Hôm nay,  

Khoa Học Không Gian

05/01/200100:00:00(Xem: 185755)
(Bài tham dự số 119\VB0917)

Người đầu tiên P. gặp hôm nay khi bước chân vào văn phòng làm việc là một người gốc Trung Hoa. P. chào, hỏi anh: Con anh đâu" Anh mỉm cười trả lời: Tụi nó còn nhỏ quá. Thế còn chị" anh hỏi lại. Con tôi thì lại lớn quá. Đang học hè trên Đại Học nên chẳng đứa nào đi được. Tôi cũng cười đáp lời.

Vừa lúc đó, một đồng nghiệp khác dẫn con vào. Đi ngang qua chúng tôi, anh giới thiệu và khoe cháu với một lô hình ảnh, tranh treo tường trên tay. Họ vừa từ phòng Mission Briefing về. Ngoài hành lang tiếng chân người nhộn nhịp, tiếng trẻ nói cười vui vẻ.

Hôm nay là ngày cho con, cháu nhân viên thăm viếng chỗ làm việc của cha mẹ, ông bà. Trung Tâm Không Gian mang tên cựu Tổng Thống Kennedy ở Florida. Mỗi năm một lần, trẻ em có cơ hội vào tận nơi làm việc để tìm hiểu cách thức hoạt động ở đây. Đôi khi, các em còn có dịp hỏi chuyện các Phi Hành Gia nếu ngày phóng gần trùng dịp này.

Space Shuttle (mà người Việt mình quen gọi là Phi thuyền con thoi) mang người đi đi, về về ngoài không gian đã trở nên quen thuộc với mọi người. Dự án mới nhất hiện nay đang được chú trọng đến là The International Space Station (ISS) mà P. tạm dịch là Trạm Không Gian Quốc Tế.

Đúng như tên gọi, Trạm Không Gian Quốc Tế gồm đóng góp của 16 quốc gia là Mỹ, Nga, Nhật, Canada, Italy, Thụy Điển, The Netherlands, Denmark, Norway, Pháp, Spain, Đức, Thụy sĩ, Belgium, Anh và Brazil. ISS là một công trình vĩ đại nhất từ trước đến nay được đưa vào quỹ đạo.

Hiện tại, ISS nặng 74 ngàn cân Anh và sẽ nặng trên 1 triệu cân Anh khi hoàn tất. Nó sẽ chiếm một khoảng diện tích lớn gấp hai lần một sân football. Trong tình trạng tốt, ISS đang bay ngoài không gian với vận tốc hơn 17 ngàn dặm một giờ (khoảng hơn 27 ngàn cây số một giờ), và mất khoảng 92 phút để quay một vòng quanh trái đất. Cơ phận đầu tiên, Zanya (nghĩa là ngôi sao), được hỏa tiễn không người của Nga Sô phóng từ Kazakhstan mang ra ngoài không gian ngày 20 tháng 11 năm 1988.

Hai tuần sau đó, chiếc phi thuyền Endeavor đã mang Unity, cơ phận thứ hai của Mỹõ ra không gian. Hai phi hành gia mất hơn 21 giờ để nối kết hai phần của Nga Mỹ lại rồi trở về trái đất sau 11 ngày.

Từ đó đến nay, những chiếc phi thuyền tiếp tục chở dụng cụ và máy móc ra để tu bổ, hoàn chỉnh trạm không gian quốc tế này. Theo chương trình thì các phần như Cánh tay người máy của Gia Nã Đại, và phần hai của ba phần tiếp liệu đa năng của Ý đại lợi cũng sẽ được Mỹ mang ra không gian để tiếp tục công việc hoàn thành ISS.

Khi đặt xong ISS trong không gian, chiếc phi thuyền con thoi sẽ trở thành sợi giây liên lạc cũng như chuyên chở hành khách, dụng cụ cần thiết từ Trung Tâm Không Gian ở trái đất đến ISS ở ngoài trái đất. Trạm sẽ là một viện thí nghiệm để học hỏi về cách làm thế nào để sống và làm việc trong không gian - một sửa soạn cho những chuyến đi đến mặt trăng, hỏa tinh và nhiều hành tinh khác trong tương lai.

Từ trạm không gian quốc tế này, một phòng thí nghiệm nguyên tử sẽ được thành lập với sự giảm thiểu tối đa ảnh hưởng của trọng lực. Thêm vào đó là những thí nghiệm về vạn vật, hóa học, vật lý, cơ thể học và y học bằng những dụng cụ tối tân nhất được dùng ở ngoài trái đất. Ví dụ như một nghiên cứu về tinh thể của chất đạm. Kết quả cho thấy là tinh thể của nhiều đạm chất sẽ liên kết rất tốt khi được kết hợp trong không gian. Nhờ thế, người ta sẽ hiểu cấu trúc thiên nhiên của chất đạm, tế bào, và vi khuẩn mà chế ra những thứ thuốc mới để chế ngự hay tăng thêm ảnh hưởng của tùy loại.

Một nghiên cứu tương tự đã được thí nghiệm ngay trong phi thuyền con thoi dù bị giới hạn bởi thời gian ngắn (phi thuyền thường ra khỏi quả đất từ 7 đến 14 ngày) đã cho nhiều hy vọng trong việc chữa chạy các căn bệnh ngặt nghèo như ung thư, tiểu đường, và chất kháng thể tự suy hóa. Những tế bào sống tăng trưởng mạnh mẽ trong phòng thí nghiệm ngoài quả đất không bị ảnh hưởng của hấp lực trái đất.

Trung Tâm Hàng Không Không Gian (NASA) đã chế tạo một dụng cụ Phản ứng Vạn vật (Bioreactor) để nuôi tế bào (tissue) trong không gian 3 chiều, tương tự như loại tế bào có trong cơ thể con người. Nuôi dưỡng các tế bào tốt như thế trong một thới gian dài để các khoa học gia theo dõi, rồi có thể cấy lại vào cơ thể con người để thay thế các tế bào xấu mà không sợ bị nguy hiểm cho bệnh nhân.

Hậu quả gây ra cho con người sống trong môi trường ít trọng lực là chứng suy yếu bắp thịt, hoạt động tim bị thoái hóa, và mất tinh chất trong xương, cùng nhiều bệnh khác sẽ được ISS chú tâm đến. Những tìm hiểu này sẽ giúp con người biết rõ về cơ thể hơn để phòng ngừa những bệnh khác. Mặt khác, các khoa học gia còn nghiên cứu về hiệu quả của trọng lực trên cây cối, súc vật. Các chất ở thể khí, lỏng, và đặc được xem là căn bản trong sự tìm tòi của ngành Hóa học. Các hóa chất cháy khác nhau khi không có trọng lực.

Quan sát trái đất từ quỹ đạo không gian có thể mang nhiều lợi ích cho môi sinh học. Thí dụ, ngành Earth Science, (Khoa học về trái đất) sẽ học hỏi nhiều về bầu khí quyển, rừng, núi, và biển. Hiểu biết về nguyên nhân hay hậu quả của núi lửa, của bão tố sẽ giúp con người trường tồn. Hơn nữa, hiểu biết này sẽ ngăn chặn con người bớt phá hoại môi sinh như đốt rừng, vứt đổ hóa chất bừa bãi. Những dữ kiện mà con người trên trái đất không phát hiện ra được như khi ở trong không gian, sẽ được ghi nhận để bảo vệ điạ cầu.

Cứ theo đà tiến hoá của khoa học, P. nghĩ, một ngày nào đó, khi trái đất bị nạn nhân mãn, con cháu chúng ta có thể khăn gói quả mướp, dọn lên Hỏa Tinh hay những hành tinh khác để sinh sống một cách dễ dàng như đi du lịch vòng quanh thế giới hiện nay.

Khi đó, hy vọng con người chỉ tranh nhau tìm hiểu về khoa học mà bỏ hết những tranh dành ảnh hưởng chính trị thì có lẽ thế giới mới thực sự hòa bình.

Trân Phương
(Aug, 2000)

Số mai: Một Ngày Làm Việc Trong ROCC, (chữ viết tắt của Range Operation Control Center, Trung Tâm Điều Khiển theo dõi tầm hoạt động của các loại hỏa tiễn)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,384,898
Khôi An, giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2013, từng là một thuyền nhân. Từ tuổihọc trò, cô cùng người em gái phải rời bố mẹ, vượt biển năm 1983. Mười năm sau,1993, cô đã là một kỹ sư đại diện Intel đi “bàn giao kỹ thuật” cho các kỹ sư bảnxứ tại phân xưởng Intel ở Penang, Mã Lai.
Với bài viết “Lời Cám Ơn Của Mẹ Tôi”, kể chuyện bà Mẹ 90 tuổi thiđậu Quốc Tịch Mỹ, Nguyên Phương đã nhận giải đặc biệt Viết Về NướcMỹ 2007. Tại Việt Nam trước 1975, bà là một dược sĩ. Vượt biển,định cư tại Mỹ từ 1982, bà làm việc trong một cơ quan chính phủ tạiVirginia. Sau khi về hưu, Nguyên Phương hiện là cư dân vùng Little Saigon.Sau đây là bài viêt mới nhất của tác giả.
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. đầu thập niên 90, cư dânBerryhill, Tennessee, làm việc trong Artist room của một công ty Mỹ. Giảithưởng VVNM 2013, cô có 5 bài tham dư và đã nhận giải Vinh Danh TácGiả (hình bên) với hai bài viết tiêu biểu: “Thiên Thần Đen” và “CũngMột Đời Người”, kể về những di dân tị nạn tại Mỹ làm việc tới mứcquên mình để gửi tiền tiếp viện cho người thân còn ở quê nhà. Sau đâylà bài viết mới nhất của tác giả.
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, công việc: làm nail. Tham gia viết về nước Mỹ từ 2011, với bút hiệu Hữu Duyên Nguyễn và bài "Cám Ơn Bố", bà đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2012. Sau đây là bài viết mới nhất của bà.
Tác giả là một Y sĩ nội khoa và là Giáo Sư Đại Học tại Texas. Bài viết về nướcMỹ đầu tiên của Bà là “Chai Dầu Gió Xanh”, kể chuyện trên một chuyến bay khitác giả hướng dẫn phái đoàn gồm 33 giáo sư, sinh viên đi Việt Nam thực hiện mộtchương trình y tế của đại học TWU, Texas. Bài viết thứ hai của bà là môt chuyệntình “đơn phương, nhẹ nhàng, thâm trầm mà sâu sắc” từng làm chính nhân vật màcũng là tác giả đẫm lệ.
Tác giả đã cộng tác với nhiều diễn đàn văn chương Việt và tham dự nhiều sinh hoạt văn hoá giáo dục cộng đồng. Nhân dịp Chợ Tết Cộng Đồng vừa được khai trương tại Little Saigon, xin mời đọc bài viết mới về gian hàng “Thả Thơ” trong Chợ Tết.
Tác giả định cư tại Seattle từ 1975, đã hồi hưu sau khi phục vụ trong ngành xã hội tiểu bang nhiều năm. Hai bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của Nguyễn Đặng Bắc Ninh là “Nàng Dâu Mỹ” và “Cô Khách Sở Welfare” cho thấy cách viết chừng mực mà sống động. Sau đây là bài viêt thứ ba của tác giả là một truyện ngắn về phân ly và đoàn tụ, được ghi lấy ý từ một truyện ngắn của Rev. Howard C. Schade.
Chúc Mừng Năm Mới, mùng Một Tết Giáp Ngọ, Viết Về Nước Mỹ năm thứ 15 trân trọng mời đọc bài viết cảm động về hoa mai và mùa xuân từ một gia đình H.O. Tác giả sinh năm 1956. Qua Mỹ tháng 10 năm 1994 cùng với gia đình theo diện HO.; Hiện sống tại thành phố Tacoma, làm việc cho một công ty thuộc ngành lâm nghiệp,
Ngày cuối năm Tỵ, đón giao thừa Tác giả định cư tại vùng Seattle, tiểu bang Washington từ năm 1975, đã hồi hưu hơn mười năm qua. Ông đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2013 với bài viết đầu tiên và cũng là bài duy nhất trong năm, kể về một gia đình có ba tôn giáo lớn của thế giới kết hợp:
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2006, với bút hiệu PNT, PnT và từng nhận một giải thưởng đặc biệt. Sau mấy năm bặt tin, ông viết lại với bút hiệu mới là Phạm Ngọc. Bài gần đây là “Cái Giá Của Tự Do.” Bài mới trước thềm Tết Giáp Ngọ là tự sự của tác giả, người tuổi Nhâm Ngọ, sinh năm 1942.
Nhạc sĩ Cung Tiến