Hôm nay,  

Merry Christmas

14/03/200100:00:00(Xem: 402007)
Bài tham dự số 202-VB1215


Thuở nhỏ, lúc còn cởi truồng tắm sông, tôi đã nghe má tôi kể về Santa Claus. Về đêm Giáng Sinh huyền nhiệm ở Tây Phương, có những chú bé nghèo khó thường để giày vớ bên cạnh ống khói lò sưởi, với hy vọng được ông già Noel đến thăm, rồi đặt những gói quà xinh xắn vào trong đó.

Ông già Noel tức Santa Claus. Sau này sang Mỹ, tôi được biết ông còn có tên là Saint Nicholas.

Santa Claus thường được mô tả là một người đàn ông mập mạp, vui vẻ, có bộ râu xồm xoàm trắng phau như tuyết. Vào đêm Giáng Sinh, ông mặc bộ com lê đỏ, viền trắng, và lái chiếc xe trượt tuyết đựng đầy quà. Chiếc xe lướt gió, lao vun vút vào không gian bởi sức kéo của 8 con hươu miền bắc cực. Santa Claus thích trèo ống khói vào nhà nào có trẻ con, rồi lặng lẽ đặt những gói quà xinh xắn dưới cây Christmas, tận bên trong những chiếc stocking của các trẻ em ngoan ngoãn.

Truyền thuyết Santa Claus đã đi sâu vào trí tôi, đi sâu vào những ước muốn bé con của tôi. Thuở đó, nhà tôi quá nghèo. Tôi chỉ có độc nhất một bộ quần áo bận đi học. Chiếc quần luôn luôn thủng đít, chúng bạn cứ mãi gièm pha, chê cười. Vì thế, mỗi lần Giáng Sinh, tôi vẫn ao ước được ông già Noel hiện đến, tặng dùm tôi dăm bộ áo quần tươm tất để mặc đến trường. Lời nguyện ước của tôi, có lẽ đã "động" đến Bề Trên. Nên mùa Giáng Sinh năm 1959, trong chuyến kinh lý của Tổng Thống Ngô Đình Diệm ở Cà Mau, tôi là một trong những học sinh xuất sắc nhất ở tỉnh, được Tổng Thống xoa đầu ngợi khen, và được lĩnh phần thưởng đặc biệt. Trong phần thưởng đó, có bộ đồng phục mới toanh, đúng như lòng mong ước thầm kín của tôi.

Bây giờ, sang Mỹ, tôi đã trải 8 mùa Giáng Sinh nơi xứ người. 8 năm qua, tôi đã sống trong vòng tay ấm áp của tình nhân loại, của Thiên Chúa. Nhớ mùa Giáng Sinh đầu tiên, ở đây, trời lạnh căm căm. Cái lạnh thấu thịt thấu da, khác với cái lạnh nao nao thấm dần vào ruột gan ở vùng cao nguyên Đà Lạt. Như cảm thông điều đó, giáo sĩ Mai Biên và các tín hữu trong hội thánh Episcopal đã mang đến tặng gia đình tôi một thùng quần áo ấm áp. Hàng ngày, tôi phải đi bộ trên 45 phút mới tới lớp ESL ngồi học. Như thấu hiểu hoàn cảnh khó khăn này, một người Mỹ tên David khéo léo chở chiếc xe đạp đến tặng tôi, với tấm giấy chứng nhận : This is a gift of Episcopal American Church.

Christmas ngày nay không còn là ngày lễ hàng năm biệt riêng cho nhóm Cơ Đốc Giáo nữa. Christmas là ngày lễ Quốc Tế, ngày lễ của nhân loại trên toàn địa cầu. Đến ngày này, cả thế giới đều treo đèn kết hoa rực rỡ. Các cây Giáng Sinh trăm sắc nghìn màu được tỉ mỉ dựng lên một cách bề thế, chẳng những trong từng mỗi nhà, còn xuất hiện lộ thiên ở các nơi công cộng...

Tùy theo giáo phái, Christmas sẽ cử hành theo những thời điểm dài hoặc ngắn, khác nhau. Như phái Roman Catholic và phái Protestantism bắt đầu lễ Christmas vào tối 24/12 và trọn ngày hôm sau : 25/12. Phái Eastern Orthodox thì kéo dài lễ cho đến mồng 6 tháng giêng. Cuối cùng, họ kết thúc bằng buổi lễ Hiển Linh (Epiphany) : tưởng nhớ bí tích thanh tẩy của Jesus.

Như chúng ta biết, nước Mỹ là một Hiệp Chủng Quốc, có nhiều kiều bào khắp nơi trên thế giới di dân đến. Do đó, ngày nay, lễ Christmas trên đất Mỹ cũng ảnh hưởng đến nhiều truyền thống dân gian của các sắc tộc khác trộn lẫn vào nhau. Cộng đồng người Mỹ gốc Thụy Điển cũng cử hành lễ tưởng nhớ Santa Lucia trong ngày Christmas. Họ coi đó như danh dự dân tộc, vì Santa Lucia là một người con gái trẻ quyết tử vì Đạo vào thế kỷ thứ 4. Cộng đồng người Mỹ gốc Đức ở Pennsylvania thì thích sáng tạo những phong cảnh rất tỉ mỉ bên dưới cây Giáng Sinh. Những phong cảnh này, gồm có rêu, cành thông, tảng đá, thân cây, máng cỏ, chuồng chiên...nhằm biểu tượng nơi sinh ra của Chúa Hài Đồng. Ở vùng Tây Nam nước Mỹ, cộng đồng người Mexico còn có ngày lễ Posadas chung với Christmas, nhằm ghi lại hình ảnh của Mary và Joseph đang vất vả tìm kiếm một nơi yên ổn để kịp hạ sinh Chúa Jesus.

Ở Mỹ, hàng năm, cứ đến tháng 12, người ta nô nức đua nhau chuẩn bị đón mừng ngày Christmas thật tưng bừng. Hình ảnh Santa Claus được trang hoàng trong những quảng cáo, trong thiệp chúc mừng, trong những vật trang trí sặc sỡ.. Cây Giáng Sinh với đèn đóm lấp lánh trưng bày khắp nơi, từ các siêu thị, cho đến shopping mall, cả ở những nơi công viên, khu giải trí...v...v...Nhà nào nhà nấy rực rỡ ánh đèn, đủ màu đủ sắc, tăng thêm phần mỹ quan cho phố xá.

Những mùa Giáng Sinh gắn liền vào đời tôi, đánh dấu những bước thăng trầm trong cuộc sống.

Giáng Sinh năm 1959, tôi chỉ là cậu bé 9 tuổi, lần đầu tiên đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào lòng tay ấm áp của vị nguyên thủ quốc gia nền đệ I Cộng Hòa nước Việt Nam.

Giáng Sinh năm 1971, Việt Cộng vi phạm lệnh hưu chiến, tấn công hàng loạt vào căn cứ quân sự Năm Căn. Đêm Giáng Sinh, chúng tôi phải lao mình vào rừng U Minh hãi hùng, ngăn chận từng tiếng súng hiểm ác của kẻ thù.

Giáng Sinh năm 1980, chúng tôi ngồi sát vào nhau trong trại tù Xuyên Mộc, trong đêm tối lặng thầm, khe khẽ đọc lời kinh nguyện cầu dâng lên Chúa. Và 25 Giáng Sinh đau thương... cả nước Việt Nam chìm ngập tối đen trong chế độ Cộng Sản.

Chỉ có 8 mùa Giáng Sinh ở Mỹ, tôi đã thật sự hưởng trọn vẹn niềm vui tuyệt diệu. Đó là những mùa Giáng Sinh thật ấm áp và nồng nàn nhất trong cuộc sống của tôi.

PHẠM HỒNG ÂN
(San Diego, 12/12/2000)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,751,968
Tác giả đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2012. Nguyễn Văn cho biết ông sinh năm 1965, quê ở Phú Yên; Vượt biên năm 1988, hiện sống cùng gia đình tại Chicago. Cho tới nay, ông đã góp 4 bài: “Chuyện Của Bill”; “Tôi Không Là Ai Cả”; “Ngày Tháng Buồn Hiu”; “Mùa Thu Nashville.” Cả ba bài đều cho thấy cách viết tinh tế và sống động. Sau đây là bài viết thứ năm.
Sinh năm 1983, Kim Trần là tác giả trẻ tuổi nhất trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ 2005 với bài viết ngắn nhất, 727 chữ, "Những bài học đầu tiên về nước Mỹ". Năm 2008, cô nhận thêm giải vinh danh tác giả với bài viết về ma tuý,v "Người Yêu Tôi: Một Con Nghiện." Sau khi tốt nghiệp ngành sư phạm tại đại học Cal State, Kim Trần đã tự sáng lập "School First Learning Center" và hiện có 2 trường dạy kèm rất thành công tại Garden Grove và Westminster. Sau đây là bài cô mới viết.
Đây là bài đầu tiên của một tác giả người Mỹ trực tiếp viết văn bằng Việt ngữ. Email kèm bài viết được ông xưng danh là “Steve Brown tức là Sáu.” Ông chính là “người Mỹ yêu tiếng Việt” mà tác giả Donna Nguyễn đã kể trong bài “Việt Bút, Việt Báo và Chú Sáu.” Mới đây, khi nhắc tới tài làm thơ Việt của ông,
Tác giả là một nhà giáo hưu trí, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Bài viết mới của ông có tựa đề “Fasting: Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu” gồm nhiều chi tiết đặc biệt sống động về việc điều trị bệnh động kinh. Sau đây là phần đầu.
Tác giả, một kỹ sư điện tử tại công ty Intel, Bắc California, đã 2 lần nhận giải Viết Về Nước Mỹ. Năm 2009, giải danh dự, với bài "Tình Nghĩa, Nghĩa Tình" và Giải Vinh Danh Tác Phẩm 2010 -thường được gọi đùa là giải á hậu- với bài “Việc Làm Ơi, Mi Đi Đâu? Bài viết sau đây đã đăng trong báo xuân Việt Báo Tết Nhâm Thìn, 2012, nhưng chưa có trên online nên xin bổ túc.
Bài viết là chuyện về bé Ti, qua Mỹ 4 năm trước, khi mới 7 tuổi. Vì một tai nạn xe hơi, “Ti bây giờ không còn gì nữa, má đã chết, chân trái Ti bị cụt, tay trái bầm dập.” Có thể tác giả cũng chính là nhân vật trong truyện kể, một bé gái còn ở tuổi thiếu niên. Chúc bé an lành và mong Nhật Mai liên lạc lại với Việt Báo.
Tác giả là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục naêm 2000, từng là nhà giáo trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Sau đây là bài mới nhất của ông.
Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố, đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Bài mới của cô là một truyện gia đình Việt Mỹ và tình yêu đồng tính.
Tác giả dự viết về nước Mỹ từ năm đầu, từng nhận giải tác phẩm xuất sắc 2002, giải Việt Bút 2010 và hiện là thành viên ban giám khảo chung kết. Tác phẩm đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Sau đây là hai bài viết mới của ông. Tuy tựa đề kêu buồn nhưng không buồn chút nào.
Trước 30/4/1975, Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoa - hiện có trên trang mạng: http://tuoihoa.hatnang.com/ và http://www.camlinguyenthimythanh.com Sau ngày 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học.
Nhạc sĩ Cung Tiến