Hôm nay,  

Người Con Gái Việt Nam Da Vàng

12/05/200100:00:00(Xem: 153881)
Bài tham dự số: 02-243-vb0513

Tí Vui là bút hiệu của một chuyên viên điện toán. Cô tới Mỹ sống với cha mẹ nuôi người Mỹ, trong khu vực Mỹ, lớn lên không am hiểu chữ Việt. Tự cô tìm học và tập viết. Bài viết đầu tay của cô kể chuyện một đứa trẻ có cha mẹ ly dị. Đây là bài thứ hai của cô, tâm sự “người con gái Việt Nam da vàng” tha hương, không thấy đồng lúa chín, được viết với những cảm xúc chân thực đầy xúc động, khi biết tin nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từ trần.



Mấy ngày nay nó cứ lên internet tìm đọc tin tức về nhạc sĩ TCS.
Tin tức nói rằng Ông đã trở về với cát bụi. Người nhạc sĩ mà nó yêu thích đã qua đời. Nó bàng hoàng. Mới mấy tuần trước đây, nó còn cảm thấy một chút gì diễm phúc khi biết TCS vẫn còn đâu đó trên quê hương nghèo nàn của nó. Nó vừa tập hát. Nó mới chỉ vừa tập hát bài Người con gái việt Nam da vàng thôi mà. Nó còn chưa thuộc lời ca thì người nhạc sĩ của bản nhạc đã qua đời. Nó cố vươn giọng hát mà sao cổ nó nghèn nghẹn. Lời chẳng ra lời.
Hình ảnh một người đàn ông đứng tuổi, ốm nhom với gọng kính đen đã gây cho nó nhiều nỗi tiếc nuối suy tư. Lời nhạc của ông cứ vang vọng trong tư tưởng. "Người con gái việt nam da vàng, yêu quê hương như yêu đồng lúa chín. Người con gái việt nam da vàng. Yêu quê hương như đã yêu mình...." Nó cũng có màu da vàng nhưng chưa bao giờ nó biết yêu đồng lúa chín. Nó chưa từng được nhìn thấy những cánh đồng thẳng tấp vàng rực trong nắng chiều. Mùi lúa thơm thoang thoảng trong tư tưởng. Nó mơ nó là người con gái da vàng trong bài hát của TCS. Nhưng nó biết, mãi mãi người con gái đó không là nó. Nó ước gì TCS đã viết những bài nhạc cho những người con gái da vàng bên đây bờ đại dương như nó. Nó chỉ là đứa con gái Việt nam tha hương không vốn liếng văn chương Việt nam.

Nơi nó ở không đồng lúa phì nhiêu mà là chín tháng mùa đông giá lạnh. Nó không ra "nông trường" nhưng nó đã có bao nhiêu ngày ôm tập vở lội tuyết đi học. Áo thì không đủ ấm, tai thì tê cứng, và những ngón chân thì lạnh buốt vì đôi giầy sũng nước. Nó không tập hát. Nó chỉ tập sự nhẫn nhục như những lần trợt nước đá nên tập vỡ rớt tứ tung trên lề đường. Nó không là hình ảnh người con gái tha thướt trong chiếc áo dài đi học mà là người con gái chạy lăng xăng đuổi theo những trang giấy trắng bị cơn gió vô tình cuốn đi.
Người con gái da vàng của TCS không ra đi, nhưng nó thì đã ra đi để rồi có những lần nghe những đứa con nít khác đuổi nó về Việt Nam. Nó biết tụi nhóc đó không biết gì nhưng nó tủi thân lắm. Lúc đó nó đã khóc rất nhiều. Nó quyết sẽ học thật giỏi và sẽ thành công để không còn ai xem thường màu da vàng của nó. Nó chỉ biết học và làm việc. Giấc mơ trẻ thơ của nó đã ngủ yên.
Và giờ đây, dòng máu việt nam da vàng như sống lại trong người nó. Nó thèm hát những bài hát tình ca về quê hương của Trịnh Công Sơn. Nó không quen ông nhưng hình như qua lời nhạc của Ông nó cảm thấy như TCS đang tâm sự cùng nó. Dẫu có đôi lúc nó không sao hiểu nổi những lời nhạc sâu đậm của ông.
Hình như TCS lúc nào cũng sẵn đón nhận sự một sự Trở Về, và giờ đây Ông đã về bên kia thế giới. Đường về của ông ra sao" Có buồn lắm không" Bỗng dưng nó cảm thấy sợ cái chết. "Tóc xanh mấy mùa" rồi cũng là sự ra đi.
Người con gái Viet Nam da vàng của TCS chết trong lửa đạn, còn nó thì sẽ ra sao"

Tí Vui
4/01

Ý kiến bạn đọc
12/03/202010:59:35
Khách
neu co ai sinh 2001 xin lien lac voi toi o email truoc ok
07/02/201822:43:51
Khách
Tí Vui viết hay lắm. Chị cũng thích nhạc TCS. Mong được đọc thêm nhiều bài viết của Tí Vui.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,406,966
Cũng như mọi năm, vào tháng Tư, tất cả các nhiệm sở của Quận Thiên Thần (Los Angeles County) đều có một ngày "Dẫn Trẻ Đi Làm". 
Cái se lạnh của mùa đông và cơn mưa rào như trút nước của bang Washington đã làm cho tôi không thể nào quên
Hồi còn theo học trường Luật Saigon vào giữa thập niên 1950, tôi chú ý theo dõi cái Dự Án Đại Công Trình của nước Mỹ có tên là Tennessee Valley Authorithy (TVA),
Chuông điện thoại reo, Sue nhấc máy: - Hello! Công ty XXX xin nghe ạ! - Sue phải không" - Vâng!
Những cơn mưa dai dẳng trong tháng Năm làm vườn hồng sũng ướt
Chỉ còn một vài ngày nữa là các học sinh có thể tha hồ muốn làm gì thì làm
Bài viết này không nói về những câu chuyện thường tình của bà mẹ chồng hay những xung đột giữa mẹ chồng, nàng dâu thường xảy ra trên thế gian này
Tôi đến Florida hai lần cách nhau gần bốn mươi năm, mỗi lần trong một trường hợp khá đặc biệt đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm khó quên.  
Cuộc chiến Nam Bắc - Quốc Cộïng, chúng tôi không được dự vì tuổi đời còn nhỏ
Con yêu của ba, Bây giờ đã quá nửa đêm
Nhạc sĩ Cung Tiến