Hôm nay,  

Little Saigon Trên Đất Mỹ

05/01/200100:00:00(Xem: 210623)
Bài tham dự số 120\VB0919

Là người Việt Nam ai đã một lần ghé qua "Little Sàigòn" thuộc quận Cam, miền Nam California chắc hẳn trong lòng không khỏi bâng khuâng vui thích, pha lẫn chút tự hào, hãnh diện, vì tuy Sàigòn đã bị giặc thù đổi lốt, thay tên, nhưng trong lòng người Việt tha hương, Sàigòn vẫn còn đó, và không những thế, Sàigòn còn hiện hữu, sinh động trên nước Mỹ với danh xưng được mọi người công nhận: "Little Saigon".

Bạn từ phi trường Los Angeles đi xuống hướng Nam hay từ San Diego ngược lên phía Bắc qua hai xa lộ 22 và 405, những tấm bảng "Little Saigon Next Exit" màu xanh, chữ trắng được dựng lên từ những năm 1988 để hướng dẫn du khách đến thăm thủ đô tinh thần của người Việt quốc gia hải ngoại. Những tấm bảng này trông rất bình thường như bao nhiêu tấm bảng khác, nhưng mấy ai nghĩ rằng, để có được nó đứng vững đến hôm nay là do sự hy sinh to lớn của một số người vốn nặng lòng với quê hương, với Cộng đồng, tranh đấu bao nhiêu ngày đêm với Chính quyền địa phương và đấu tranh với một số cư dân có đầu óc hẹp hòi, ích kỷ.

Từ hai xa lộ 405 hay 22, bạn vô exit Magnolia chừng vài phút lái xe đã thấy những siêu thị lớn mang tên Việt Nam như Vinh Phát, Phát Tài, Văn Cơ hay ABC hiện ra trước mắt. Bên cạnh đó những cửa hàng ăn, tiệm phở, tiệm cho thuê Video và rất nhiều phòng mạch của các Bác sĩ, Nha sĩ Việt Nam. Đi trên đường Magnolia một quãng nữa bạn sẽ gặp đại lộ Bolsa, con đường chính, nơi tập trung mọi thứ của người Việt, từ những văn phòng Bác sĩ, Nha sĩ đến các cửa hàng bán thức ăn nhanh, những tiệm phở , nhà hàng, Trung tâm băng nhạc, sách báo, dịch vụ du lịch, chuyển tiền, tiệm bán vải vóc và quần áo,tiệm tóc, tiệm Nail v.v không thiếu thứ gì.Bolsa được nhiều người biết đến vì có thương xá Phước Lộc Thọ, trong đó bạn có thể ngồi uống ly càphê và tán gẫu suốt ngày với những ông gìa gân về đủ mọi thứ chuyện trên Trời, dưới đất. Nếu ở xa đến, muốn tìm bạn thân, bạn cũng có thể gặp nhau bất ngờ trong cái thương xá hấp dẫn này. Ngoài những cửa hàng ăn uống, quần áo, giầy, dép, ngoài những Trung tâm băng nhạc , bạn tha hồ sắm sửa nữ trang cho người yêu hoặc cho chính mình với hàng tá cửa hiệu kim hoàn trên lầu khu thương xá. Dọc theo Đại lộ Bolsa, bạn có thể ghé vào các siêu thị Little Saigon, Bolsa, Anh Minh, Tân Mai để tìm mua những thức ăn, rau qủa tươi hay tạt vào chợ Bến Thành mua lòng heo tươi và bê thui còn đang nóng hổi về lai rai.

Đối diện khu thương xá Phước lộc Thọ là khu New Saigon Mall. Ở đây quen gọi là khu chợ 99, vì có siêu thị 99 của người Hoa án ngữ phía trước. Trong khu này la liệt những pho tượng các vua, quan và danh nhân Trung quốc cao bằng người thật, được tạc bằng đá trông rất my õthuật. Hai bên bức tường ngăn cách khu dân cư với khu New Saigon Mall là những bức phù điêu đắp nổi, diễn tả cảnh thái bình xa xưa trên quê hương Việt Nam như cảnh Hội Tết, cảnh làng mạc miền quê đất Bắc, cảnh vinh qui bái tổ với "Ngựa anh đi trước, võng nàng theo sau" v.v..rất công phu và tốn kém, nhưng tiếc thay không hấp dẫn du khách bằng Thương xá Phước lộc Thọ nằm bên kia đường. New Saigon Mall bây giờ chỉ còn là địa điểm thích hợp cho mấy ông gìa tìm nơi vắng vẻ, giải sầu trước bàn cờ tướng!

Đại lộ Bola còn nghiễm nhiên được coi như trung tâm thủ đô tinh thần của người Việt Quốc gia, không chỉ vì những ngôi chợ, những cửa hàng, những thương xá tấp nập. Bolsa còn là nơi tập trung những cuộc biểu tình, đấu tranh chính trị, mà cao điểm nhất là cuộc biểu dương tinh thần chống Cộng qua vụ Trần Trường treo cờ đỏ sao vàng và hình Hồ Chí Minh trong tiệm của y ngay giữa phố Bolsa, nó cũng là địa điểm đã từng tổ chức diễn hành hay Hội chợ Tết cuối năm. Ba tờ nhật báo tiếng Việt nổi tiếng như Việt Báo- Người Việt - Viễn Đông, hàng chục tờ nguyệt san, tạp chí cũng đều nằm trên đại lộ huyết mạch này. Bên cạnh đó hai nhà sách Tú Quỳnh, Văn Bút và mới đây một Thư viện Việt Nam cũng góp mặt trên đại lộ Bolsa.

Ngoài ra, những con đường lớn khác như Westminster, Brookhurst, Euclid, Mc.Faden v.v.một số siêu thị lớn, nhỏ như Viễn Đông, Đồng Hương, Quang Minh, những cửa hàng, phòng mạch và cả đến những chùa chiền, thánh thất, giáo đường đều mang tên Việt Nam thuần túy, tập trung quanh khu Little Saigon này.

Sở dĩ địa danh "Little Saigon" có được như ngày hôm nay, khởi đầu vào năm 1986 khi con số người Việt tập trung tại vùng này đã gia tăng đến gần một trăm ngàn người, một nhà báo Mỹ viết cho hai tờ Los Angeles Times và Orange County Register thường dùng chữ Little Saigon mỗi khi họ đề cập chuyện có liên quan đến người Việt sinh sống tại quận Cam. Sau đó, một số người Việt có tâm huyết họp bàn, tìm một cái tên thích hợp cho Cộng đồng tỵ nạn. Rất nhiều tên được nêu ra như Việt nam, Asiantown, Asiavillage v.v... nhưng cuối cùng tên "Little Saigon" vẫn được đa số chấp nhận.

Nhóm khởi xướng này có Bác sĩ Phạm Đình Tuân, Luật sư Phạm văn Phổ và Phạm Thanh Liêm, cụ Nguyễn Tư Mô, Giáo sư Trần Đức Thanh Phong, nhà báo Đỗ Ngọc Yến, Ông Phùng Minh Tiến, Ông Nguyễn xuân Tùng, Giáo sư Nguyễn Hữu Bào, Ông Triệu Phát và Ông Tony Lâm Quang.

Nhóm này thành lập một Ủy ban, lấy tên là Ủy Ban Phát triển Little Saiøgòn do Bác sĩ Phạm Đình Tuân làm Chủ tịch, để một mặt vừa vận động chính quyền địa phương, vừa vận động sự ủng hộ của các vị dân cử ngành Lập pháp tiểu bang. Sau khi có được 18 dân biểu và nghị sĩ ký tên ủng hộ bản kiến nghị gửi Thống Đốc George Deukmejian, tiểu bang Cali, thành phố Westminster mới chấp thuận cho dùng danh xưng "Little Saigon".

Ngày 17.6.1988, Thị trưởng Westminster, Chuck Smith cử hành buổi lễ do Thống Đốc Tiểu bang California chủ tọa, chính thức công nhận danh xưng Litte Saigon, và Ủy Ban phát triển Little Saigon sau đó phải vận động với Bộ Giao Thông tiểu bang để có được những bảng chỉ dẫn cho du khách trên hai xa lộ 22 và 405, rồi lại phải vận động với ngành du lịch tiểu bang và cơ sở ấn hành bản đồ Thomas Guide để ghi địa danh Little Saigon lên bản đồ khu vực quận Cam.

Tóm lại, nếu người Hoa hãnh diện vì họ có Chinatown, người Đại hàn có Koreatown thì người Việt chúng ta cũng không hổ thẹn khi có Little Sàigòn ngay trên nước Mỹ, bạn lại có quyền tự hào về sự phát triển mau chóng của người Việt hơn các sắc dân khác, về những thành công của con em nơi học đường Mỹ, về những Bác sĩ, Nha sĩ, Luật sư , Kỹ sư.... không thua gì giới trí thức Mỹ, tự hào về cả những đặc sản quê hương không thiếu bất cứ thứ gì, thượng vàng hạ cám, từ những trái cà pháo chấm mắm tôm, thức ăn bình dân của bà con miền Bắc đến những cao lương mỹ vị của người Tàu như Vi Cá, Bào ngư v.v.. Mọi thứ đều tìm thấy dễ dàng trong cái mảnh đất mang tên thủ đô yêu dấu Sàigòn, và chắc chắn bạn khó tìm thấy nơi nào trên thế giới có được cái không khí đặc thù Sàigòn như ở Little Saigon tại Orange Caounty.

Với Cộng đồng người Việt đang sống ở địa danh Little Saigon này, điều sung sướng nhất có lẽ vẫn là hàng ngày được sống như mình đang sống ở Sàigòn thuở nào, được nghe những giọng nói thân thương của người đồng hương, được đọc những sách báo viết bằng tiếng mẹ đẻ, được nhìn thấy những điều nhắc nhớ về Sàigòn và sự thành công của người Việt trên đất nước Hoa kỳ.

Tuy nhiên nỗi vui và niềm tự hào chưa được trọn vẹn khi chúng ta vẫn còn nhìn thấy những bóng dáng vài người trai trẻ Việt Nam đang lang thang trên các vỉa hè xin ăn, những thiếu phụ không cửa, không nhà, áo đẫm mồ hôi đi lượm những thứ mọi người phế thải, thấy những người hàng ngày mở các thùng báo ăn cắp báo đi bán, thấy hàng đêm những tiếng chửi bới, moi móc, hận thù phe cánh, rồi thấy ở quê nhà xa xôi đầy thiên tai dịch họa...

Không biết đến bao giờ niềm vui và tự hào của người Việt trên đất Mỹ mới được trọn vẹn!

THANH PHONG

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,651,628
Hơn tuần nay tình hình chiến sự ở miền nam Lebanon vẫn tiếp tục sôi động, kể từ khi máy bay Do Thái xâm phạm lãnh thổ Lebanon để truy kích các mục tiêu của bọn khủng bố Hezbolla, sau khi bọn này bắt cóc hai người lính Do Thái, rồi liên tục pháo kích vào lãnh thổ của họ. Nhằm bảo vệ tính mạng của công dân Mỹ sinh
Họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách “Viết Về Nước Mỹ tuyển tập VI” sẽ được tổ chức tại Little Saigon vào chiều Chủ Nhật, 27-8-2006. Nhân dịp này, ban điều hành Giải thưởng Việt Báo trân trọng mời quí vị tác giả đã góp bài Viết Về Nước Mỹ và thân hữu tham dự 2 sinh hoạt đặc biệt:
Không biết tại số phận hẩm hiu hay tại không có duyên nợ, hơn cả nửa đời người hắn vẫn không có được một mảnh tình vắt vai. Sang Mỹ vào cái thuở nam thừa nữ thiếu, đốt đuốc tìm hết cái thành phố lạnh ngắt lạnh ngơ này cũng chỉ có vài ba cô gái Việt nam đếm được trên đầu ngón tay, muốn với tới các
Có lẽ tôi sanh ra dưới một ngôi sao xấu, lại “đầu thai lầm thế kỷ” -nói theo thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương, đồng thời cũng là một giáo sư văn chương nổi tiếng của trường Chu Văn An. Cuộc sống vốn đã chẳng xuôi chèo mát mái, nên phận tôi phải ba chìm bảy nổi tám cái long đong.... Tôi có Mẹ cũng như không, nên theo Cha sống với Mẹ ghẻ
Biển Dừa là bút hiệu của một kỹ sư 31 tuổi tại Arizona. Tựa đề đầu tiên của bài viết này là “Cái Nóng Tàn Nhẫn,” ghi lại tâm trạng của một người nữ trong trận dịch nóng tháng Bẩy, mong được ai đó “lau dòng nước mắt nóng cho cô bằng chiếc khăn tẩm hơi lạnh.” Nhưng nước mắt mới đó đã bốc hơi mất tiêu, làm sao lau kịp" Hy vọng sau “nước mắt bốc hơi”
Danh tính đầy đủ của tác giả là Khiet M Phan, cư dân cao niên tại San Jose. Nguyên cựu sĩ quan không quân VNCH, cựu tù cộng sản, định cư theo diện H.O., tác giả kể là ông đã có 15 năm ở Mỹ, 12 năm đi làm đóng thuế, bây giờ thì tháng tháng lãnh lương hưu. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là những mảnh hồi ức vui.
Năm mới đến Mỹ (1996), tôi có viết bài "Những Nhận Định Khác Nhau Về Cuộc Sống" đăng trên báo Việt ngữ Sacramento; Nguyên do từ câu nói của một bạn học tại trường Sacramento City College: "Nước Mỹ là Thiên Đường của tuổi thơ; Là Chiến Trường của thanh niên, và là Địa Ngục của người già". Lúc bấy giờ tôi cũng như người
Thảm cảnh đây tiếp sau bao thảm cảnh đã phủ lên dân tộc, nước non này. chưa ngừng ư cuộc nội chiến hôm nay" Để lớp trẻ ngày mai xây dựng lại, những đổ nát, mà cha anh đành bất lực lớp người trí thức phải khoanh tay Đó là lần đầu tiên tôi biết đến Chú Hoành em trai út của Ba, qua những câu thơ chú đề tặng khắc trên bia mộ anh trai
Thật tình tôi không rành chữ nho nhưng tôi được chồng tôi giải thích cho tôi câu trên có nghĩa la "cái xui xẻo không tới một mà nó tới nhiều lần". Đúng là y như vậy đó bà con! Cách đây cỡ một tháng chồng tôi đi làm về vẻ mặt buồn buồn nói với tôi ngay khi vừa bước vào cửa: - Mình có tin buồn em à. Anh bị lây ốp năm học tới!
Hôm thứ Hai, thị trường cổ phần tương đối dậm chân tại chỗ tìm hướng đi sau một tuần bị xuống nhiều, với dầu thô xuống giá vì hy vọng sắp ngừng chiến tranh bên Trung Đông. Về kinh tế, mức sản xuất kỹ nghệ toàn quốc tăng 0.8%
Nhạc sĩ Cung Tiến