Hôm nay,  

Một Ngày Làm Việc Trong Rocc

05/01/200100:00:00(Xem: 177925)
Bài tham dự số 119\VB0917

Tác giả Trần Phương là một nữ chuyên gia gốc Việt, kỹ sư của Boeing, làm việc trong ngành khoa học không gian tại Kennedy Space Center. Trong số hôm qua, Giải Thưởng Việt báo đã giới thiệu chuyện Khoa Học Không Gian. Chuyện tiếp hôm nay là công việc tại ROCC, chữ viết tắt của Range Operation Control Center, Trung Tâm Điều Khiển theo dõi tầm hoạt động của các loại hỏa tiễn.


Dù đã quá quen thuộc với giờ giấc bất thường của công việc, thói quen lười dậy sớm vẫn làm Phương ao ước được nằm nướng thêm 5, 10 phút trong tấm chăn còn ấm hơi của mình. Phải đến khi tắm xong, Phương mới thật sự sẵn sàng cho công việc của một ngày mới.

Không phải là ly café hay tách trà mà là giấc tắm sáng để cơ thể không chịu được chất cafein tỉnh táo, tươi mát bắt đầu hoạt động.

Mất 10 phút sắp thức ăn đem theo cho nguyên một ngày vì chương trình phóng có thể bị hoãn, thêm 20 phút lái xe đến sở.

ROCC, chữ viết tắt của Range Operation Control Center, Trung Tâm Điều Khiển theo dõi tầm hoạt động của các loại hỏa tiễn như Titan (dùng trong việc quan sát, dọ thám, đôi khi về thương mại tùy theo loại I, II, IV), Delta (chuyên về thời tiết, khí tượng, thương mại), Trident (đặïc biệt dành cho quân sự, thường được phóng lên từ tàu ngầm), cũng như Shuttle (có phi hành gia, phóng lên từ trung tâm không gian Kennedy).

ROCC nằm trong khu vực quân sự của Không Quân Hoa Kỳ ở Cape Canaveral, nối liền với Kennedy Space center ở Merrit Island bằng hai cầu dài. Chính dẻo đất nối này là chỗ cho du khách có thể xin thẻ được vào xem phi thuyền hay hỏa tiễn dân sự lên (xuống).

KSC chỉ chuyên về Shuttle, nghiên cứu khoa học. Còn Patrick Air Force Base lo phần vụ an ninh trong không gian. KSC cũng như PAFB đều cho những công ty (như Boeing, USA, Honeywell..) đấu thầu làm công việc, còn nhân viên của họ (NASA hay quân nhân) chỉ có nhiệm vụ kiểm soát. Khoảng 10 ngàn người làm việc cho trên dưới 20 công ty lớn nhỏ thầu việc trong hai khu vực này. Trong đó có CSR (Computer Science Raytheon) một công ty kết hợp bởi CSC và Raytheon thầu việc làm điều khiển trong trung tâm ROCC.

Là một khu vực gồm nhiều dãy nhà kiên cố, ROCC được bao bọc bởi một hàng rào sắt hai lớp, cao 3 thước và phòng gác luôn có người túc trực. Không như ở cổng ngoài, bắt buộc phải trình thẻ dán hình, tại đây, Phương có thể cho máy đọc thẻ thứ hai rồi bấm mã số cho cửa tự động mở để vào. Hôm nào quên thẻ này thì phải vào bằng cửa có người kiểm soát.

Đi ngang phòng ăn, cất thức ăn vào tủ lạnh, Phương đến phòng làm việc, mở khóa cất ví, ký tên vào máy vi tính, đọc qua xem có thư từ gì quan trọng không rồi lấy máy liên lạc, cầm tờ chương trình đến phòng họp.

Trước đó 24 tiếng đã có một buổi họp thông qua những công việc phải làm, và mỗi người được phát 1 tờ chương trình trong ngày phóng.

Hôm nay là ngày phi thuyền Discovery ra ngoài không gian, phải có mặt trước giờ phóng 3 tiếng và những dữ kiện thu thập được không phải bảo mật về quốc phòng nên mọi người cười đùa thoải mái.

Buổi họp ngắn gọn cho biết mọi việc vẫn theo đúng chương trình xong ai nấy đi lo phần vụ của mình. Phương cùng Andy, một đồng nghiệp trẻ cùng đi đến phòng máy.

Lại bấm mã số để vào. Đây là khu phòng máy dành cho Front End Processor, System Control, Master Control nên nhiệt độ luôn luôn thấp. Bước vào ghế riêng, với tay lấy chiếc áo len thật dày khoác vào người, Phương không quên nhìn lên tường, ngay sau phía chiếc ghế của mình. Hình vẽ một đống củi đang cháy do lũ bạn Mỹ nghịch ngợm dán lên để sưởi cho Phương.

Ngồi vào chỗ dành cho 2 M.C (Master Control), đeo chiếc máy liên lạc vào tai, Phương thử máy trứơc khi làm việc: Com. Check M.C. Tiếng từ đầu kia trả lời: good com.

Sau lưng là bức tường, trước mặt là một hệ thống computer. Một dàn 12 chiếc vi tính, màn ảnh thật lớn để theo dõi đường bay cho 2 M.C. Công việc của M.C. là lấy những con số từ các đài radar, telemetry ở các đảo xa cho vào computer đã program sẵn, chạy để có những dữ kiện cần cho những nơi khác. Mắt theo dõi những con số, tai nghe tin từ các nơi, miệng báo cáo dữ kiện theo chương trình.

Nói thì rất đơn giản nhưng khi làm cần phải chính xác. Công việc không khó nhọc nhưng rất căng thảng vì một lờI báo cáo sai, nhiều nơi bị ảnh hưởng. Để huấn luyện, một M.C phải tốt nghiệp đại học, mất khoảng 2 tháng cho việc điều tra lý lịch, thêm 6 tháng để học về hệ thống máy, cách xử dụng, cách liên lạc vô tuyến, cách dùng mật mã. Đây là một trong những nghề ít sợ bị thất nghiệp vì phải vừa huấn luyện, vừa làm thật.

Rất ít lần phóng suông sẻ, không phải chờ đợi. Còn hầu hết không hoãn ít thì nhiều. Nản nhất là những lần làm việc đến gần giờ phóng thì bị trục trặc nhỏ về điều kiện an toàn, phải hoãn đến hôm sau.

Lại lóc cóc dậy sớm đi làm, rồi chờ, chờ cho đám thuyền, tàu của những người phản đối bị đuổi đi, chờ cho đám mây dầy đang kéo qua dàn phóng. Chờ cho gió nhẹ đi. Lắm khi phải ở sở 14 tiếng liên tiếp. Cần ăn uống sẽ có người thay phiên.

Khi hỏa tiễn hay phi thuyền lên xong, Phương phải chạy những program khác cho Post Test mất thêm 1 tiếng nữa mới ra về được. Ngày hôm sau đi họp báo cáo ưu khuyết điểm để lấy kinh nghiệm cho lần tới. Trước khi phóng thì chạy Pre Test, họp điều nghiên. Hết phi thuyền đến hỏa tiễn thay nhau ra ngoài trái đất nên công việc lúc nào cũng bận rộn. Nhiều khi quá mệt mỏi Phương lại tự an ủi là mình cũng đang đóng góp công sức cho khoa học không gian. Một công việc mà không mấy người may mắn được làm. Nhất là khi lái xe vượt ngang hàng cây số xe đang chờ đi đến khu xem phóng thì mới thấy là mình cũng được đăc biệt chút đỉnh vì có thẻ riêng, không phải chờ.

Hãnh diện vì được làm việc trong Trung Tâm Không Gian, ngưỡng mộ nhữøng bộ óc xuất chúng, kính phục những thành quả khoa học đã đạt được nhưng nếu được hỏi câu: bạn có muốn ra ngoài không gian không thì câu trả lời của riêng Phương sẽ là không vì thường thấy các phi hành gia làm dấu Thánh Giá hay cầu nguyện trước khi bước vào trong phi thuyền.

Trân Phương

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,461,890
Tác giả tên thật Tô vĩnh Phúc, từng viết một số văn thơ dưới nhiều bút hiệu khác nhau, nhưng bút hiệu sau cùng là Giang Thiên Tường. Thơ văn đã đăng ở tuần báo Phụ Nữ Cali và Làng magazine ở bắc Cali và các trang web. Tác phẩm mới nhất được xuất bản là thi tập "Bên Bến Sông Buồn"(2011). Trong những năm 1990, xuất bản và phát hình tuần báo Phù Sa ở Bắc Cali. Hiện là cư dân ở Sacramento, California. Mùa Mothers Day 2011, ông có bài “Chuông Gọi Mẹ Thương.” Sau đây là bài mới cho Mothers Day năm nay của ông. 
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, nghề nghiệp: làm nail. Loạt bài viết về nước Mỹ gần đây của tác giả với tên thật Nguyễn Thị Hữu Duyên gồm: Bỏ Gì Thì Bỏ; Ước Vọng Của Tin, thể hiện tình thương yêu và ý chí của một gia đình Việt Nam trên đất Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả tên thật là Yến Phi, 63 tuổi, hiện là cư dân WA. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà cũng là bài viết đầu tay nhân mùa Mothers Day, sau nhiều “vật lộn” khó khăn với chữ Việt trên computer, được tác giả trân trọng gọi là “Tác Phẩm Đầu Tay Dâng Mẹ.” Tựa đề được đặt lại theo nội dung bài viết. Mong tác giả tiếp tục.
Từ giữa năm 2010, tác giả tự sơ lược tiểu sử khi tham dự Viết Về Nước Mỹ: Trước 75, còn đi học, chỉ viết cho các báo thiếu nhi, học trò. Qua Mỹ từ 1990. Hiện ngụ tại Myrtle Beach, SC. Bài mới của Hải Âu cho giải thưởng năm thứ mười hai là một chuyện tình chia lìa vào Tháng Tư 1975.
Kông Li là bút hiệu vui vẻ của Phạm Công Lý, tác giả đã có nhiều bài viết về nước Mỹ giá trị, vừa nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 20011. Là một cựu sĩ quan VNCH, cựu tù, ông cùng gia đình đến Mỹ từ tháng 11/1994 theo diện HO, định cư tại Boston.
Tác giả đã góp cho Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 nhiều bài viết đặc biệt. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biên đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA. Bài viết mới của tác giả cho mùa Mothers Day là một tự sự cảm động về Mẹ.
Tác giả tên thật là Nguyễn Tân, tuổi 60', cựu sĩ quan hải quân, cư dân Glendale, CA. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên, từng nhận các giải bán kêt 2001 và giải Việt Bút 2008, hiện là thành viên "Ban Tuyển Chọn Chung Kết" Giải Thưởng Việt Báo. Bài mới “góp vui” của ông là một truyện hiếm có mở đầu cho mùa Mothers Day đang tới.
Tác giả là một nhà giáo, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện đã về hưu và là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Tháng 2, ngày 3, 2012, Phạm Hoàng Chương có bài “Người Lấy Ba Vợ”, kể về người bạn thân từ thời học trò đi H.O. qua Mỹ, về Việt Nam sông với bà vợ mới đang gặp cảnh khó khăn, lương hưu bị ăn chặn. Bài từ tháng Ba, hiện đã có tới 19,151 lượt người đọc. Biết tác giả sau đó đã giúp bạn trở lại Mỹ để giải quyết vụ lương hưu, nhiều thân hữu hỏi kết quả ra sao. Sau đây là đầy đủ câu chuyện: ông bạn chỉ có ba mà là bốn bà vợ. 
Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của tác giả dành cho giải thưởng năm thứ 12 là “Chuông Gọi Mẹ Thương” đã phổ giến vào dịp Mother's Day 2011, Chủ Nhật 8-5-2011. Mới đây, ông có thêm 2 bài viết mới, trước hết là một chuyện kể về con tầu vượt biển đúng vào một đêm 30 Tháng Tư. Bài còn lại sẽ phổ biến sau.
Thời hạn dành cho bài Viết Về Nước Mỹ hàng năm kết thúc ngày 30 tháng Tư, nhưng như mọi năm, số lượng bài đã góp trước ngày này vẫn chưa thể phổ biến hết. Do đó, từ hôm nay, Việt Báo tiếp tục phổ biến thêm những bài dành cho năm 2012.
Nhạc sĩ Cung Tiến