Hôm nay,  

God Bless America

14/09/200200:00:00(Xem: 203583)
Người viết: PHAN ĐỨC MINH

Bài tham dự số: 2-641-vb50912

Tác giả Phan Đức Minh, 72 tuổi, cựu Thẩm Phán Quốc Gia, Thiếu Tá ngành Quân Pháp, đi tù cải tạo trên 12 năm, định cư tại Mỹ 1992, 3 giải thưởng xuất sắc về Thi Ca của Mỹ và Quốc Tế, Hội Viên Hội Các Nhà Thơ Quốc Tế.

Trận tấn công khủng bố đánh thẳng vào Trung Tâm Chỉ Huy quân sự cuả nước Mỹ (Ngũ Giác Đài - Pentagon) tại Thủ Đô Washington D.C. và Trung Tâm Chỉ Huy Kinh Tế cuả nước Mỹ (và cả thế giới - World Trade Center ) tại New York City, ngày 11 - 9 - 2001 đã làm rung chuyển, tê liệt nhiều lãnh vực hoạt động cuả đất nước vĩ đại này, giống như một cơn động đất … 8 chấm có lẻ trên địa chấn kế Richter xẩy ra trên toàn nước Mỹ, kéo theo những cơn hậu chấn lớn, nhỏ tại nhiều quốc gia trên thế giới.

Hậu quả trận tấn công khủng bố này không thể đo lường được. Nhưng trong cái rủi lại hay có cái may. Như câu tục ngữ "Every cloud has a silver lining", sau đám mây chết chóc từ tro than của toà nhà World Trade Center, cả thế giới đã thấy chưa bao giờ tinh thần đoàn kết cuả nhân dân Mỹ, không phân biệt Đảng Phái, Tôn Giáo, Mầu Da, Sắc Tộc, lên cao bằng lúc này!

Những buổi Lễ Cầu Nguyện, những buổi tập họp vô cùng đông đảo ở khắp mọi nơi trên đất Mỹ, những lời hô, những bài hát, những lá cờ Mỹ trong tay Cụ già cho đến em nhỏõ giơ lên cao đồng loạt trong bản Quốc Ca, bản God bless America vv…

Chưa bao giờ thanh niên Mỹ yêu đất nước của họ tới vậy. Theo Trung Tướng Cavin, người lãnh trách nhiệm tuyển mộ cho quân đội Mỹ: Năm vừa qua số tuyển mộ cho Hải -Lục-Không Quân đều vượt mức: Hải Quân (Navy) 46,500 người, Không Quân (Air forces) 37283, Lục Quân (Land forces) tuyển mộ và huấn luyện xong 79,500, sẵn sàng tung ra các đơn vị tác chiến vào cuối tháng 9 này. Khoảng 20 ngàn thanh niên sẵn sàng chờ nhập ngũ. Thủy Quân Lục Chiến cần 38,642 thì mới tháng 8-2002 đã có 31523 ghi danh tình nguyện, số người sẵn sàng làm thủ tục tòng quân rất đông đảo. Số thanh niên nhập ngũ này đa số đã bước vào ngưỡng cửa Đại Học, 4,000 thanh niên đã tốt nghiệp Cử Nhân. Nước Mỹ đã trả một cái giá xứng đáng để có được Tinh Thần Yêu Tổ Quốc và Nhân Dân Dân Mỹ cao đẹp như thế!

Các chiến lược gia (Strategists) cuả bọn khủng bố quốc tế có lẽ không tính ra điều này: chính vụ tấn công nước Mỹ của họ đã giúp thức tỉnh toàn thể sức mạnh của đất nước vĩ đại này.

Hãy ôn lại lịch sử 60 năm trước: Ngày 14 tháng 8 - 1941 không quân Phát Xít Nhật tấn công Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) nhằm tiêu diệt lực lượng Hải Quân vùng Thái Bình Dương cuả Mỹ. Trận tấn công này đã khiến Hoa Kỳ phải tuyên chiến với Nhật và rồi nước Nhật đã bị đánh gục bằng 2 trái bom nguyên tử ném xuống Hiroshima và Nagasaki. Phát-xít Nhật đầu hàng vô điều kiện.

Trận tấn công khủng bố ngày 11 tháng 9 không chỉ thức tỉnh riêng nước Mỹ mà còn đem thế giới loài người văn minh sát lại với nhau để bảo vệ sự sống, bảo vệ tự do, an bình, hạnh phúc. Trong thảm kịch xẩy ra tại New York City, có 80 quốc gia trên thế giới đã có những công dân cuả mình bị chết trong đó, không chết dưới đống vụn nát cuả toà nhà cao tầng thì cũng chết trong 2 chiếc phi cơ bị bọn khủng bố dùng làm phương tiện để lao vào toà nhà đó với mộng ước tàn phá tối đa đất nước vĩ đại này.

Đây không phải là lần đầu tiên, bọn khủng bố quốc tế man rợ nhắm đánh vào Hoa Kỳ, nhưng lần này là những sô nước xối mạnh vào cái thùng nước đã tràn đầy, khiến cho nước Mỹ, một đất nước hùng cường nhất hoàn vũ ngày nay, chính quyền, quốc hội và nhân dân Mỹ không thể nào chịu đựng thêm được nưã. Nước Mỹ, nhân dân Mỹ, với sự đồng tình cuả thế giới văn minh nhất định phải tuyên chiến diệt trừ lực lượng khủng bố quốc tế man rợ này với bất cứ giá nào, dù cho thời gian không thể nào mau chóng, ngắn gọn.

Kẻ nào gieo gió thì nhất định phải gặt bão. Xưa nay Luật cuả Trời Đất vốn là như thế! Đã bao nhiêu lần, bọn khủng bố quốc tế nhằm vào nước Mỹ để đánh những đòn hiểm ác :

- Toà Đại Sứ Mỹ ở Beirut ( Lebanon ) bị đánh bom cảm tử hồi tháng 4 -1983, làm chết 63 nhân mạng, trong đó có 17 quân nhân Hoa Kỳ.

- Tháng 10 cũng năm đó, Tổng Hành Dinh quân đội Mỹ ở Lebanon bị đánh bom, giết chết 299 người, trong đó 241 quân nhân Mỹ.

- Căn cứ không quân Mỹ ở Madrid, Tây-Ban-Nha bị bom làm chết 18 và bị thương 82 người.

-Ngày 14 tháng 6 năm 1985, 1 máy bay cuả hãng hàng không TWA chở 133 hành khách, trong đó có 104 người Mỹ bị 2 tên không tặc võ trang bằng súng cướp máy bay. Ngày 30 sau đó, 39 con tin mới được thả ở Beirut ( Lebanon ). Sau đó 6 người Mỹ bị bắn chết ở San Salvador.

-Tháng 8 - 1985, 1 căn cứ quân sự cuả Mỹ tại Frankfurt ( Đức Quốc ) bị đánh bom, làm 2 người chết, 20 người bị thương.

-Ngày 21 tháng 11 - 1985, bọn không tặc tấn công hành khách người Mỹ , cướp chiếc máy bay Boeing 737 cuả hãng hàng không Ai Cập cất cánh từ Athens, giết chết 59 người khi lực lượng vũ trang Ai Cập tấn công giải thoát con tin tại Malta ngày 24 sau đó.

-Tháng 12 - 1985 : Cơ quan cuả hãng hàng Không Mỹ và Do Thái bị bọn khủng bố tấn công cùng một lúc ở Rome ( Ý Đại Lợi) vì bọn này đánh giá Mỹ và Do Thái cùng là một kẻ thù cuả chúng, giết chết 20 người .

- Tháng 4 - 1986 : Bọn khủng bố đánh bom một nhà hàng ở Berlin - Đức Quốc, giết chết 1 và làm bị thương 44 quân nhân Mỹ.

- Ngày 21 -12 -1988, bọn khủng bố đánh bom tiêu diệt chiếc máy bay Boeing 747 cuả hãng Pan - American, làm nổ tung và đâm xuống vùng Lockerbie, thuộc Scotland, làm chết 259 người trên phi cơ và giết chết 11 người dưới đất khi máy bay đâm cuống.

- Ngày 29 - 3 -1993, cũng toà nhà World Trade Center ở New York vưà qua, bị bọn khủng bố đánh bom ở dưới hầm đậu xe, làm chết 6 người và cả ngàn người bị thương, 5 tên khủng bố bị bắt.

- Tháng 4 - 1995, Toà nhà Liên bang ở Oklahoma City bị đánh bom, giết chết 168 người. Tên khủng bố Timothy Mc Veigh bị bắt và mới bị chích thuốc độc, chịu án tử hình mới đây.

- Tháng 7 -1996, 1 căn cứ quân sự cuả Mỹ ở Khobar (Saudi Arabia) bị đánh bom chở trên xe truck , giết chết 19 quân nhân Mỹ và 400 người bị thương.

-Tháng 7 -1996, bọn khủng bố đánh bom nhằm vào buổi hoà nhạc ngoài trời tại Thế Vận Hội muà hè (Summer Olympic Games) tại Atlanta, giết chết 2 và làm bị thương 110 người.

- Tháng 6 - 1998: Toà Đại Sứ Mỹ ở Beirut - Lebanon, bị tấn công bằng hoả tiễn.

- Tháng 8 - 1998 : Hai Toà Đại Sứ Mỹ ở Kenya và Tanzania bị đánh bom, chết 260 người và bị thương hơn 5000 người.

- Ngày 15 -12 - 1998 ; Tên trùm khủng bố quốc tế Osama Bin Laden công khai tuyên bố sẽ tấn công các mục tiêu quân sự và chính quyền cuả Mỹ tại vùng Vịnh Ba-Tư (Persian Gulf).

- Tháng 2 - 2000, toà nhà 40 tầng cuả ngân hàng Barclays ở sát bên Wall Street New York bị đánh bom.

- Tháng 10 -2000: Căn cứ Hải Quân cuả Mỹ tại quân cảng Aden ở Yemen bị đánh bom, làm chết 17 người vv...

Đó là mới kể một số những vụ tấn công khủng bố điển hình, nhắm vào nước Mỹ mà thôi. Còn những vụ khủng bố khác, hoặc đánh vào nhân dân nước Mỹ hay đánh vào các nước đồng minh, bạn bè cuả nước mỹ thì khó mà kể cho hết.

Tội ác cuả bọn khủng bố quả thực tầy trời, không cách nào tha thứ nổi. Vụ tấn công thẳng vào Thủ Đô nước Mỹ và vào Toà nhà World Trade Center ở New York ngày 11 - 9 - 2001 cho thấy sức mạnh của bọn khủng bố bây giờ đã có tầm vóc mới, ngày càng quy mô hơn, tàn độc hơn. Điều này đã thức tỉnh nước Mỹ và thức tỉnh thế giới. Nếu không chận đứng, không tiêu diệt, không bứng tận gốc bọn khủng bố thì một tương lai không xa, nhân loại, thế giới văn minh, tiến bộ, yêu chuộng tự do, dân chủ sẽ phải đương đầu với một đại hoạ còn kinh khủng, ghê gớm hơn gấp bội.

Công việc diệt trừ bọn khủng bố quốc tế sẽ vô cùng khó khăn gian khổ, không thể chỉ giải quyết chớp nhoáng bằng những vũ khí chiến tranh hiện đại nhất theo hình thức chiến tranh quy ước.

Đối thủ cuả Mỹ và các quốc gia Đồng Minh trong cuộc chiến tranh này là những kẻ có đặc tính cuồng tín, cực đoan về tôn giáo, mang trong tim trong óc một tinh thần quyết tử cho một cuộc Thánh Chiến, mong áp đặt sự thống trị về tư tưởng về tôn giáo quái đản cuả mình trên toàn thể nhân loại.

Bộ máy chỉ huy chiến tranh diệt trừ khủng bố phải động viên và kết hợp được mọi phương diện quân sự, chính trị, tôn giáo, ngoại giao, kinh tế, tài chánh, an ninh, tình báo. Cuộc chiến ấy đòi hỏi những sách lược chiến tranh đặc biệt phức tạp hơn, có lẽ khó tìm thấy trong các Binh Thư nổi tiếng cổ xưa cũng như cận đại.

*

Là một công dân Hoa Kỳ, coi nơi này là Quê Hương thứ hai cuả mình, và là kẻ đã dâng hiến gần hết cuộc đời cho những cuộc đấu tranh vì Tự Do, Dân Chủ, Hạnh Phúc cuả con người, nhân dịp tưởng niệm một năm ngày nước Mỹ bị khủng bố tấn công, tôi thành tâm cầu nguyện. -Xin Thượng Đế ban cho :

- Oán thù được gỡ ra mà đừng thắt lại.

- Hoà bình vĩnh cửu sẽ đến và tồn tại mãi mãi trên trái đất này.

- God Bless America!

San Diego, 10-9-2002

Phan Đức Minh

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,864,597
Mỗi khi hạ về, ngày của Mẹ lại đến. Bất chợt, bâng khuâng, tôi bỗng thấy ganh tỵ với những ai còn được cài bông hồng trên áo!   Sự ganh tỵ ích kỷ, nhỏ nhoi nhưng thật khó tránh khỏi. Thế rồi mọi ký ức, kỷ niệm với Mẹ, về Mẹ lại ùa về vỡ òa từng rung cảm để tôi không thể không cầm viết.   Viết không hay, nhưng phải viết vì
Con may mắn được mẹ sinh con tại Mỹ, tỉnh Alexandria bang Virginia . Mẹ dạy con nói tiếng Việt từ thuở còn thơ. Mẹ nấu cơm Việt cho con ăn. Mẹ kể lại chuyện xưa, ông bà ngoại dạy dỗ mẹ chu đáo nên ngày nay nhờ kinh nghiệm đó mẹ rèn luyện chúng con nên người tốt. Mặc dầu sanh đẻ tại Mỹ nhưng con lúc nào cũng nghĩ tới
Chiều nay trên đường từ sở về nhà, con đã chứng kiến một tai nạn giao thông khá nghiêm trọng. Ba xe cứu thương đến vây quanh làm lưu thông bị tắc nghẽn. Khi đi ngang qua hiện trường, con đã nhìn thấy các nhân viên cứu thương đang cố gắng cưa những mảnh sắt móp méo để lấy người bị thương đang kẹt trong xe
Tác giả là một nhân viên ngân hàng, cư trú và làm việc tại Seattle , tiểu bang Washington . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà, “Con Đi Trường Học...” là thư của một bà mẹ độc thân viết cho con gái đi thực tập tại một nước châu Phi, đã được phổ biến ngày 13-1-2006 với bút hiệu Hồng Ngọc-Vương. Bài viết thứ hai
Mẹ ơi! Biết bao giờ con mới được gọi lại tiếng "Mẹ" ngọt-ngào đầy yêu-thương này! Ngày Mẹ còn sống, gọi tiếng Mẹ đã thấy ấm lòng, thấy chứa-chan tình-cảm. Bây giờ Mẹ không còn nữa, tiếng Mẹ làm con xót-xa tận cõi-lòng, chẳng bao giờ con còn có dịp ngồi bên Mẹ, nắm lấy tay Mẹ rồi nói
Những ngày đầu bà Bẩy vui vẻ đi đây đi đó. Thấy gì cũng lạ, cũng đẹp, nhưng cái cảm giác lớn nhứt bà có là thấy mình   an toàn.   Không bị hạch xách, không bị hỏi han, điều tra, điều này điều nọ, bị sợ sệt khi phải đến cơ quan công quyền mà bà đã gặp phải ngày xưa.... Trong bữa ăn tại nhà con gái, có đông đủ
Bởi vì Việt Kiều chẳng mấy ai quan tâm đến những điều ấy, có người không chịu ở nhà mà ra ở khách sạn   cho thoải mái và chẳng muốn làm phiền đến ai. Họ muốn thăm ai thì tự nhiên đến nhà, ăn uống thì đơn giản không cầu kỳ, chẳng cần cao lương mỹ vị gì hết, có rất nhiều người xà vào quán hàng trong nhà lồng
Tôi mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh giường ngủ, và vội vàng ngồi bật lên vì đã gần 12 giờ trưa. Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng và khó chịu lắm, nhưng nghĩ tới mảnh giấy mẹ để trên gối, tôi chạy vội ra nhà bếp không kịp đánh răng rửa mặt. Tối hôm qua, phải nói là sáng nay mới đúng
Con không dám đi cửa trước, con vòng ra cửa sau. Mùa Xuân đã trở lại, những củ   tulip con trồng trên luống mùa thu năm nào trước khi bỏ đi đã mọc lên và ra hoa, những bông hoa tulip mà cha yêu. Mọi thứ trông buồn bã và tàn tạ, chỉ có những bông hoa tulip rực rỡ. Mầu đỏ và vàng, xen lẫn với những mầu hồng nhạt
Vì nhà tôi khá xa trường, tôi luôn cố gắng căn giờ để dù có kẹt xe cũng tới trường sớm ít nhất nửa giờ. Tôi muốn tránh cho mình tình trạng phải phóng xe vội vã trong nỗi hồi hộp lo âu sợ trễ; hoặc hớt hải tới trường vừa sát giờ dạy; hoặc tệ hơn, tới sau khi chuông vào lớp đã reo! Kinh nghiệm cho tôi biết, chính trong ít phút
Nhạc sĩ Cung Tiến