Hôm nay,  

Giàu Vẫn Ở Housing

08/06/201600:56:00(Xem: 25480)

Tác giả: Trần Đông Thành
Bài số 3840-17-30340-vb4060816

* * *

Người Việt Nam vượt biên qua Mỹ nhiều lý do. Chánh trị. Nghèo. Đi nhiều cách: Vượt biên. Đường bộ. Đi hôi.

Đi bằng cách nào cũng gian nan, nguy hiểm, 10 phần chết 9. Bể tàu. Chết biển. Hãi tặc hiếp. Cướp biển. Đói. Chết thả trôi thây ngoài đại dương.

Qua tới nước Tự do có số người quên hết những ngày đói khổ lênh đênh nơi biển cả. Tù đài. Chết chốc. Bị đánh đập vô cớ. Bây giờ, số người may mắn vào được đất liền, xứ sở tự do, họ mong làm giàu cho riêng họ, sống chết mặc bây. Cá nhân không nghỉ liêm sĩ. Ít nếu không nói là không quan tâm cộng đồng. Không giữ thể cho chúng ta dân tộc Viêt Nam. Để cho người ngoại quốc nhìn mình thiếu sự tôn trọng.

Xứ Mỹ tự do!

Định cư MỸ người làm điện tử, bồi bàn, làm cỏ, giao báo, giáo chức, kỹ sư, bác sĩ, dân biểu. Giàu, có tiền mua nhà xe sịn, du lịch năm châu, con cái học tập thành công, nhà khu sang trọng an toàn thuộc "High class". Nghèo, ở nhà mướn, nay nhà chỗ này mai chỗ nọ, con cái học hành dở dang. Ở khu "Low class".

Nhà nước Mỹ rõ điều đó, không phân biệt chủng tộc, họ có chương trình Housing, section 8 giúp gia đình nghèo, nhà con đông hay người tuổi già có nhà ở với giá được chánh quyền "Giúp đở" trả một phần tiền! Hinh thức social security.

Tâm lý con người "Có 9 muốn được 10" sinh lòng giả dã dối khai man, viện đủ điều để được nhà nước cứu xét cấp cho section 8. Nhiều người hưởng chương trình nhà Housing mà trở nên giàu nức vách cho con đi học ra bác sĩ, kỹ sư vẫn còn hưởng tình trạng gia đình con đông không đủ ăn để xin lộc chánh phủ "Nuôi con"!

Thế gian phàm kín tới mức độ nào cũng có ngày lòi ra ánh sáng "Lưới trời lồng lộng" Chuyện thật xảy ra cho một gia đình Viêt Nam như sau:

Cặp vợ chồng nọ qua Mỹ hơn 10 năm. Làm ăn giõi. Có nghề nghiệp đàng hoàng. Nhà cho mướn. Ông bà này còn biệt tài khai man đơn từ, qua mặt chánh quyền được nhà nước Mỹ xét cấp cho nhà ở! Hàng năm khai thuế dâu diếm Income nên còn hưởng tiền Earned Income Credit số tiền khổng lồ! Số tiền thăng dư đó hai vợ chồng "Khôn ngoan" đưa chui về nươc Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam cất nhà lầu 5, 7 từng cho người vô gia cư thuê lấy lãi hút máu!

Vợ có tiệm cho mướn DVD tiền bỏ túi hàng tháng đều đều trên 5000 dollar! Chồng có shop Auto Repair tiền thu nhập trên dưới 10,000 Washington!

Tính xem vợ làm chồng làm, nhà housing, lãnh E. I. C. Tiền dư hơn 10 năm nay biết bao nhiêu mà kể!

Trời bất dung gian!

Một khách sửa xe, cũng là huynh đệ lâu năm, đến tiệm khiếu nại:

- Xe anh sửa cho tôi bị máy không chạy. Nhờ bạn thay máy khác cho tôi!

Chủ shop trịnh trọng coi lại hóa đơn, phì cười:

- Xe thay máy có hơn 6 tháng tôi không chịu trách nhiệm ông bạn à!

Khách bất bình:

- Anh nói sao? Anh từ chối thay máy khác cho tôi?

- Of course! Mỹ có luật! Phải claim chính đáng!

Nạn nhân sửa xe giỡ mắt kiến ra chùi lấy bình tỉnh. Vẫn còn giận dữ:

- Anh không chút nào tình cảm anh em với tôi?

- Tinh cảm là ở trong nhà ngoài shop business có luật của shop!

- Ông ngang lắm! Tôi chỗ anh em trình bày như vậy mà ông vẫn thái độ chủ cả bossy! Anh em thân thiết từ xứ sở qua đây bi giờ coi như chấm dứt!


Chủ tiệm vụt tàn thuốc ra khỏi môi, không nhịn còn thách:

- Thì thưa tôi đi! Tôi đi hầu! Sheet!

"Xăng đổ vào lửa" khách không còn gì là bạn nữa ra xe rồ máy ồn ào, phóng tới vẻ tức bực chạy ra khỏi shop một cách lanh lẹ. Chớp nhoáng!

Không lâu, xe Police đậu trước "Tư gia" ông bà chủ tiệm sửa xe, hai ba police officer Mỹ xông vào nhà trình giấy tòa điều tra lợi tức.

- Please, let me know your Income every year!

Bà vợ ông chủ shop lập bập, thông dich viên dịch lại:

- Đây! Thưa ông tờ khai thuế của vợ chồng tôi năm nay đây! Ông xem!

Cảnh sát hỏi lời nhã nhặn:

- Bao nhiêu đây thôi hả ông bà?

Chủ nhà riu ríu:

- Yes!

- Sure?

Cảnh sát hỏi lần nữa:

- Bà khai đúng!

- Yes! Yes!

Một cảnh sát khác lịch sự:

- Mời ông bà lên xe!

Bà chủ vẫy nẫy thái độ trận thượng:

- No! Chúng tôi tội gì? What were wrong?

- Lawyer will protect us! You know that here is The United State of American! Superior law!

- Surely, you can do it!

Một cảnh sát kết thúc vấn đề:

- Xin lỗi xin ông bà tuân hành! Chúng tôi chỉ làm phận sự! Thực hư tòa quyết định!

- Mấy ông không quyền áp lực chúng tôi lên xe!

Bạn Việt Nam sắc phục cảnh sát, vai thêu 3 dấu nhơn nãy giờ im lặng, ra lệnh:

-Nếu bà không tuân hành chúng tôi là kẻ thi hành pháp luật có quyền còng tay bà đưa đến Police Station, bà có rõ như thế không?

Một người trong đám mặc thường phục mạnh dạn:

- Tôi nhân viên làm việc tại Housing section 8 mời bà đến sở tại có việc cần!

Người thứ ba trong đám cho biết:

- Tôi nhân danh sở thuế trách nhiệm Audit! Mời ông bà!

Nhân viên công lực gồm các thành phần thuộc tư pháp, hành pháp trong cuộc điều tra hỗn hợp. Cuộc thẩm vấn tại cơ quan thẩm quyền cho biên bản điều tra: Ông bà N. v. H… đã cố tình khai man doanh nghiệp lợi tức để trốn thuế, khai tiền hàng năm thấp để được tiêu chuẩn nhà nước cấp housing. Nay cúp housing! Trả tiền bồi thường! Lương maximum trội hơn E. I. C. cho phép nên Internal Revenue Service đòi trả lại số tiền đã lãnh bao năm nay!

*

Ông bà H. ngày nay thân vô gia cư, vô nghề nghiệp! Homeless! Ở nhà thuê một phòng cho vợ chồng và 4 đứa con ở! Nghe nói nhà villa ở Việt Nam bị anh em sang đoạt mất chủ quyền! Vợ chồng sừ H. mất Medical không tiền đi bác sĩ không chữa mắt, măt cườm có cơ đui một mắt! Thằng con trai lớn mất học đi lang thang sáng chiều các nơi tiệm bán Food togo xin bánh mì ế!

Đăc biệt hai vợ chồng này đi đâu cũng mang vòng tay, không phải vòng vàng 24 ka-ra nữ trang "l;ộng lẫy" như trước, mà là vòng sắt "đen sì." Chuông rung alarm tại Department of Police khi ra khỏi nhà trọ ngoài 50 thước!

Tai hại chưa cho những ai khai gian "Mistate" đối với nhà nước để hưởng quyền lợi benefit. Tất cả đều có tánh cách nhất thời! Đời dạy rằng

"Ăn ngay nói thẳng, làm việc phải để tránh tù tội" "Phải thông suốt "Luật nhân quả". Dọn mình sạch sẽ.

Nói thật làm đúng không hỗ thẹn lương tâm trong xã hội, biết đâu ta chết hồn thiêng sẽ được rước về Nước Chúa hoặc tiêu diêu nơi cõi Vinh Hằng"?

Trần Đông Thành 408-298-5579 (H) (408)518-2897 (Cell)

2580 Senter Rd SPC#514, San Jose, CA95111

Ý kiến bạn đọc
08/06/201617:23:26
Khách
Tác giả ghi ở trên là Phan mà dưới cùng lại thành Trần dông Thành ở San Jose.
Vấn đề Kỹ thuật...xin tòa báo coi lại.
08/06/201616:54:59
Khách
Thanks , I was so moved after reading your story. There are many high income earners who finds loop holes in this country , and we as tax payers have to support them financially. Could you please provide a solution how to stop this problem. Thanks
08/06/201616:37:39
Khách
Chuyen xua nhu trai dat. Co ca ngan cach gian lan bac trieu chu nham nho gi ba cai le te nay ? Con nguoi XHCN la phai nhu vay thoi. Co gi ma am i ?
08/06/201616:05:45
Khách
Lạ nghen. Tác giả là Trần Đông Thành ở San Jose hay là Phan ở TX?
Nếu là Phan thì sao bị nhiều lỗi chính tả thế?
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,210,649
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Mong bà sẽ tiếp tục viết bằng những chuyện sống thật của người Việt tại Mỹ.
Mai Hồng Thu là tên Việt của tác giả Donna Nguyễn, người đã góp nhiều bài viết về nước Mỹ, từ nay là bút hiệu. Cô là dân Sài Gòn, sang Mỹ năm 1985, từng sống ở vài tiểu bang như Indiana, New York, Connecticut, hiện là cư dân San Jose, California. Sau đây là bài viết mới nhất của cô.
Nguyễn Trần Diệu Hương là một trong những tác giả Viết Về Nước Mỹ kỳ cựu, được bạn đọc quí mến. Tham dự từ năm đầu, với nhiều bài viết đặc biệt, cô đã nhận giải Danh Dự năm 2001, và sau đó là giải vinh danh tác giả năm 2005 với bài viết “Còn Đó Ngậm Ngùi.” Bài viết mới nhân mùa Trung Thu được tác giả ghi là “Để trân trọng tưởng nhớ phi hành gia Neil Amstrong 1930-2012”
Nguyễn Khánh Vũ là kỹ sư điện toán cho một công ty bên Arizona. Là con một gia đình H.O., từng trải qua nhiều năm khốn khó khi miền Nam đổi đời, tác giả đã góp nhiều bài viết xúc động khi tham gia Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả họ Vũ, cư dân Bắc California. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là “Giấc Mơ Thiên Đường”, truyện ngắn về một thảm cảnh gia đình Việt tị nạn. Tiếp theo, “Trường Đời: Học Làm Chồng” và “Số Đào Hoa” cho thấy tài kể chuyện duyên dáng của tác giả. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả sinh năm 1939. Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan Rang. Ra tù 1984. Vượt biên 1986. Bị băt giam ở nông trường dừa 30/04, tỉnh Trà-vinh. Năm 1987 trốn trại về Saigon. 1989 tái vượt biên đến Malaysia tháng 07/1989. Tháng 05/1993 định cư ở Mỹ và hiện là cư dân HoustonTexas. Tác giả tham dự viết về nước Mỹ từ 2009 và sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ XII, 2012. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biển đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA.
Tác giả là một nhà văn, nhà báo, đồng thời cũng từng là nhà giáo, nhà hoạt động xã hội quen thuộc với sinh hoạt văn hóa truyền thông tại quận Cam. Ông đã góp nhiều bài giá trị và từng nhận giải danh dự viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2011. Bà là một Phật tử, pháp danh Tâm Tinh Cần, nhũ danh Quách Thị Lệ Hoa, sinh năm 1940 tại Cần Thơ. Hai bài viết đầu tiên của bà là tự sự của một phụ nữ Việt thời chiến, kết hôn với một chàng hải quân Hoa Ky.
Tác giả đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2012. Nguyễn Văn cho biết ông sinh năm 1965, quê ở Phú Yên; Vượt biên năm 1988, hiện sống cùng gia đình tại Chicago. Cho tới nay, ông đã góp 4 bài: “Chuyện Của Bill”; “Tôi Không Là Ai Cả”; “Ngày Tháng Buồn Hiu”; “Mùa Thu Nashville.” Cả ba bài đều cho thấy cách viết tinh tế và sống động. Sau đây là bài viết thứ năm.
Nhạc sĩ Cung Tiến