Hôm nay,  

Kể Chuyện Tháng Sáu

09/08/202400:02:00(Xem: 5573)
 
Ke Chuyen Thang Sau
hình do tác giả cung cấp
 
Tác giả bắt đầu tham gia Viết Về Nước Mỹ từ tháng 11, 2018, với bài “Tình người hoa nở”.  Cô tên thật là Nguyễn thị Minh Thúy, sinh năm 1955. Qua Mỹ năm 1985, hiện là cư dân thành phố Hayward thuộc Bắc Cali. Tác giả nhận giải Vinh danh Tác giả 2023. Bài viết dưới đây ghi lại vài cảm nghĩ và niềm xúc động của tác giả về những buổi lễ trong cộng đồng người Việt vào tháng Sáu vừa qua.
 
*
Tháng Sáu mùa tươi vui của khung cảnh hạ, không còn những cơn mưa và khí hậu lạnh rét run nữa. Trời trong sáng, nắng rực rỡ sắc hồng, cây cối xanh tươi, các loài hoa thi nhau khoe đủ sắc màu, nhất là những đóa quỳnh hồng, vàng nở tuyệt đẹp.
           
Từ đầu tháng đến giờ tôi đi dự nhiều buổi lễ và sinh hoạt trong cộng đồng. Trước tiên là “Mừng Ngày Truyền Thống Cảnh Sát Quốc Gia 1 tháng 6”, kế tiếp “Đại Hội Thiết Giáp QLVNCH”, “Lễ Father’s Day” do hội Phụ nữ Bắc Cali tổ chức phối hợp cùng các anh lính Thủ Đức trong nhóm “Cà Phê Lính”.
         
Tiếp theo chiều nhạc “Khúc Tình Ca Của Lính” do ca sĩ Đồng Thảo cũng là xướng ngôn viên của đài radio Quê Hương tổ chức, điều hợp cùng MC Hoàng Tuấn, với sự góp mặt của “Nhóm Hát Cho Giấc Mơ Việt Nam”. Đây là buổi chiều cho tôi nhiều hạnh phúc được quay về quá khứ, được nhập vai những nhân vật trong bản nhạc, ru tôi êm ái giấc mơ ngày nào ...
          
Hát về lính với những ca từ trong bản nhạc đã đưa tâm hồn mọi người trở về, sống lại những năm tháng trước năm 1975, say mê nhưng cũng đầy luyến tiếc. Muôn đời tôi yêu trời tự do của miền Nam ngày ấy, dẫu năm tháng có phôi pha nhạt nhòa, dòng mê vẫn cuồn cuộn chảy ào về miền quá khứ của khung trời thơ mộng...
         
Còn gì lãng mạn bằng tình yêu trong thời chiến, “… anh trở về thăm em trong khung chiều ngây ngất mùi hương hoa soan phảng phất bên thềm thêu màu nắng nhạt, anh thì thầm...” (Tuấn Khanh - “Hoa Soan Bên Thềm Cũ”)
         
Cảm xúc vô bờ bến của một thời lòng dân quý mến người lính Việt Nam Cộng Hòa. Quý mến bằng tấm lòng cảm thông, đã viết tên anh “trên gấm nhung, trên trán, trên tay, trong gió, trong mây, trong lòng biển lớn sông dài”. Hiểu nỗi niềm “Lớp trai chiến đấu oai hùng ngoài biên thùy xa, nơi chiến trường đẫm máu đem tự do cho đời…. Lo lắng lúc trời gió mưa, lúc nhìn hạt nắng lưa thưa, lúc gối ánh trăng thanh.” (Hoàng Thi Thơ “Tôi Nhớ Tên Anh”)
          
Bồi hồi, sợ hãi lo âu theo người yêu là lính, đêm đêm nàng mất ngủ tự hỏi, nhớ đến các địa danh “Quang Trung nắng cháy da người. Dục Mỹ hay Lam Sơn? Đồng Đế nắng mưa thao trường... Pleiku gió núi biên thùy? Miền Trung hỏa tuyến địa đầu? Miền Tây tiếng sét U Minh rừng… Tây Ninh tiếp ứng biên thành? Giặc tan trên đất Hạ Lào? Trại Hoàng Hoa tung gió cánh hoa dù?...” (Khánh Băng “Giờ Này Anh Ở Đâu?”) 
 
Nhớ với tâm trạng hồi hộp về người lính chiến đang đùa giỡn với tử thần trong lửa đạn mịt mù.           Trầm lắng se thắt con tim nghĩ đến những người chiến sĩ thầm lặng chiến đấu cho lý tưởng tự do, lòng dũng cảm hy sinh bỏ lại thân xác trên đồi núi rừng sâu âm u. “Bao nhiêu anh linh, hồn thiêng sông núi hoà trong tiếng gió hú nghẹn ngào (Phạm Duy “Chiến Sĩ Vô Danh”)  
         
Say sưa theo lời ca tiếng nhạc, trong khi chiều dần buông ánh nắng bên ngoài , ánh nắng nhạt nhoà như phủ màu sương khói xa xăm chập chờn trong trí nhớ không những về Đại úy Nguyễn Văn Đương, vẫn còn những anh hùng như trung tá Nguyễn Đình Bảo, Đại úy Trần Thế Vinh, Trung tá Phạm Phú Quốc, Trung Tá Ngụy Văn Thà ..v..v... hay những chiến sĩ vô danh đã nằm xuống, nhưng họ vẫn sống mãi trong lòng người dân niềm kính ngưỡng. (Trần Thiện Thanh “Anh Không Chết Đâu Anh”) 
         
Một buổi thưởng thức, thả hồn theo lời nhạc của những nhạc sĩ tài danh, được ca sĩ diễn tả đặt hết tâm hồn vào lời ca tiếng nhạc thật hay, khiến người nghe thấm niềm rung động. Còn nhiều bản nhạc hay nữa đã đề cao tinh thần chiến đấu của người lính khiến tôi miên man sống lại hình ảnh trong ký ức rõ ràng. Cám ơn những nhạc sĩ đã sáng tác tự do, sáng tác theo cảm xúc chứ không như những bản nhạc miền Bắc bị gò bó. Cám ơn cô Đồng Thảo đã tổ chức chiều nhạc về lính đầy ý nghĩa, cám ơn các ca sĩ, MC Hoàng Tuấn cùng tất cả khán giả đã cùng sống lại ký ức đẹp với sự biết ơn sâu dày về người lính Việt Nam Cộng Hòa.
         
Tôi quý mến và suy nghĩ về người lính Việt Nam Cộng Hòa rất đáng thương. Dẫu Nam Bắc đã thỏa hiệp ký kết chia đôi hai miền, người dân miền Nam chỉ muốn sống trong yên lành tự do, nhưng miền Bắc đầy tham vọng cứ xâm lấn. Dù ngày ấy tuổi mới lớn nhưng tôi đã chứng kiến cảnh họ hung hiểm tàn bạo pháo kích vào nhà dân khắp nơi, thảm trạng chôn sống Tết Mậu Thân ở Huế còn dấu tích. Trong khi anh lính miền Nam chỉ chiến đấu phòng thủ, chỉ muốn bảo vệ người dân sống an bình. 
         
Còn nỗi buồn gì hơn khi các thanh niên, sinh viên, thầy giáo phải rời ghế nhà trường lên đường tòng quân nhập ngũ. Súng đạn ngoài chiến trường nào biết tránh ai, nhưng tinh thần họ sẵn sàng chiến đấu vì chính nghĩa. Các anh đánh đổi cuộc sống chăn êm nệm ấm bằng những đêm lội suối băng rừng, những buổi nằm gai nếm mật, sự chết trong từng gang tấc như đang đem sinh mạng đùa giỡn với tử thần. Có người vùi thây trong cát bụi biển lửa. Có người thương phế mất đôi chân, mất cánh tay. Có người bình an trở về. Chiến tranh! Nhắc đến hai từ này mà hãi hùng khiếp sợ. Những mối tình, những người thiếu phụ trong thời chiến phải chịu cảnh ly tan goá bụa. Hình ảnh chưa thể xoá mờ trong ký ức của tôi khi trên đường phố rất nhiều vành khăn tang quấn trên đầu những khuôn mặt còn rất trẻ vào tuổi thanh xuân.
         
Nghĩ đến cuộc chiến đấu bằng tham vọng, không có chính nghĩa là tôi cằm ghét thù hận như quân Nga muốn chiếm Ukraine hiện nay, nó khiến tôi liên tưởng vết đau miền Nam ngày trước. Vận nước nổi trôi ai ngờ được, khi tinh thần chiến đấu các anh còn hăng say đầy nhiệt huyết thì ván bài đen trắng lật ngửa, những con mắt miền Nam đều ngơ ngác nghẹn ngào. Phải chi họ đưa được nước VN tự do no ấm thì chẳng nói, đọc tin tức khắp nơi thấy tệ trạng nhiều mặt, dân còn đói khổ lầm than. Hình ảnh các em lội nước qua sông đến trường học, trong khi người giàu quá cỡ. Chống Mỹ chê Mỹ nhưng rồi kẻ có tiền đều tìm cách cho con du học xưa này, con tìm người yêu kết hôn ở lại. Có số còn tính toán kiểu du lịch mang bầu và sinh con tại Mỹ rồi mới về lại VN. Nếu không có tôi chu cấp thì anh chị tôi cũng không biết lấy gì sinh sống, cháu tốt nghiệp đại học, đi làm nhiều nơi chỉ thời gian sau là công ty mắc nợ tiền lương vì không có trả. Càng nghĩ thì càng buồn thôi...
         
Mỗi lần dự lễ, trước bàn thờ các vị tướng tá đã tuẫn tiết trong ngày 30 tháng 4, lòng dân không khỏi bùi ngùi đau xót, đồng thời cũng đầy sự hãnh diện về tinh thần bất khuất của những vị anh hùng đã vị quốc vong thân. 
         
Sau năm 1975, bao nhiêu cảnh tang thương, sĩ quan đi tù tội rừng sâu, lớp bệnh hoạn chết trong tù, lớp trở về thân tàn ma dại. Có những anh vẻ mặt đau khổ than vãn với gia đình “nhục quá chẳng muốn sống nữa”. Có số tìm đường bộ hay đường biển liều thân trốn thoát. Rồi số phận các anh được đền bù qua Mỹ theo diện HO, họ đem theo hoài bão tốt đẹp cho tương lai đất nước, nặng lòng về quê hương yêu dấu.
         
Nơi xứ người, các anh luôn tranh đấu, vận động để những lá cờ vàng được tung bay trên thế giới, lá cờ mang ý nghĩa của tự do dân chủ. Sống lưu vong tỵ nạn với niềm hy vọng về tương lai, giữ gìn lá cờ vàng thân yêu. Hàng năm vào tháng Tư Đen tổ chức ngày Quốc Hận, tháng Sáu ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà.
         
Ngày tháng đi qua trên nỗi buồn của kẻ mất nước sống đời lưu vong, chiếc bóng thời gian không ngừng nghỉ hằn lên mái tóc họ bạc trắng, thể chất bị lão hoá và tinh thần cũng mòn mỏi. Họ yêu bộ quân phục của lính, họ có quá nhiều ký ức vui buồn đời lính, ký ức trong trại tù. Họ tổ chức họp mặt bạn bè, đồng môn để có cơ hội tâm sự, ôn lại quá khứ.
         
Vì lòng kính mến và thương cảm đời lính, tôi thường đi dự các buổi tiệc ái hữu đó. Có nhiều hôm đến sớm, tôi chứng kiến cảnh người già chung nhau khiêng chiếc thang dựng lên, trèo cao treo banner và trang trí vài nơi. Nhìn vóc dáng gầy gò của tuổi lão niên gắng sức, lòng tôi đầy ngậm ngùi suy nghĩ: tuổi trẻ bây giờ quá bận rộn công việc không thể tham gia phụ giúp?  Hay là không thèm chơi với tầng lớp già, như các chị thường nói mỗi lúc đến đâu “tụi nhỏ bây giờ đâu thèm chơi với mình nữa, chỉ già chơi với nhau thôi” khi bạn bè hỏi “tụi nhỏ đâu không đi chung tới”.
         
Tiệc nào cũng thấy đa số mặc quân phục. Tuy cũng có các anh quan niệm khác nhau - Mất nước rồi mặc lại thêm buồn tủi. Một thời không quên, mặc để ôn lại kỷ niệm.  Bộ quân phục là hơi thở, là sự sống, là niềm yêu thương hãnh diện thời trai trẻ. Có cơ hội thì mình cứ mặc dẫu trong hoàn cảnh nào.
 
Tôi thích được nhìn lại bộ quân phục của lính, để sống lại thời chinh chiến điêu linh mà họ đã phải hy sinh chiến đấu. Nhìn để tưởng niệm những người đã nằm xuống, những người đã hy sinh một phần thân thể máu xương, để nhắc nhở mình có trách nhiệm góp phần giúp đỡ dù nhỏ nhoi, cũng an ủi các anh Thương Phế Binh bên quê nhà phần nào. 
         
Giờ đây tuổi các anh đã bước qua giai đoạn lão niên và lần lượt từ trần. Thời gian còn quá ngắn, họ họp mặt để an ủi, mừng rỡ, ôn lại kỷ niệm năm xưa, mặc bộ quân phục ngày nào trong sự ấp ủ yêu thương, đó là hạnh phúc của người lính đang lưu lạc trên xứ người. 
 
Hôm Chủ Nhật là Lễ Cha (16/6) và cũng là ngày Lễ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà (19/6) được tổ chức nơi tiền đình quận hạt Santa Clara, địa điểm 70 W- Hedding ST- San Jose CA 95110. Đây là nơi các hội đoàn thường tổ chức lễ chào cờ ngày Tết, 30 tháng 4, hay những buổi ca nhạc trình diễn trong hội trường mà hầu hết đều được các vị dân cử thành phố như nghị viên, giám sát viên quận hạt bảo trợ và đến tham dự.
         
Sáng nắng rực tươi sáng, lái xe gần tới địa điểm đã thấy cờ vàng treo hàng dài trên đường, lòng bồi hồi xúc động cảm tưởng như quê hương VN được dựng lên trên xứ người. Đến nơi cả rừng người mặc bộ quân phục, tôi dấy lên niềm cảm xúc vô biên.
         
Buổi diễn hành thật oai hùng và đẹp mắt theo từng binh chủng, tim tôi như nén thở mơ mơ màng màng nửa tỉnh nửa mê của ngày xưa và hôm nay. Nhưng rồi phút mặc niệm đánh thức đầu óc tôi tỉnh táo nghe lời đọc của người MC: Tưởng niệm các vị tướng đã vị quốc vong thân “Anh Hùng tử, Khí Hùng bất tử”. Tưởng niệm các anh linh đã hy sinh chiến đấu vì lý tưởng tự do của miền Nam.Tưởng niệm hơn 58 ngàn lính Mỹ đã chết trong trận chiến Việt Nam. Tưởng niệm đồng bào trốn thoát tìm đường vượt biên đã bỏ mình trên biển cả...Ôi tiếng đàn buồn réo rắc, nước mắt chực rơi, cúi mặt lắng nghe và chỉ biết nguyện cầu các vong linh được siêu thoát, sau đó đến thắp hương dâng lời kính cẩn qua màn khói, tinh thần cảm thấy ấm áp dễ chịu sau buổi dự lễ. 
           
Chương trình tiếp theo ông Lê văn Hải (hội trưởng hội Văn Thơ Lạc Việt, Báo Chí và chủ nhiệm báo Thần Mõ) tổ chức ngày “Lễ Cha” và chương trình ca nhạc “Tình Cha, Tình Lính” do đoàn Du Ca Bắc Cali và các nghệ sĩ khác đảm trách. Tôi rất tiếc có hẹn bạn Việt Nam sang chơi, cùng về Sacramento thăm bà hiệu trưởng trường trung học năm xưa nên không tham dự được. Nhưng tôi rất quý cách sống đầy tình nghĩa của người lính Không Quân Lê văn Hải. Ông luôn thực hiện những điều Chúa dạy như làm việc thiện, tổ chức những buổi phát lương thực cho Homeless nhiều lần trong năm, thân thiết tham dự tiệc của các đồng môn khác binh chủng, chung tay dựng đài thuyền nhân, xây tượng lính VNCH nơi vùng Bắc Cali. Ông sống trong tinh thần đoàn kết hài hòa, đó là điểm son nổi bật mà hầu như nơi miền Bắc Cali này ai ai cũng biết và mến mộ ông, đúng là “hữu xạ tự nhiên hương”. 
         
Tuy nhiên tôi cũng có nhiều suy tư về những sự việc xảy ra bên này: Rằng một thời gian trước đây hộp thư tôi nhận rất nhiều bài viết chống nhau. Ban đầu tôi cũng tò mò đọc xem, nhưng càng lúc càng thấy những người lính chụp mũ lẫn nhau, ai cũng bị mang “nón cối Việt Cộng” làm tôi hoang mang chẳng biết hư thực ra sao. Sau thì tôi cảm thấy sợ hãi và xoá liền không dám đọc. Bạn bè cũng có tâm trạng như tôi trong trạng thái thất vọng chán nản. Nhóm “ếch ngồi đáy giếng” chúng tôi cũng bày tỏ chút bình loạn “Bên này nếu mất sự đoàn kết, nghi ngờ nhau thì chắc VC giờ này đang ngồi uống trà rung đùi thích thú, vì chiến dịch “đâm bì thóc, thọc bị gạo” của họ đã thành công.
         
Mọi lần nhận thư mời từ các hội đoàn tổ chức nhiều nơi dự lễ “Tháng Tư Đen”, tôi vẫn chọn nơi đường Hedding, vì ở đó có parking đậu xe rộng nhất, thoải mái địa điểm, phục vụ phương tiện vệ sinh đầy đủ. Tôi từng mơ ước những hội đoàn chung tay tổ chức một địa điểm, các dân cử hội đồng thành phố khỏi mất thì giờ tham dự nhiều nơi. Họ sẽ chứng kiến người VN tập trung một chốn thật đông đảo, trong tinh thần đoàn kết của người dân VN tỵ nạn Cộng Sản thật đẹp mắt. Mơ lắm thay…
         
Ngồi nhìn ra khoảng sân sau, nắng chiều nhẹ nhàng hôn lên những khóm hoa là đà theo gió. Trước mặt tôi là hai tấm vé dự tiệc hội ngộ của binh chủng Không Quân ngày cuối tháng. Xem như những sinh hoạt tháng Sáu trong cộng đồng Việt Nam tôi đã kể xong 
         
Tháng Sáu của người Cha đã qua đời, tưởng nhớ với nỗi buồn sâu lắng. Tháng Sáu của những người lính Việt Nam Cộng Hòa được ưu ái tổ chức nhiều chương trình mang ý nghĩa kính mến và biết ơn.
 
Minh Thúy Thành Nội 
Tháng Sáu 2024
*** Trong bài viết xin mạn phép mượn những từ ngữ của bản nhạc
 

Ý kiến bạn đọc
12/08/202414:04:47
Khách
Lỗi cũng tại Mỹ là đồng minh xấụ Mỹ ào ạt tung quân can thiệp khi VC đánh du kích, lúc đó VNCH không cần Mỹ can thiệp nhưng Mỹ tự ý đổ quân vào Ðà Nẵng 1965 mà không có sự yêu cầu của chánh phủ VNCH. Ðến khi CS đánh lớn với hàng chục sư đoàn, chiến xa hạng nặng T-55, hoả tiễn 122 ly, AT-3 Sagger, SAM, SA-7, pháo 130 ly, vv... lúc đó VNCH cần Mỹ cứu thì Mỹ lại bỏ lời hứa với TT Thiệu tháo chạy, lại còn làm hiểm cắt hết viện trợ cho VNCH từ tháng 6/75 trong khi đó các nuớc bạn như Pháp, Ðức, Nhật không cắt viện trợ mà vẫn duy trì mức viện trợ cũ cho VNCH. Mỹ là đồng minh đến VN khi VNCH không cần, nhưng khi nguy nan, VNCH cần Mỹ cứu thì Mỹ làm ngơ lại còn cắt viện trợ. Hai đồng minh VNCH và Afghanistan hy sinh hàng triệu chiến sĩ và dân sát cánh chiến đấu với quân Mỹ làm kiệt quệ tan rã Nga sô và khối Varsovie (Warsaw pack) nhưng Mỹ lại phản bội bỏ rơi cho kẻ ác trong khi đó Do Thái không phải là đồng minh của Mỹ, không hề chiến đấu chống CS giúp Mỹ, không bỏ phiếu với Mỹ tại LHQ lên án Nga xâm lăng Ukraine, thì Mỹ lại bỏ hết đồng minh VN và Afghanistan (và có thể bỏ Ukraine) để lấy tiền giúp Do Thái. Mỹ là đồng minh xấu vì bị Do Thái lobby lung lạc để bỏ anh em bạn bè đồng minh.
12/08/202413:18:27
Khách
Thật đáng tiếc cho Nam VN vì lỗi một phần tại chúng ta làm mất cái thiên đàng miền Nam do cha ông để lại. So với chánh phủ Ukraine thì chánh phủ VNCH kém xa. TT Zelenski đích thân đi xin viện trợ hàng chục quốc gia khắp thế giới, Ukraine xử dụng vũ khí của Mỹ, cùng với Anh, Pháp, Ðức, Thổ, Balan. TT Thiệu không chịu đích thân bôn ba đi xin viện trợ các nuớc Âu Á sau khi Mỹ giảm viện trợ. Chánh phủ quân nhân VNCH quá yếu ớt để CS biểu tình quấy rối gây hổn loạn hậu phuơng tiếp tay với quân thù mà không dám đàn áp. Thất bại tại Bình Giả, Ðồng Xoài, Mậu Thân, Hạ Lào cho thấy lãnh đạo VN thiếu khả năng nhưng không chiu học hỏi rút kinh nghiệm sửa sai nên sau khi Mỹ rút cố vấn sau năm 1973 thì lãnh đạo VNCH lúng túng không biết chỉ huy chiến truờng. Tháng 4/75, VNCH còn một nửa lãnh thổ với hơn 500 ngàn quân lính, cảnh sát mà lại nhanh chóng đầu hàng cho thấy chánh phủ qua' hèn nhát. Không dám ra trận mà đầu hàng vô điều kiện thì anh lính binh nhì cũng làm đuợc, không cần ông đại tuớng nuôi tốn cơm nuôi vô ích. Ða số sinh viên VNCH du học truớc 1975 quay ra giúp CS chống lại VNCH nhu Tiến Sĩ N V Hảo đuợc VNCH cho du học khi về nuớc lại làm nội tuyến cho CS giữ lại 16 tấn vàng của VNCH dâng cho CS. Thân hào nhân sĩ VNCH tại Quân Khu I và Quân Khu IV cũng yêu cầu tuớng Truởng và tuớng Nam tránh giao tranh vì sợ chết cho thấy dân miền Nam không muốn chiến đấu để chết cho tự do của như dân Campuchia, Lào, và Ukraine. Miền Bắc động viên thanh niên Nam nữ 15, 16. 17 tuổi trong khi đó thang 4-75 Nam VN có gần 1 triệu thanh niên không chịu cầm súng. Ta có cái thiên đàng nhưng lại không chiu cầm súng giữ gìn, lại mong đi ra nuớc ngoài để huởng tự do, do lính Thái, Mã Lai, Nam Duơng, Mỹ, Âu châu bảo vệ. So với VNCH đuợc Mỹ và đồng minh trực tiếp tham chiến, hạm đội 7 và B-52 yểm trợ tối đa, Ukraine đơn phuơng chống Nga mà họ đánh đuợc quân Nga dù quân Nga có vũ khí tối tân hơn bộ đội CS VN. Lỗi phần lớn tại cấp lãnh đạo và dân miền Nam. Khác với VNCH, nếu Mỹ cắt viện trợ cho Ukraine thì Ukraine vẫn chiến đấu với vũ khí của Anh, Pháp, Ðức, Ba Lan, và TT Zelenski không di tản, không đầu hàng như TT VNCH.
12/08/202411:18:28
Khách
Italy’s cheap homes hot spot puts more up for sale
<a href=https://kraken18at.net>2krn.at</a>
Dwindling Italian towns have been pulling out all the stops to lure new residents in recent years, with several one-euro home schemes launching across the country.

But while some towns have struggled to find buyers for their abandoned buildings, others have been basking in the glory of successful sales.
https://kraken-17at.net
kraken5af44k24fwzohe6fvqfgxfsee4lgydb3ayzkfhlzqhuwlo33ad.onion
“We just want to make it clear that by numbering these batches, more sales will likely follow in coming years,” newly elected mayor Giuseppe Cacioppo tells CNN. “Foreigners are flocking to buy our homes, it’s been a hit so far.”

Cacioppo encourages potential buyers who are heading to the region to pay the town a visit and check out the 12 or so homes up for grabs this time.

“The timing is perfect,” he says. “Tourists and interested buyers currently traveling to Italy, and those planning a trip in spring and summer can come take a look.”

According to Cacioppo, the available homes, located in the old Saracen district, are as “structurally stable as those so far sold” but in need of a restyle.
Sambuca made global headlines back in 2019 when CNN announced that it was putting 16 dwellings up for sale for one euro. Two years later, the town offered up a second batch of homes for two euros.
https://kraken24at.net
kraken5af44k24fwzohe6fvqfgxfsee4lgydb3ayzkfhlzqhuwlo33ad.onion
The fire-sale, which lured international buyers as far as the Middle East, has helped to revamp the local economy with an influx of 20 million euros (around $21.8 million,) says Cacioppo.

This includes turnover from new B&Bs, new shops that have opened in the town and contracts with builders, architects, surveyors, interior designers and notaries.

“The two batches of houses, owned by the town hall, revitalized the private real estate sector. People rushing to grab one at auction but didn’t make the final cut bought a cheap house instead. So far, 250 homes have been sold,” says Cacioppo.

Sambuca’s triumphant efforts to sell off its empty homes are largely credited to the fact that the local authorities actually own the abandoned dwellings they hope to offload.

Other depopulated Italian towns, such as medieval village Patrica, located south of Rome, have attempted to launch similar schemes, but struggled to track down the former owners to gain permission to sell their empty homes.
11/08/202421:37:38
Khách
Inside a heat chamber
<a href=https://kraken18s.com>Кракен тор</a>
Kreycik had almost everything on his side when he went running on that hot day: he was extremely fit, relatively young and was an experienced runner.

While some people are more vulnerable to heat than others, including the very old and young, no one is immune — not even the world’s top athletes. Many are expressing anxiety as temperatures are forecast to soar past 95 degrees this week in Paris, as the Olympic Games get underway.
https://kraken18s.com
kraken тор
Scientists are still trying to unravel the many ways heat attacks the body. One way they do this is with environmental chambers: rooms where they can test human response to a huge range of temperature and humidity.

CNN visited one such chamber at the University of South Wales in the UK to experience how heat kills, but in a safe and controlled environment.

“We’ll warm you up and things will slowly start to unravel,” warned Damian Bailey, a physiology and biochemistry professor at the university. Bailey uses a plethora of instruments to track vital signs — heart rate, brain blood flow and skin temperature — while subjects are at rest or doing light exercise on a bike.

The room starts at a comfortable 73 degrees Fahrenheit but ramps up to 104. Then scientists hit their subjects with extreme humidity, shooting from a dry 20% to an oppressive 85%.

“That’s the killer,” Bailey said, “it’s the humidity you cannot acclimatize to.”

And that’s when things get tough.
11/08/202419:20:31
Khách
Biodiversity in the UAE
<a href=https://blacksprut2rprrt3aoigwh7zftiprzqyqynzz2eiimmwmykw7wkpyad.org>блэкспрут даркнет</a>
The UAE has 49 terrestrial and marine protected areas, including eight in Dubai. Accounting for over 18% of the country’s land territory and 12% of its marine and coastal territory, these protected areas are often natural reserves which include all the major ecosystems found in the region: mountain, desert, coastal and marine.
https://bs2shop.org
btrhbfeojofxcpxuwnsp5h7h22htohw4btqegnxatocbkgdlfiawhyid.onion
Andrew Gardner, associate director of Biodiversity Conservation at Emirates Nature-WWF, says wildlife conservation is recognized as an “important responsibility and obligation by the UAE.” For example, the country is a signatory to multiple international conservation conventions, such as the Convention on Biological Diversity, and has helped reintroduce animals such as the Arabian oryx to the Arabian Peninsula. According to Gardner, there are now over 1,600 oryx in two of the UAE’s protected areas, and thousands more in zoos across the region.

However, rapid development and population growth across the Emirates mean that “53% of bird species, 46.7% of mammal species, 19% of reptile species, and 8% of plant species” are endangered, according to a government report.
Gardner says the Arabian wolf and striped hyena have both gone extinct from the UAE in recent decades, and a small population of Arabian leopards that lived the Hajar Mountains until the mid-1990s are now also believed to be extinct.

Karingattil points to habitat loss, climate change and overfishing as some of the major threats facing wildlife in the UAE, but one issue he thinks people should take more action against is plastic pollution.
10/08/202414:36:01
Khách
Обучение кайтсёрфингу с нуля <a href=https://yandex.ru/profile/177183726173>Кайт центр</a> наши партнёры https://kitehurghada.ru https://t.me/detivetrachat https://yandex.ru/profile/177183726173
10/08/202414:06:40
Khách
‘Sugary food is a drug for me’: A growing number of children are addicted to ultraprocessed foods
<a href=https://at-kraken22.at>kraken3yvbvzmhytnrnuhsy772i6dfobofu652e27f5hx6y5cpj7rgyd.onion</a>

Chicago native Jeffrey Odwazny says he has been addicted to ultraprocessed food since he was a child.

“I was driven to eat and eat and eat, and while I would overeat healthy food, what really got me were the candies, the cakes, the pies, the ice cream,” said the 54-year-old former warehouse supervisor
https://www-kraken18.at
кракен сайт
“I really gravitated towards the sugary ultraprocessed foods — it was like a physical drive, I had to have it,” he said. “My parents would find hefty bags full of candy wrappers hidden in my closet. I would steal things from stores as a kid and later as an adult.”

Some 12% of the nearly 73 million children and adolescents in the United States today struggle with a similar food addiction, according to research. To be diagnosed, children must meet Yale Food Addiction Scale criteria as stringent as any for alcohol use disorder or other addictions.

“Kids are losing control and eating to the point where they feel physically ill,” said Ashley Gearhardt, a professor of psychology at the University of Michigan in Ann Arbor who conducted the research and developed the Yale addiction scale.

“They have intense cravings and may be sneaking, stealing or hiding ultraprocessed foods,” Gearhardt said. “They may stop going out with friends or doing other activities they used to enjoy in order to stay at home and eat, or they feel too sluggish from overeating to participate in other activities.”

Her research also shows about 14% of adults are clinically addicted to food, predominantly ultraprocessed foods with higher levels of sugar, salt, fat and additives.

For comparison, 10.5% of Americans age 12 or older were diagnosed with alcohol use disorder in 2022, according to the National Survey on Drug Use and Health.

While many people addicted to food will say that their symptoms began to worsen significantly in adolescence, some recall a childhood focused on ultraprocessed food.

“By age 2 or 3, children are likely eating more ultraprocessed foods in any given day than a fruit or vegetable, especially if they’re poor and don’t have enough money in their family to have enough quality food to eat,” Gearhardt said. “Ultraprocessed foods are cheap and literally everywhere, so this is also a social justice issue.”

An addiction to ultraprocessed foods can highjack a young brain’s reward circuitry, putting the primitive “reptilian brain,” or amygdala, in charge — thus bypassing the prefrontal cortex where rational decision-making occurs, said Los Angeles registered dietitian nutritionist David Wiss, who specializes in treating food addiction.
10/08/202411:14:09
Khách
Advanced <a href=https://www.ebay.com/itm/395305960880/>Vibration Monitoring Equipment</a>: A Vibromera Overview
10/08/202404:43:22
Khách
Звон Колокольцева. Питерская полицейская мафия виляет Министерством внутренних дел
<a href=https://compromat-base.com/kriminal/item/454419-zvon-kolokoltseva-piterskaya-politsejskaya-mafiya-vilyaet-ministerstvom-vnutrennikh-del>Потерпевшие Гермес</a>
Поздравляем вас, гражданин министр, соврамши!

Выступая прошлой осенью в Совете Федерации, министр внутренних дел Владимир Колокольцев рассказывал, о так называемом уголовном деле «Лайф-из-Гуд» – «Гермес» – «Бест Вей», обещал миллиарды рублей ущерба и десятки тысяч потерпевших. Пресс-служба МВД под руководством его боевой подруги Ирины Волк заявила о том, что вскрыта деятельность крупнейшей в истории России финансовой пирамиды.


Однако в уголовном деле, расследованном или, вернее сказать, изготовленном ГСУ питерского главка МВД, которое в феврале начал рассматривать Приморский районный суд Санкт-Петербурга, 282 млн рублей ущерба и 221 лицо, признанное следствием потерпевшим: никаких миллиардов и десятков тысяч потерпевших.


Министр и его Волк публично солгали – на основе информации, переданной замначальника ГСУ руководителем следственной группы полковником юстиции А.Н. Винокуровым, фактически даже руководившей СГ его заместительницей майором, а затем подполковником юстиции Е.А. Сапетовой по материалам, состряпанным опером УЭБиПК питерского главка МВД майором полиции А.Ю. Машевским, при попустительстве (или соучастии?) начальника ГСУ Негрозова и замначальника Следственного департамента федерального министерства Вохмянина. Полковник и подполковник с примерно пятого-шестого уровня иерархии МВД виляет генералом полиции Российской Федерации, постоянным членом Совета безопасности России – это позор для государства.

Так называемые потерпевшие и реально пострадавшие
Большинство «потерпевших» на суде заявляют суммы около 1–2 млн рублей, при этом в ходе судебного следствия выясняется, что они, как правило, получали немалый доход, причем, они еще и налоговые/валютные преступники, так как этот доход не декларировали. Среди «потерпевших» есть граждане, заявляющие смехотворные суммы в 50–70 тыс., то есть количество потерпевших специально накручивалось следствием. И даже с этим накручиванием удалось набрать так мало – учитывая, что у «Гермеса», по данным самого же следствия, более 200 тыс. клиентов в России, а в кооперативе «Бест Вей» – около 20 тыс. пайщиков.


То есть большинство и клиентов «Гермеса», и пайщиков кооператива не считают себя потерпевшими от деятельности этих организаций.


Судя по тысячам обращений во все инстанции, нескольким волнам митингов, прокатившихся по России, они считают себя потерпевшими от деятельности органов внутренних дел.


Ведь именно завербованный питерским УЭБиПК сисадмин российской платежной системы «Гермеса» Набойченко заблокирован и разгромил в феврале 2022 года эту платежную систему, повесив на сайте дисклеймер: «Обращайтесь в правоохранительные органы», что на месяцы прекратило вывод средств. Именно действия правоохранительных органов в отношении компании до и после затруднили вывод средств. Дело в том, что для вывода средств многими использовался механизм p2p, позволяющий не платить комиссию, то есть для вывода средств нужно, чтобы кто-то вносил средства (что, понятно, резко сократилось из-за уголовного дела) и происходил обмен. Однако этот способ не единственный, вывод средств так или иначе осуществляется.


Тысячи пайщиков кооператива тем более не считают себя потерпевшими от его деятельности – потому что именно правоохранительные органы воспрепятствовали приобретению недвижимости с помощью кооператива, а она из-за более чем двухлетнего ареста его счетов, на которых около 4 млрд рублей, не может быть приобретена по прежней цене.


Именно правоохранительные органы прямо запрещают выплаты пайщикам кооператива, решившим забрать свой пай, – даже по исполнительным листам судов. И клиентам «Гермеса», и пайщикам кооператива правоохранительными органами нанесен колоссальный ущерб – и материальный, и моральный, который они намерены взыскать с государства.

«Следователи»-преступники должны сидеть
09/08/202414:54:50
Khách
‘I see the world around me in a brand-new way’: Dubai photographer reveals the UAE’s hidden wildlife
<a href=https://bsp2web1.shop>blacksprut</a>

In a country best known for its soaring skyscrapers, modern architecture and sprawling desert, wildlife isn’t always what comes to mind when people think of the United Arab Emirates (UAE). But Dubai-based photographer Anish Karingattil is determined to change that.

Originally from India, Karingattil moved to Dubai 17 years ago and began photographing wildlife shortly after, specializing in macro photography, using extreme close ups. Highlights of his stunning portfolio of images, taken across the seven Emirates, include a scorpion with her babies, an Arabian horned viper hiding in the desert sand, and two black and yellow mud daubers covered in dew drops.
https://www.bls.gl
blacksprut площадка
“Photographers get to tell a story through images,” Karingattil says. “Macro photography allows me to see life and the world around me in a brand-new way.”

Despite its hot climate and harsh desert, the UAE is home to over 1,000 plant and animal species. The waters around the country are home to the largest concentration of Indian Ocean humpbacks dolphin in the world, and the second-largest population of dugongs, after Australia.

With the UAE’s president recently extending the country’s “Year of Sustainability” into 2024, Karingattil uses wildlife photography as a method of capturing the country’s biodiversity and sharing it with others.

While interior design is his full-time job, “herping” is his passion. “Herping is the act of observing, studying, and photographing reptiles and amphibians in their natural habitats,” says Karingattil. “It is a popular hobby among nature enthusiasts and wildlife photographers who are fascinated by the diversity and beauty of these creatures.”
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 534,266
Hồi mới qua Mỹ, tôi phải vừa đi làm vừa đi học để tự trang trải cuộc sống. Tôi được một công ty sửa chữa hàng điện tử, mướn vào làm ca đêm, vì ca ngày đã đầy. Ban đêm đi làm, ban ngày đi học cũng khá phù hợp với lịch trình của tôi lúc ấy. Tôi thuê một phòng trọ nhỏ, chỉ về nhà ngủ vài tiếng mỗi ngày trước khi tiếp tục công việc. Tôi làm việc không kể nặng nhọc hay khó khăn vì so với việc làm hồi còn ở Việt Nam thì sá gì với mấy công việc nhẹ nhàng này. Tôi vào hãng với tinh thần thoải mái vì tôi được làm việc trong một môi trường vui vẻ và tôi yêu thích công việc này. Ngược lại, việc học ở trường thì tôi vật lộn với nó như bò kéo xe lên dốc.
Người xưa có câu "70 chưa gọi là lành", ý nói họa phước của mỗi người tới 70 tuổi vẫn chưa biết được, phải tới khi hết thở thì mới có thể nói rằng cuộc sống của một người tốt xấu, lành dữ, ra sao. Câu chuyện dưới đây là một chuyện có thật về một chuyến du lịch bị trở ngại vào phút chót và những người trong cuộc đã trải qua những thử thách rất khó khăn, giống như họ phải chèo chống một con thuyền mong manh vượt qua cơn sóng dữ...
Hòa thức dậy lúc 5 giờ sáng sau giấc ngủ ngắn từ giữa khuya, căn phòng bệnh viện màu trắng ngà dưới ánh đèn vàng vọt buồn thiu, bên ngoài kia trời còn phảng phất lạnh lẽo của đầu mùa đông, dù mùa đông Seattle không nhiều tuyết tái tê như những nơi miền Đông Bắc nước Mỹ. Hòa vẫn thường ngủ ít và dậy sớm, có lẽ bệnh nhân nào cũng thế, nằm trong bệnh viện khắc khoải lo âu bệnh hoạn, lại thêm y tá nhân viên thường xuyên ra vào cả ngày lẫn đêm ai mà ngủ ngon cho được. Hòa rời khỏi giường, đi ra phía cửa, rồi đi dạo khu hành lang cho đầu óc khỏi suy nghĩ rồi lại buồn lại khóc. Các phòng bệnh đều đóng kín, mỗi bệnh nhân là một thế giới riêng, đau buồn riêng. Cuối hành lang xa xa thỉnh thoảng có bóng dáng vài cô y tá tất bật qua lại, ghé vào phòng nào đó thăm bệnh, lấy máu, đo huyết áp, đưa thuốc... nói chung là đủ thứ của công việc y tá.
Ông ngồi nhâm nhi tách trà, ánh mắt mông lung thả vào khoảng không. Từ tách trà nóng, một làn khói mỏng tỏa lên. Hương sen lãng đãng trong khu vườn buổi sáng, quyện cùng mùi cỏ cây, mùi sương ẩm. Buổi sáng bao giờ cũng là thời khắc êm đềm đối với ông. Không có gì phải vội vàng, ông cứ ngồi như thế, cho đến khi mặt trời lên cao và bình trà cạn nguội ngắc ngơ. Nhưng hôm nay thì khác. Bãi sân trống cạnh nhà là nơi tụ tập đá bóng của bọn trẻ từ sớm. Kỳ nghỉ hè vừa mới bắt đầu, bao nhiêu sự phấn khích cùng với năng lượng tràn đầy dồn vào những cú sút bóng ầm ầm, vào tiếng la hét vang dậy. Rồi cái gì đến cũng đã đến. Một cú sút thẳng chân, hất quả bóng bay qua hàng rào, rơi ngay bàn trà của ông...
... Có nhiều người nói nhổ răng hàm trên, nhất là mấy cái răng cấm thì dễ bị chạm dây thần kinh và về sau sẽ bị “mát dây”, và cũng có vài đứa bà con tôi biết sau khi nhổ răng cấm thì tâm thần rất là bất ổn, nếu không nói là bị bệnh thần kinh. Nhà tôi và mấy đứa con thì nói răng không đau đâu cần nhổ làm gì cho... thêm chuyện; thằng con còn “hù” tôi, kể lại khi nó đi nhổ răng khôn, người ta dùng kềm móc cái răng rồi “đu” người lên mà kéo; ông bố thì “dọa”, coi chừng nhổ răng xong bà không còn nhớ tôi là ai; rồi vài chị bạn tôi kể nhổ răng khôn về sưng đau hành rất lâu, rất mệt v.v... làm tôi hãi quá. Tôi lên “net” tìm hiểu về “lợi và hại của việc nhổ răng khôn” thì có quá nhiều thông tin xuôi chiều và ngược chiều, nên tôi quyết định không nhổ. Cho nó lành...
Trong cuộc đời của mỗi người, bất kỳ ở nơi nào trên thế giới, từ khi có trí khôn, là ta đã mang nợ và phải biết ơn nhiều người- từ Tổ Tiên Ông Bà, người làm ra hạt gạo nuôi ta, Đấng Sinh Thành, đến những Thầy Cô dẫn dắt ta, các cô chú Thương Phế Binh đã bảo vệ chúng ta bằng chính cuộc đời họ, đến bạn bè, người quản lý và giám đốc nơi ta làm việc, đồng nghiệp... người quen người lạ… tất cả mọi người chung quanh, ta đều mang ơn họ, không nhiều thì ít. Và riêng đối với những người được định cư ở quê hương thứ hai, ta còn phải mắc nợ thêm bao nhiêu là người nữa- từ chính phủ, những vị tổng thống, từ những vị giúp những chương trình tái định cư HO, ODP… đến những vị ân nhân bảo lãnh...v.v... trái tim nhân ái của họ bao la vô cùng... Kể ra tất cả những người làm ơn cho ta sẽ không hết - ở đây tôi chỉ xin đơn cử một vài việc rất gần đối với gia đình tôi, với đất nước “Cờ Hoa” đầy tình người này.
Cách đây rất nhiều năm. hồi chị còn đi học đại học ở Mỹ, trong một lớp của chương trình sư phạm, một vị giáo sư hỏi cả lớp trước khi cả lớp chuẩn bị nghỉ lễ Tạ Ơn: - Các bạn sẽ nói lời cảm ơn với ai trong dịp lễ Tạ Ơn năm nay? Các bạn đồng môn của chị nhao nhao, nói sẽ cảm ơn gia đình, thầy cô, bạn bè. Vị giáo sư quay sang hỏi chị có ai để cảm ơn không, dĩ nhiên chị có rất nhiều người để nói lời cảm ơn. Chị nói với vị giáo sư rằng chị rất biết ơn ba má và bạn bè của chị, người đã giúp đỡ chị quay lại trường đại học ở Mỹ. Chị biết ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình chị và giúp đỡ chị về tài chánh để chị được đi học. Chị biết ơn các giáo sư ở Mỹ đã khuyến khích, tận tâm giải thích cho chị những lúc chị không hiểu bài. Chị cảm ơn con trai chị đã giúp chị có động lực để quay lại trường học vì chị muốn làm tấm gương cho thằng Huy-là-con trai của chị. Chị muốn thằng Huy sau này khi lớn lên sẽ đi đại học như rất nhiều di dân gốc Việt khác...
Tôi thức dậy từ 6 giờ sáng lo những việc cá nhân lẹ làng, sau đó thay bộ áo dài cờ vàng lái xe lên San Jose, đến điểm tập họp trước “parking” của Walmart nằm trên đường Story. Vì câu nói của em trai Minh Huy trưởng đoàn Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa, khi Hoa Nguyễn mời, tôi đã ngại ngùng nói ”Chị già rồi không phù hợp với tuổi trẻ, đường xá xa xôi, vấn đề lái xe trở ngại, chỉ có thể đi tham dự hạn chế”. Minh Huy thưa ”Chị ơi! chúng em rất cần ba thế hệ một tấm lòng ...”. câu nói lễ phép với cả chân tình của tuổi trẻ đầy tha thiết đã động vào trái tim mình, nên tôi quên mất tuổi già không đủ sức khỏe tốt, vượt đường xa mưa gió góp mặt cùng nhóm hậu duệ đi diễn hành Lễ Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ.
Một ngày trong tháng 9, 2024, Kim Oanh điện thoại cho vợ chồng chúng tôi, ngỏ ý muốn qua thăm “anh chị”. Chúng tôi cho biết, nếu cần đưa đón, chúng tôi sẵn sàng. Nhưng Kim Oanh trả lời sẽ nhờ người quen đưa đến. Chúng tôi hẹn gặp nhau vào cuối tháng 10, 2024 tại nhà chúng tôi. Kim Oanh là vợ của Trung Úy Không Quân Hoàng Văn Tân, một người bạn tù cải tạo rất thân thiết của tôi trong 2 năm tại Long Khánh. Kim Oanh có lần dẫn vợ tôi cùng nhau thăm lén hai ông chồng trong rừng cao su bên ngoài trại tù ở Long Khánh. Đây là một kỷ niệm không bao giờ quên, vì cả hai cặp có được chút thì giờ “tâm sự” riêng với nhau giữa cảnh màn trời chiếu đất. Anh Hoàng Văn Tân mất vào đầu năm 2016 tại San Diego.
Dân ta ở các tiểu bang miền Tây như Cali, Texas… gọi họ là dân “Mễ” vì họ vào nước Mỹ từ xứ Mexico; các tiểu bang miền Đông như Maryland, Virginia… gọi là dân “Xì”, vì nghe họ nói tiếng Spanish - tiếng gọi khác nhau, nhưng “Mễ” hay “Xì” cũng là di dân từ các nước Trung hay Nam Mỹ. Người Mỹ gọi họ là dân Hispanic hay Latino. “Chuyện dài di dân gốc Mễ”: từ nhà ra phố đến chuyện quốc gia đại sự đều có mặt dân “Xì”; vui buồn, thương cảm hay giận đến căm gan đều có bóng dáng anh “Mễ”...
Nhạc sĩ Cung Tiến