Mỹ". Ôn lại quá khứ hàn vị, mang quê hương bản quán cha mẹ họ hàng ra kể với một giọng sót thương tội nghiệp có gia giảm tùy đối tượng người nghe cũng là một cách nói sành điệu kiểu mới.
Sang hơn nữa ấy là tìm hẳn về quê hương Việt Nam theo đúng nghĩa đen, nhưng không phải ai cũng làm được việc này. Phải có thật nhiều tiền mới có thể làm chủ một mãnh đất ở quê, thuê người trông nom, cuối tuần hay ngày lễ dẫn gia đình, bạn bè, khoe tiền một cách kín đáo, sành điệu cho dân làng ngơ ngác. Có những Việt kiều về nước vung tiền cho những cuộc ăn chơi thượng lưu qua đi để lại chốn quê yên tình một chút xáo trộn, một chút mơ tưởng hảo huyền kèm theo tiếng thở dài của ai đó, để lại bãi rác đầu làng những vỏ đồ hộp, vỏ chai, vỏ lon nước ngọt mà hôm sau trẻ con xúm vào tìm tòi, để lại trong tâm trí những người trở lại chốn thị thành một nổi tự hào, mình đã trở thành người dân… cao cấp với cái biệt danh "Việt kiều hồi hương".
Những nhận xét trên chẳng phải để phê phán hay châm chọc gì ai. Bản thân người viết cũng có gốc gác nửa quê nửa tỉnh và mỗi khi tình cảm làng quê trổi dậy thì bao giờ cũng cố gắng kiếm một việc gì đó làm cho quên đi nổi nhớ thương da diết.
Dễ chịu làm sao khi có thể bắt đầu trò chuyện với bạn hữu bằng câu "Ở quê tớ ấy mà…"

Kim Trần

Ý kiến bạn đọc
15/10/202105:54:32
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">cialis tablets</a> cialis dosage
07/04/202118:24:55
Khách
sildenafil 100 mg tablet coupon https://eunicesildenafilcitrate.com/ sildenafil soft tablets
13/11/202013:55:03
Khách
erectile synonym
<a href=http://erectiledysfunctionpillscvs.com/>erectile enhancer herbs</a>
erectile fissure
<a href="http://erectiledysfunctionpillscvs.com/">erectile repair</a>
what erectile dysfunction herbs effect her es
19/10/201823:29:44
Khách
all payday loans <a href="https://creditloansguaranteedapproval.com/">credit loans</a> payday loan las vegas <a href=https://creditloansguaranteedapproval.com/>quick loans 100 approval</a>
18/10/201814:18:23
Khách
bad credit loans guaranteed approval <a href="https://creditloansguaranteedapproval.com/">no credit loans</a> credit loans guaranteed approval <a href=https://creditloansguaranteedapproval.com/>loan application pdf</a>
14/10/201810:36:12
Khách
bad credit loans <a href="https://creditloansguaranteedapproval.com/">poor credit loans</a> credit loans guaranteed approval [url=https://creditloansguaranteedapproval.com/]credit loans guaranteed approval[/url]
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,453,802
Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố, đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Bài mới của cô là một truyện tình nối dài từ Ban Mê Thuột tới nước Mỹ.
Tác giả đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2011. Bà là một Phật tử, pháp danh Tâm Tinh Cần, nhũ danh Quách Thị Lệ Hoa, sinh năm 1940 tại Cần Thơ. Hai bài viết đầu tiên của bà là tự sự của một phụ nữ Việt thời chiến, kết hôn với một chàng hải quân Hoa Ky. Cưới nhau: 1972. Tới Mỹ năm 1975. Từ 1985, hai vợ chồng mở v/p Di Trú và Thuế Vụ tại Long Beach. Bài viết mới
Tê Hát I Cờ Rét là bút hiệu của Thy, ông xã của tác giả Nguyễn Trần Phương Dung, giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2011. Sau đây là bài viết thứ ba của chàng.
Tác giả sinh năm1949, định cư tại Mỹ theo diện HO năm 1991. Nghề nghiệp trước 75: dạy học. Công việc làm ở Mỹ: du lịch. Hiện đã hưu trí và là cư dân vùng Little Saigon, Westminster, California. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà năm 2013 là "Kock and Me / Vi trùng lao và Tôi." Sau đây là bài viết thứ tám,đang 2 kỳ, tiếp theo và hết.
Tác giả đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2001, giải Việt Bút 2011, và là thành viên Ban Tuyển Chọn Giải Thưởng Việt Báo từ 7 năm qua. Bà hiện là cư dân vùng Little Saigon, công việc: giám khảo của Bureau of Barbering &amp; Cosmetology (Nha Khảo Thí ngành Thẩm Mỹ) thuộc tiểu bang California. Bài mới của Bảo Xuân là chuyện về mối lo mùa lễ lạc đang tới.
Tác giả sinh năm 1940, cựu sĩ quan VNCH, khoá 12 SVSQ Thủ Đức, cựu tù chính trị, đến Mỹ năm 1991 theo diện H.Ọ 9, hiện định cư tại Greenville, South Carolina, tham dự Viết Về nước Mỹ từ 2002. Tác phẩm đã xuất bản: Hành Trình Về Phương Đông. Sau đây là bài viết mới của ông.
Tác giả sinh tại Saigon năm 1962, hiện cư trú tại Tulsa, Oklahoma. Nghề nghiệp: kỹ sư cơ khí, làm cho hãng Learjet, Wichita. Học vấn: cao học. Gia đình: vợ và ba con- hai gái, một trai. Góp bài Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên, Lê Như Đức đã nhận giải bán kết 2001 và là một trong những tác giả được đặc biệt quí trọng. Sau hơn 8 năm ngưng viết và bặt tin, Thảo Ơi là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả, một kỹ sư điện tử tại công ty Intel, Bắc California, dự Viết Về Nước Mỹ từ 2008 và đã lần lượt nhận Giải Danh Dư 2009, với bài "Tình Nghĩa, Nghĩa Tình", Giải Vinh Danh Tác Phẩm 2010, với bài “Việc Làm Ơi, Mi Đi Đâu”. Bằng sức viết được thể hiện mạnh mẽ suốt 5 năm, với bài “Những Đoạn Đường Cho Nhau”, kể về một người bạn và tình bạn trong “đám con nít của Sài gòn thất thủ năm xưa, Khôi An đã trở thành tác giả nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2013.
Tác giả lần đầu dự viết về nước Mỹ. Theo bài viết, đây là chuyện kể của một bà mẹ trong gia đình đến Mỹ theo diện H.O., an cư ở Seattle. Một đứa bé được định cư ở Hoa Kỳ sẽ phát triển và hội nhập như thế nào?Xã hội mới, hoàn cảnh mới tạo cho em những điều kiện sinh hoạt ra sao. Cha mẹ sẽ khuyến khich giúp đỡ em như thế nào? Đó là nội dung chuyện kể. Mong tác giả tiếp tục viết và vui lòng bổ túc sơ lược tiểu sử cùng địa chỉ liên lạc.
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, công việc: làm nail. Tham gia viết về nước Mỹ từ 2011, với bút hiệu Hữu Duyên Nguyễn và bài "Cám Ơn Bố", bà đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2012. Sau đây là bài viết mới nhất của bà.
Nhạc sĩ Cung Tiến