Hôm nay,  

Tôi Học Tiếng Spanish

14/03/200100:00:00(Xem: 154699)
Bài tham dự số 209-VB1222


Đang chơi ở cuối sân Vilma chạy đến nắm tay tôi và nói một tràng dài.

Nhìn cặp mắt sáng long lanh với hàng mi cong vút của em, tôi nghe em nói nhưng không hiểu gì cả vì em nói tiếng Spanish. Tôi không thể giải thích cho Vilma hiểu là tôi không nghe được tiếng Spanish. Với một em nhỏ bốn tuổi như Vilma không dễ giải thích cho em hiểu là các cô giáo khác có thể nghe và hiểu được tiếng Spanish nhưng tôi không làm được việc đó.

Trong lớp vườn trẻ với trên hai mươi em, ít ra cũng có ba hoặc bốn em chỉ có thể nghe và nói được một ngôn ngữ duy nhất là tiếng Spanish như Vilma. Tôi suy nghĩ về vấn đề này đã lâu, tôi muốn tìm một lối thoát cho Vilma và cho tôi nên tôi ghi danh học lớp Spanish.

Khi tôi kể với các cô giáo khác ý định của tôi, các cô góp ý muốn khuyến khích tôi. Aida nói:

"Chị cứ học đi, tôi sẵn sàng giúp chị tập nói."

Rocio nói:

"Bắt đầu ngay đi Nga, chuyện đó tốt lắm."

Cecilia nói:

"Hồi tôi học Spanish ở trung học tôi mới biết là tôi phạm rất nhiều lỗi văn phạm khi tôi nói tiếng Spanish. Tôi chỉ học Spanish bằng cách nghe cha mẹ tôi nói, tôi không hề học cách viết Spanish như thế nào, chính những lớp Spanish đó đã giúp tôi nói Spanish một cách tốt hơn."

Từ lớp vườn trẻ nơi tôi làm việc, tôi chỉ việc băng qua đường Cesar Chavez là đến đại học cộng đồng East Los Angeles. Tôi đến đó ghi danh học lớp Spanish I.

Ngày đầu tiên vào lớp khi nghe các sinh viên chung quanh nói tiếng Spanish rào rào làm tôi hoảng. Thầy giáo của lớp là ông Roldan. Ông tự giới thiệu cho chúng tôi biết ông sinh ra và lớn lên ở Tây Ban Nha. Lúc mới vào nước Mỹ ông học đại học cộng đồng như chúng tôi; sau đó ông học lên cử nhân và cao học về Spanish và đi dạy. Ông yêu cầu chúng tôi tự giới thiệu.

Các sinh viên gốc Mễ Tây Cơ, Trung và Nam Mỹ nói một cách dễ dàng vì Spanish là tiếng mẹ đẻ của họ, dù vậy cũng có vài sinh viên gốc Mễ Tây Cơ nhưng từ nhỏ trong gia đình chỉ nói tiếng Anh nên bây giờ nói vài câu cũng khó khăn lắm. Đến phiên tôi, tôi phải dùng tiếng Anh để tự giới thiệu. Ông Roldan viết lên bảng cho tôi:

"Yo soy vietnamita."

(Tôi là người Việt Nam).

Sau khi tất cả các sinh viên tự giới thiệu, tôi biết tôi không phải là người duy nhất không biết gì cả về tiếng Spanish. Ít ra cũng có năm sinh viên khác cùng hoàn cảnh như tôi. Các sinh viên này đến từ China, Turkey, Korea and Taiwan.

Biết được thế yếu của mình trong lớp nên tôi mua sách và bắt đầu học ngay từ ngày đầu tiên. Cũng may là sách vì soạn cho những người chưa biết nên những lời chỉ dẫn đều được viết bằng Anh ngữ.

Tôi bỏ rất nhiều thì giờ để học thật kỹ trước khi đến lớp, nên mỗi khi ông Roldan gọi tôi trả lời những bài tập ứng dụng tôi đều làm đúng dù rằng tôi phải ráp vần từng chữ trước khi phát âm. Tiếng Spanish chỉ cần nối vần, viết sao đọc như vậy, không có những ngoại lệ như cách phát âm của tiếng Anh.

Ba tuần lễ trôi qua đến ngày làm cái test đầu tiên tôi cảm thấy yên bụng vì tôi làm được. Khi ông phát lại bài tôi được điểm tối đa, trong khi nhiều sinh viên gốc Mễ Tây Cơ được ít diểm hơn tôi. Thật sự ra vì lớp học chỉ chú ý đến văn phạm và cách viết tiếng Spanish, nhưng điều này trong sách đã dạy rất kỹ. Nếu lớp học chú ý về đàm thoại và cách phát âm thì chắc chắn tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Tôi chỉ có thể hiểu được những gì ông Roldan nói khi ông nói những gì có trong sách. Khi ông nói ra ngoài một chút là tôi chào thua, trong khi các sinh viên gốc Tây Ban Nha có thể hỏi ông về tất cả mọi vấn đề.

Đến giữa khóa, bài học bắt đầu dài ra, ngữ vựng khó hơn, nhưng khúc mắc nhất vẫn là cách chia dộng từ với rất nhiều ngoại lệ. Tôi tự hỏi làm sao tôi nhớ dược hết tất cả những điều này. Lúc này nhiều sinh viên gốc Mễ Tây Cơ bắt đầu gặp khó khăn.

Sau mấy tháng học Spanish lúc này tôi có thể nói một chút ít với các em trong lớp vườn trẻ. Nhiều em không để ý gì, nhưng có những em tròn xoe mắt khi nghe tôi nói tiếng mẹ đẻ của các em. Tôi có thể hát chung với các em vài bài đơn giản bằng tiếng Spanish. Khi các em đếm bằng tiếng Spanish tôi có thể sửa khi các em đếm sai.

Kỳ thi cuối khóa tôi được hạng A. Tôi đã học xong lớp Spanish I, Tôi biết một chút ít về Spanish để dùng với các em ở lớp vườn trẻ. Điều tôi cần là làm sao có thể nghe được các em nói. Muốn như vậy tôi phải chú ý học hỏi trong một thời gian dài, phải can đảm tập nói dù biết mình có thể nói không đúng. Học ngoại ngữ không phải là một điều dễ dàng.

(Thân tặng chị Thu Đào,
Plaza de la Raza Head Start)

ĐOÀN THỊ TUYẾT NGA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,606,302
Tác giả tên thật Vũ Văn Cẩm; Vượt biên khỏi Việt Nam năm 1981. Mười tháng ở trại Kuku, rồi Galang, Indonesia. Đến Mỹ năm 1982, định cư tại Texas. Di chuyển về Oklahoma năm 2003. Nghề Nghiệp: Electrical Engineer. Hiện làm việc tại Công Ty American Airlines, M&E Center, Tulsa, OK.
Tác giả tên thật Vũ Văn Cẩm; Vượt biên khỏi Việt Nam năm 1981. Mười tháng ở trại Kuku, rồi Galang, Indonesia. Đến Mỹ năm 1982, định cư tại Texas. Di chuyển về Oklahoma năm 2003. Nghề Nghiệp: Electrical Engineer. Hiện làm việc tại Công Ty American Airlines, M&E Center, Tulsa, OK.
Tác giả tên thật Vũ Văn Cẩm; Vượt biên khỏi Việt Nam năm 1981. Mười tháng ở trại Kuku, rồi Galang, Indonesia. Đến Mỹ năm 1982, định cư tại Texas. Di chuyển về Oklahoma năm 2003. Nghề Nghiệp: Electrical Engineer. Hiện làm việc tại Công Ty American Airlines, M&E Center, Tulsa, OK. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của Vũ mang tựa đề “Vụng Đường Tu”, kể về chàng tị nạn Việt đã quyết chí đi tu, nhưng rồi vướng món nợ... tóc vàng.
Tác giả tên thật là Phùng An, cư dân Westminster, Nam California, tự sơ lược tiểu sử: Trước năm 1975, công chức VNCH. Năm 1980: Vượt biên đến Mỹ. Nghề nghiệp ở Mỹ: Electronic Technician. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là "Cơm Chỉ”. Bài mới của ông kể về sinh hoạt văn nghệ giúp vui tại một số Viện Dưỡng Lão tại quận Cam.
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo từ nhiều năm qua, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011. Sau đây là bài viết mới của tác giả.
Tác giả đã góp bài viết về nước Mỹ từ năm 2010, kể chuyện gia đình ông vượt biển, định cư tại Vùng Vịnh San Francisco, Calif, 1978 và hai ông bà nuôi dạy 4 người con ăn học thành tài, tốt nghiệp đại học Berkely, tất cả đều nên người hữu dụng. Bài mới của ông Trần năm nay bàn về tử vi của ứng viên Tổng Thống Mitt Romney.
Tác giả là một nhà giáo hưu trí, cư dân Riverside, đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả tên thật là Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. 1, hiện làm việc tại học khu Ocean View. Ông đã góp nhiều bài viết về nước Mỹ, bài nào cũng cho thấy tấm lòng, và sự lạc quan, yêu đời.Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả là một nhà báo quen biết tại Dallas, từng trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí. Ông từng nhận giải Danh dự Viết Về Nươ1ớc Mỹ và vẫn tiếp tục góp thêm nhiều bài viết giá trị. Sau đây là bài mới.
Tác giả là cư dân Virginia, trước và sau 1975: Dạy học (môn Việt Văn) tại Sài Gòn. Năm 2008 qua Mỹ định cư tại Virginia. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của Yến Bạch là ký ức về người cha sĩ quan không đoàn kỹ thuật VNCH tại Biên Hoà. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết.
Nhạc sĩ Cung Tiến