Hôm nay,  

Tôi Học Tiếng Spanish

14/03/200100:00:00(Xem: 154532)
Bài tham dự số 209-VB1222


Đang chơi ở cuối sân Vilma chạy đến nắm tay tôi và nói một tràng dài.

Nhìn cặp mắt sáng long lanh với hàng mi cong vút của em, tôi nghe em nói nhưng không hiểu gì cả vì em nói tiếng Spanish. Tôi không thể giải thích cho Vilma hiểu là tôi không nghe được tiếng Spanish. Với một em nhỏ bốn tuổi như Vilma không dễ giải thích cho em hiểu là các cô giáo khác có thể nghe và hiểu được tiếng Spanish nhưng tôi không làm được việc đó.

Trong lớp vườn trẻ với trên hai mươi em, ít ra cũng có ba hoặc bốn em chỉ có thể nghe và nói được một ngôn ngữ duy nhất là tiếng Spanish như Vilma. Tôi suy nghĩ về vấn đề này đã lâu, tôi muốn tìm một lối thoát cho Vilma và cho tôi nên tôi ghi danh học lớp Spanish.

Khi tôi kể với các cô giáo khác ý định của tôi, các cô góp ý muốn khuyến khích tôi. Aida nói:

"Chị cứ học đi, tôi sẵn sàng giúp chị tập nói."

Rocio nói:

"Bắt đầu ngay đi Nga, chuyện đó tốt lắm."

Cecilia nói:

"Hồi tôi học Spanish ở trung học tôi mới biết là tôi phạm rất nhiều lỗi văn phạm khi tôi nói tiếng Spanish. Tôi chỉ học Spanish bằng cách nghe cha mẹ tôi nói, tôi không hề học cách viết Spanish như thế nào, chính những lớp Spanish đó đã giúp tôi nói Spanish một cách tốt hơn."

Từ lớp vườn trẻ nơi tôi làm việc, tôi chỉ việc băng qua đường Cesar Chavez là đến đại học cộng đồng East Los Angeles. Tôi đến đó ghi danh học lớp Spanish I.

Ngày đầu tiên vào lớp khi nghe các sinh viên chung quanh nói tiếng Spanish rào rào làm tôi hoảng. Thầy giáo của lớp là ông Roldan. Ông tự giới thiệu cho chúng tôi biết ông sinh ra và lớn lên ở Tây Ban Nha. Lúc mới vào nước Mỹ ông học đại học cộng đồng như chúng tôi; sau đó ông học lên cử nhân và cao học về Spanish và đi dạy. Ông yêu cầu chúng tôi tự giới thiệu.

Các sinh viên gốc Mễ Tây Cơ, Trung và Nam Mỹ nói một cách dễ dàng vì Spanish là tiếng mẹ đẻ của họ, dù vậy cũng có vài sinh viên gốc Mễ Tây Cơ nhưng từ nhỏ trong gia đình chỉ nói tiếng Anh nên bây giờ nói vài câu cũng khó khăn lắm. Đến phiên tôi, tôi phải dùng tiếng Anh để tự giới thiệu. Ông Roldan viết lên bảng cho tôi:

"Yo soy vietnamita."

(Tôi là người Việt Nam).

Sau khi tất cả các sinh viên tự giới thiệu, tôi biết tôi không phải là người duy nhất không biết gì cả về tiếng Spanish. Ít ra cũng có năm sinh viên khác cùng hoàn cảnh như tôi. Các sinh viên này đến từ China, Turkey, Korea and Taiwan.

Biết được thế yếu của mình trong lớp nên tôi mua sách và bắt đầu học ngay từ ngày đầu tiên. Cũng may là sách vì soạn cho những người chưa biết nên những lời chỉ dẫn đều được viết bằng Anh ngữ.

Tôi bỏ rất nhiều thì giờ để học thật kỹ trước khi đến lớp, nên mỗi khi ông Roldan gọi tôi trả lời những bài tập ứng dụng tôi đều làm đúng dù rằng tôi phải ráp vần từng chữ trước khi phát âm. Tiếng Spanish chỉ cần nối vần, viết sao đọc như vậy, không có những ngoại lệ như cách phát âm của tiếng Anh.

Ba tuần lễ trôi qua đến ngày làm cái test đầu tiên tôi cảm thấy yên bụng vì tôi làm được. Khi ông phát lại bài tôi được điểm tối đa, trong khi nhiều sinh viên gốc Mễ Tây Cơ được ít diểm hơn tôi. Thật sự ra vì lớp học chỉ chú ý đến văn phạm và cách viết tiếng Spanish, nhưng điều này trong sách đã dạy rất kỹ. Nếu lớp học chú ý về đàm thoại và cách phát âm thì chắc chắn tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Tôi chỉ có thể hiểu được những gì ông Roldan nói khi ông nói những gì có trong sách. Khi ông nói ra ngoài một chút là tôi chào thua, trong khi các sinh viên gốc Tây Ban Nha có thể hỏi ông về tất cả mọi vấn đề.

Đến giữa khóa, bài học bắt đầu dài ra, ngữ vựng khó hơn, nhưng khúc mắc nhất vẫn là cách chia dộng từ với rất nhiều ngoại lệ. Tôi tự hỏi làm sao tôi nhớ dược hết tất cả những điều này. Lúc này nhiều sinh viên gốc Mễ Tây Cơ bắt đầu gặp khó khăn.

Sau mấy tháng học Spanish lúc này tôi có thể nói một chút ít với các em trong lớp vườn trẻ. Nhiều em không để ý gì, nhưng có những em tròn xoe mắt khi nghe tôi nói tiếng mẹ đẻ của các em. Tôi có thể hát chung với các em vài bài đơn giản bằng tiếng Spanish. Khi các em đếm bằng tiếng Spanish tôi có thể sửa khi các em đếm sai.

Kỳ thi cuối khóa tôi được hạng A. Tôi đã học xong lớp Spanish I, Tôi biết một chút ít về Spanish để dùng với các em ở lớp vườn trẻ. Điều tôi cần là làm sao có thể nghe được các em nói. Muốn như vậy tôi phải chú ý học hỏi trong một thời gian dài, phải can đảm tập nói dù biết mình có thể nói không đúng. Học ngoại ngữ không phải là một điều dễ dàng.

(Thân tặng chị Thu Đào,
Plaza de la Raza Head Start)

ĐOÀN THỊ TUYẾT NGA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,986,188
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7/2018, với bài “Thời Gian Ơn, Ngừng Lại”. Tên thật: Nguyễn Thị Kỳ, Bút hiệu: duyenky. Trước 30.4.1975: giáo viên Toán Lý Hoa-Tư thục-Saigon-VN. Sau 30.4.1075: giáo viênVật Lý - Q.10 -Tp HCM – VN. Theo chồng và 3 con gái đi Mỹ diện HO năm 1999, định cư tại Chicago-IL-USA. Sau đây là bài viết thứ hai. Mong tác giả tiếp tục.
Tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016 và thêm Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt từ năm 2000 cho tới nay.
Tác giả tên thật Nguyễn Hoàng Việt sinh tại Sài Gòn. Định cư tại Mỹ năm 1990 qua chương trình ODP (bảo lãnh). Tốt nghiệp Kỹ Sư Cơ Khí tại tiểu bang Virginia năm 1995. Hiện cư ngụ tại miền Đông Nam tiểu bang Virginia. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ cuối năm 2016. Với “Viên Đá Kỳ Diệu,” một trong bốn bài viết về nước Mỹ của ông, Thảo Lan đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 19.
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước và mới nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2018. Bài đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi có hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà tới hơn 400 người tử vong- Hiện ông đang là cư dân Orlando, Florida, vùng đất rất quen với bão lụt. Loạt bài gần đây của ông là chuyện khởi nghiệp, rồi dựng ngiệp trên đất Mỹ. Sau đây là phần cuối khi gia đình tác giả di chuyển về Orlando đầu tư vào ngành địa ốc và sinh sống tại đây.
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ 2006, đã nhận Giải Danh Dự, thêm Giải Á Khôi, Vinh Danh Tác Giả VVNM 2016, và vừa chính thức nhận giải Chung Kết Tác Giả Tác Phẩm 2018. Sau đây thêm một bài viết mới.
Tác giả cùng hai con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà là chủ tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ và đã nhận giải Danh Dự năm thứ mười chín, 2018.
Tác giả định cư tại Pháp nhưng thường lui tới với nước Mỹ, tham gia Viết Về Nước Mỹ từ tháng Ba 2010. Họp mặt giải thưởng năm 2011, bà đã bay từ Paris sang California để nhận giải Vinh Danh Tác Giả -thường được gọi đùa là giải Á Hậu. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004. Võ Phú là tên thật. Sinh năm 1978; sinh quán Nha Trang-Việt Nam; định cư, tại Virginia-Mỹ, 1994. Tốt nghiệp cử nhân Hóa, Virginia Commonwealth Uni-versity. Hiện đang làm việc và học tại Medical College of Virginia. Sau 12 năm bặt tin, tác giả lại tiếp tục Viết về nước Mỹ từ 2016, với sức viết mạnh mẽ và thứ tự hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2012, với những bài viết linh hoạt về đời sống tại Mỹ kèm theo hình ảnh hoặc tài liệu do ông thực hiện hoặc sưu tập. Sống động, cũng chẳng ngại sống sượng, bài viết của ông thường gây nhiều chú ý và bàn cãi. Một số đã được in thành sách "Xin Em Tấm Hình" và tập truyện mới, "Bắc Kỳ". Sau đây, thêm một bài mới viết mới.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Bà cho biết: Tên thật là Ngô Phương Liên, học Trưng Vương thời trung học, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần 6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân ở Lafayette, Louisiana, còn vài năm nữa sẽ ... ăn tiền gìa. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha trò và Lê la! Sau đây là bài viết thứ tư của bà.
Nhạc sĩ Cung Tiến