Hôm nay,  

Tiệm Nail Đánh Phá Lẫn Nhau

16/08/200100:00:00(Xem: 168506)
Bài tham dự số: 02-326-vb40816


Ngành Nail đã làm nhiều người Việt giàu có, nó đã phát triển trên toàn nước Mỹ, đi đến đâu cũng thấy tiệm Nail mà đa số do người Việt làm chủ.
Ngoài sự thành công về mặt tài chánh của hầu hết người Việt làm Nail, trong đó có những người chủ phải chịu bao áp lực của đồng nghiệp trong vấn đề cạnh tranh. Nhiều nơi đã xảy ra những chuyện ẩu đả, gọi điện thoại chửi bới, hăm dọa nhau, có nơi xé những banner quảng cáo của nhau, phá phách nhau đủ cách, thậm chí đã có chủ bị bắn chết (El Monte) tuy có nhiều nghi vấn vv...
Vì vậy đã đến lúc ngành thẩm mỹ nói chung, ngành Nail người Việt nói riêng, nên ngồi lại chung để giải quyết những bất hòa nếu có, gây tình tương thân tương trợ, cùng chung hưởng lợi, giúp đỡ nhau trong tình đồng hương và đồng nghiệp.
Người Việt Nam đa số thích làm chủ, khi mở tiệm muốn phát triển tiệm cho đông, cho nhiều khách, người chủ chỉ biết hạ giá thật rẽ, về sau tiệm vững rồi tăng giá lên rất khó, vì khách hàng thấy mình tăng giá họ sẽ bỏ đi tiệm khác, mình sẽ mất khách, tiệm khác thấy thế cũng hạ giá. Cứ thế mà đua nhau hạ giá, trước một bộ Nail phải 50 đồng, 60 đồng đến nay nhiều nơi chỉ có trên 10 đồng, mọi người cùng thiệt hại.
Điều tốt hơn hết là các chủ tiệm đồng ý với nhau một giá tiêu chuẩn (regular price) vì xứ Mỹ có quyền cạnh tranh tối đa tùy theo khả năng của mình, rồi người chủ có quyền on sale 10%, 30% thậm chí có nơi on sale tới 50%, 60% và ấn định trong thời hạn 1 tuần, 1 tháng, 3 tháng vv... như vậy sau thời hạn on sale ta có thể trở lại giá tiêu chuẩn (regular price) như vậy sẽ không bị phá giá gây thiệt hại cho mình và cho người khác.


Lại còn một áp lực khác là chủ và thợ ít tin nhau, hay nghi kỵ lẫn nhau, chủ thì sợ thợ làm quen khách sẽ mang khách đi khi thôi việc đi làm cho tiệm khác hoặc sẽ mở tiệm riêng gần đó để cạnh tranh bất chánh với mình, thợ thì thấy chủ không tin mình rồi kềm kẹp, giấu nghề, nghi kỵ không thực lòng hướng dẫn cho khách nên không thấy hăng hái, lúc nào cũng giữ thế. Vì tình trạng làm việc như vậy chủ chỉ muốn đưa những bà con thân thuộc hoặc bạn bè thân hữu vào làm việc với mình, thì yên chí hơn. Nên có nhiều nơi thừa mà đâm ra thiếu chuyên viên vậy. Gặp trường hợp này mỗi khi mới mướn người thợ nào hai bên nên làm một hợp đồng với đầy đủ chi tiết, ví dụ khi thôi việc không được mở tiệm trong vòng 15 miles, 20 miles... như vậy người chủ và thợ an tâm dễ hợp tác làm việc.
Mong rằng mỗi chủ tiệm các địa phương nên thành khẩn hợp tác với nhau, để cùng sống cùng hưởng lợi, mỗi khi có chuyện gì xảy ra nên giải quyết với nhau, hoặc có một trọng tài đứng ra hòa giải. Vì vậy nhu cầu lập hội đoàn chuyên viên thẩm mỹ là cần thiết.
Tôi là Nguyễn Văn Diễm nguyên Chủ Hệ Thống trường Thẩm Mỹ Tâm nay đã nghỉ việc sẵn sàng đứng ra giải quyết dùm (miễn phí) cho các chuyên viên thẩm mỹ khi gặp khó khăn, dù phải đi xa, ăn ở không thành vấn đề, miễn sao cho Cộng đồng Việt Nam đoàn kết để thăng tiến trong tình tương thân, tương trợ vậy. Quí vị có điều chi thắc mắc xin viết thư về địa chỉ: Ông Nguyễn Văn Diễm 10121 Westminster Ave, Garden Grove, CA 92843 hoặc điện thoại (714) 904-4093, tôi sẽ cố vấn miễn phí quí vị trong sự hiểu biết của tôi.

NGUYỄN VĂN DIỄM

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,257,983
Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” của Crystal H. Vo tức Võ Như Ý, từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng, 15 tuổi vượt biên, định cư tại Mỹ năm 1986 với tên Crystal H. Vo. Kết hôn và thành con dâu một gia đình Mỹ, cô đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. Sau họp mặt Viết Về Nước Mỹ 2018, cô tự hứa mỗi tháng phải viết một bài bằng tiếng Việt. Sau đây, là bài viết mới cho tháng.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Theo bài viết, Minh Thúy là cư dân miền Bắc California. Trong mùa lễ Tạ Ơn mới đây, bà đã cùng hội Huế địa phương, tổ chức mời ăn và tặng quà những người vô gia cư. Nhân đây cũng xin nhắc lại, là từ 16 năm trước, có tác giả Minh Thùy, một thuyền nhân Việt định cư tại thành phố Mainz, Germany đã nhận giải danh dự năm 2004. Hai bút hiệu Minh Thúy (2018, dấu sắc) và Minh Thùy (2004, dấu huyền) vốn dễ gây nhầm lẫn. Mong tác giả Minh Thúy tiếp tục viết và vui lòng bổ túc sơ lược tiểu sử cùng địa chỉ liên lạc.
Tác giả là một nhà giáo tại Việt Nam. Sang Mỹ, bà có 10 năm làm việc trong ngành du lịch, hiện là cư dân Little Saigon. Với sức viết mạnh mẽ, Phùng Annie Kim đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2016. Sau đây, thêm bài viết mới về cuộc diễn hành được coi là đẹp nhất của nước My. Bài đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả tên thật Nguyễn Hoàng Việt sinh tại Sài Gòn. Định cư tại Mỹ năm 1990 qua chương trình ODP (bảo lãnh). Tốt nghiệp Kỹ Sư Cơ Khí tại tiểu bang Virginia năm 1995. Hiện cư ngụ tại miền Đông Nam tiểu bang Virginia. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ cuối năm 2016. Với “Viên Đá Kỳ Diệu,” một trong bốn bài viết về nước Mỹ của ông, Thảo Lan đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 19.
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước và mới nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2018. Bài đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi có hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà tới hơn 400 người tử vong- Hiện ông đang là cư dân Orlando, Florida, vùng đất rất quen với bão lụt. Loạt bài gần đây của ông là chuyện khởi nghiệp trên đất Mỹ. Bài mới, bắt đầu phần “dựng nghiệp”.
Tác giả định cư tại Pháp nhưng thường lui tới với nước Mỹ, tham gia Viết Về Nước Mỹ từ tháng Ba 2010. Họp mặt giải thưởng năm 2011, bà đã bay từ Paris sang California để nhận giải Vinh Danh Tác Giả -thường được gọi đùa là giải Á Hậu. Năm Mậu Tuất sắp hết, mời đọc bài viết với nhiều nụ cười, tiễn chân chó cưng.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004. Võ Phú là tên thật. Sinh năm 1978; sinh quán Nha Trang-Việt Nam; định cư, tại Virginia-Mỹ, 1994. Tốt nghiệp cử nhân Hóa, Virginia Commonwealth Uni-versity. Hiện đang làm việc và học tại Medical College of Virginia. Sau 12 năm bặt tin, tác giả lại tiếp tục Viết về nước Mỹ từ 2016, với sức viết mạnh mẽ và thứ tự hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Với bài viết đầu tiên từ tháng Sáu 2017, tác giả đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Thư kèm bài, cô cho biết đang làm tax accountant ở Los Angeles, thường xuyên theo dõi và xúc động khi đọc những câu chuyện đời của người Việt trên xứ Mỹ. Bước sang năm thứ 20 của giải thưởng, tác giả đang tiếp tục cho thấy sức viết ngày càng mạnh mẽ hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả đã nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ 2002 với bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể về nơi cô làm việc, khi khủng bố tấn công nước Mỹ ngày 9 tháng 11 năm 2001. Viết về nước Mỹ sang năm thứ 15, cô nhận thêm giải danh dự với tự truyện về bệnh lãng tai bẩm sinh. Bài viết mới là tự truyện về mùa Giáng Sinh 1975.
Tác giả tên thật Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, khoá 19 Võ Bị, 50 năm lính với Chiến Thương Bội Tinh. Mậu Thân 1968, ông là một Đại Đội Trưởng Thuỷ Quân Lục Chiến tại trận địa Phú Lâm, Chợ Lớn. Tháng Tư 1975, ở với đồng đội ven đô cho tới giờ phút cuối, sau đó là 10 năm tù công sản. Định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO1, dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, với nhiều bài viết giá trị, ông đã nhận giải á khôi năm 2014.
Nhạc sĩ Cung Tiến