Hôm nay,  

Khởi Đầu

31/12/200200:00:00(Xem: 123211)
Người viết: HÂN NGHIÊM
Bài tham dự số: 388-697-vb31231

Tác giả Viết Về Nước Mỹ năm thứ hai trẻ tuổi nhất là em Trần Hạnh Duy Thanh, 14 tuổi, ở San Jose. Năm nay, có Trúc Nguyễn, 12 tuổi, viết bài “Gia Đình Của Tôi” và bây giờ thêm Hân Nguyên, một học sinh ở Santa Ana, chỉ mới 13 tuổi, mới theo Mẹ định cư ở Mỹ từ năm 2000. Sau đây là chuyện kể và quyết tâm của em.ï
*
Tôi bước chân tới Mỹ ngày 10 tháng 7 năm 2000. Kể từ đó tới nay đã gần được 3 năm.
Nhớ ngày nào tôi và mẹ chân ướt chân ráo đặt chân lên nước Mỹ. Phong tục lạ, ngôn ngữ lạ, mọi thứ điều bỡ ngỡ. Lúc hai mẹ con mới qua, tôi ở với bác ở Diamond Bar. Hai bác tôi đã tận tình giúp đỡ hai mẹ con tôi rất nhiều. Gần tới niên học, tôi chuyển xuống Orange County để nhập học. Bác tôi nghĩ lúc mới qua, học ở chỗ Việt thì sẽ vui hơn đỡ bị tủi nhục.
Tôi bắt đầu học lớp 6 ở Mỹ. Năm đầu tiên đi học thì tôi có một chút rắc rối với tiếng Anh. Nhưng cũng hên là tôi được sự giúp đỡ của các cô giáo trong trường. Tôi bắt đầu hiểu được hơn về English. Ngoài học ở trường, ngày nào tôi cũng đi thư viện để được thêm sự giúp đỡ của những tutor ở đó. Về nhà tôi cố gắng học thêm Anh văn để theo kịp các bạn cùng lứa tuổi.


Phần mẹ tôi thì lúc mới về Orange County mẹ có học vài tháng ESL rồi như một phép lạ nào đó, có người giới thiệu mẹ vô ngành Dentist (Nha khoa). Dù Anh văn không được giỏi lắm, nhưng mẹ vẫn gồng mình lên để lấy được bằng phụ tá nha sĩ. Lúc đầu mẹ cũng nhức đầu về ngành nghề mới, nhưng riết rồi mẹ cũng quen. Chỉ trong vòng một năm đầu, mẹ tôi đã lấy được bằng lái xe và phụ tá nha sĩ đúng theo mục tiêu của mẹ đề ra.
Tôi luôn hiểu chính là vì tôi, Mẹ đã phải vứt hết những niềm vui, và sự nghiệp ở Việt Nam để qua Mỹ, cho tôi có cơ hội để học và có một tương lai rực rỡ hơn.
Mẹ qua đây được gần 3 năm mà chưa tìm được người bạn thân để tâm sự. Mẹ nói không cần nhiều bạn, chỉ cần tôi học giỏi là mẹ tôi cũng hãnh diện và vui lòng rồi.
Dù mẹ không kiếm ra được nhiều tiền lắm, nhưng khi nào đi shopping thấy cái gì đẹp thì mẹ cũng mua cho tôi, còn riêng mẹ thì không dám mua gì hết. Mẹ chỉ mong cho tôi đầy đủ điều kiện để học cho tốt, vậy mà nhiều khi tôi cũng trễ mảng trong việc học tập và nhiều lần làm cho mẹ buồn lòng.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, tôi xin hứa hẹn từ trong đáy lòng mình sẽ học thật giỏi đỗ lấy bằng "Medical Doctor" (bác sỹ) từ trường Đại học U.C.L.A. Bây giờ mẹ tôi làm ra bạc cắc thì sau này tôi phải làm ra bạc triệu.
Qua trang viết này tôi xin phép gởi lời cám ơn tới các bác, các chú, các cô trong gia đình đã khuyến khích và giúp đỡ hai mẹ con tôi trong những giai đoạn khó khăn nhất trên nước Mỹ này.

Hân Nghiêm

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,446,832
Con gái yêu quí, Ngày 16 tháng 4 lại đến rồi
Vào tuần lễ thứ hai của đầu tháng Giêng năm nay
Một mình ngồi một bàn cú rủ trong một góc tiệm bánh vắng vẻ, tôi ngồi trong quán HO lơ đảng nhìn qua kiếng bóng dáng người qua lại cho vui mắt, trôi qua ngày tháng diệu vợi, nhâm nhi gần cạn ly cà phé
Sáng sớm mở Yahoo, không thể nào bỏ qua thời tiết và tin mới nhất đêm qua. Sáng nay tin xấu hơn thời tiết mưa giầm tuyết nhẹ! Haiti động đất 7 chấm. Search xem có sóng thần không"
Như thường lệ, mỗi buổi sáng đúng 6 giờ là tôi sang rủ Phi đi bộ
Cậu du sinh đến làm việc ngoài giờ tại toà soạn
Năm 2004, Kim nhận được giấy mời gia nhập Medical Reserve Corps của Fairfax County Health Department
Thấm thoát mà ông bà Mạnh đã vào nhà dưỡng lão được 18 tháng
Ngày được thả ra từ trại cải tạo Vĩnh Quang thuộc tỉnh Vĩnh Phú (Bắc Việt) gã dửng dưng làm các bạn cùng lán cũng phải ngạc nhiên!
Khi định cư tại Mỹ, tôi lại tò mò muốn tìm hiểu về loại nhà mobilehome
Nhạc sĩ Cung Tiến