Hôm nay,  

Cái Ti Vi Có Phụ Đề Anh Ngữ

22/03/200300:00:00(Xem: 122794)
Người viết: Bùi Ngọc Quang
Bài tham dự số 3152-759-vb50319

Người viết sinh năm 1958, từ năm 1978- 1982: giáo viên cấp II Trường Quốc Việt, Quận 6, dạy môn Họa. Năm 1988, định cư tại San Jose, Bắc California, Tốt nghiệp AA & AS từ trường Đại học Cộng Đồng Mission Valley College, CA. Công việc đang làm: Technician cho hãng Nectex Microware RF Hitec Inc. ở Santa Clara, CA.
Lần đầu tham dự Viết Về Nước Mỹ, tác giả Bùi Ngọc Quang cho thấy ông có sức viết mạnh mẽ khác thường: một hơi, gửi luôn... 11 bài. Bài thứ nhất đã phổ biến hôm qua. Sau đây là một trong hai bài tiếp theo.
*
Mặc dầu, bây giờ tôi đã ở Mỹ được 15 năm và tôi đã có AA & AS Degree trong College; nhưng mỗi lần vặn ti vi lên, tôi đều mở nút "on" cho phần phụ đề Anh ngữ. Nhờ có hàng chữ tiếng Anh hiện ở màn ảnh nhỏ, nó đã giúp tôi hiểu hết được mọi chuyện trong ti vi mà người ta đang nói, đang cười. Còn nếu như có ai lở tay bấm nút "off" (của phần phụ đề), thì thú thật chuyện gì diễn biến trong ti vi, họ nói họ nghe, còn tôi ngó tôi nhìn. Cho nên, tôi cũng thầm cám ơn người đã phát minh ra cái phụ đề Anh ngữ đầy bổ ích ấy. Rồi cũng thầm cám ơn cái cộng đồng người Việt lớn mạnh ở xứ sở này.
Có người tò mò hỏi lý do tại sao"
Xin thưa: nhờ có những người di tản trước 30-4-75 và tiếp là hàng loạt những đợt vượt biên, vượt biển liên tục bỏ nước ra đi… Họ qua đây sớm, cái gì cũng vậy "vạn sự khởi đầu nan"- họ gánh chịu những khó khăn, có khi là những khổ sở… để rồi bây giờ với những diện đi bảo lãnh ODP, hay HO, hay diện con lai qua sau… ngạc nhiên nhìn chợ búa, tiệm ăn, hàng quán… nhất nhất cái gì cũng dễ dàng, cũng thuận lợi, ở đầu môi chót lưỡi tiếng mẹ đẻ được đem ra dùng với đồng hương ruột thịt. Bạn muốn ăn gì" Phở tái, hay nạm gầu gân sách. Bún bò giò heo. Hay canh chua cá bông lau, hoặc canh khổ qua dồn thịt. Bạn cần gì" Một chiếc xe hơi cũ cho người thân mới qua, một dịch vụ lo hồ sơ giấy tờ bảo lãnh: mở báo Thằng Mõ. Bạn sẽ dễ dàng tìm thấy, và sẽ thuận lợi giao dịch bằng ngôn ngữ Việt Nam trên xứ sở Hoa kỳ…


Nhớ lại, hồi thời Việt Nam Cộng Hòa, đâu phải muốn ra nước ngoài đi du học là dễ đâu. Bạn phải là dân học thiệt giỏi, loai Tú Tài tối ưu, hoặc ưu; hoặc bạn thuộc loại con của thứ gộc, thì may ra, bạn mới có cơ hội… chứ cỡ tép riêu, tàng tàng, thì suốt đời với bốn vùng chiến thuật là nhà… thì hai chữ "xuất ngoại" cái đó chỉ chờ "kiếp sau"…
Bây giờ "vật đã đổi sao đã dời", những cái mà ngày xưa tưởng khó bây giờ thành dễ; những cái mà ngày xưa tưởng chuyện nằm mơ thì bây giờ thành sự thật, nó cứ lồ lộ ra trước mắt, hiền hiện như 1 với 1 là 2; như chuyện về Việt Nam du lịch, tôi thấy có người đi như đi chợ. Hỏi sao" Trả lời: mới vừa bị lay-off. Ở Thiên Đàng một đỗi, rồi buồn tình trở xuống Địa Ngục để viếng thăm nơi "cưa hai nấu dầu" mà một thời mình từng van xin lạy lục, ấy sao" Dẫu rằng bây giờ mình xuống là khách tham quan chốn cũ, nhưng than ôi! Có khi nào sực tỉnh " ta lại thấy hình ta những miếu đền"…
Rồi lại nữa, có nhiều người lúc trước khi đi, vì là diện thân nhân bảo lãnh sang, nên cứ chiều xuống, là xách cặp phóng xe dream đến những lớp hàm thụ tiếng Anh lo trau dồi. Chăm học và chăm talk tiếng người nơi xứ Mẹ. Nhưng khi sang đây rồi, thấy cái gì cũng dễ dàng quá, đâm ra lười, tiếng Mẹ cứ thế nói, còn tiếng Người thì trôi theo dòng thời gian quên lãng…
Thật vậy! Cái gì thuận lợi quá, ta đâm ra lười, hể có food stamps, medical, welfare… là cứ thế chị em ta tà tà cho ra baby nhiều, nhiều thêm nữa. Hể có cái SSI… thì đồng bào ta 56 cứ thế đổi thành 65 cho già mau, mau vậy.
Thuận lợi là bây giờ ta bước ra đầu ngõ, ta không còn say "Hi", mà lại "Chào chị"- Dễ dàng là bây giờ ta có thể bật ti vi, mở radio nghe tân nhạc, cải lương và nhiều nhiều nữa.
Thành ra, đôi khi tôi cũng lẩm cẩm, nghĩ mình nằm mộng thấy đô la xanh mà ngỡ rằng tiền Việt Nam Cộng Hòa.

Bùi Ngọc Quang

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,418,554
Tác giả đã góp cho Viết Về Nước Mỹ năm thứ 12 nhiều bài viết đặc biệt. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biên đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA. Sau đây là bài viết mới nhất của ông nhân dịp Fathers Day.
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo từ nhiều năm qua, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011. Bài viết mới của Tịnh Tâm là một truyện ngắn nhân ngày Fathers Day sắp tới.
Tác giả sinh năm 1944, định-cư ở Mỹ năm 1979, sống ở California 25 năm với nghề điêu khắc gỗ. Một số tượng điêu khắc gỗ cỡ lớn hiện đang toạ lạc trên đường phố và nơi công công của các thành-phố Seaside, Monterey, và Los Gatos tại California là công trình của ông Tú.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009 và đây là bài viết thứ ba của ông, tự sự của một cựu chiến sĩ về quê cũ tìm thăm mộ đồng đội cũ. Tác giả cho biết ông sinh tháng 10/1939. hiện là cư dân Houston, Texas. Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan-rang.Ra tù 1984. Vượt biên 1986. Bị băt giam ở nông trường dừa 30/04, tỉnh Trà-vinh. Năm 1987 trốn trại về Saigon. 1989 tái vượt biên đến Malaysia tháng 07/1989. Tháng 05/1993 định cư ở Mỹ.
Tác giả cho biết ông sinh năm 1938, cựu sĩ quan an ninh quân đội, sang Mỹ theo diện H.O. vào năm 1990, hiện đã về hưu và an cư tại Westminster. Ông tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2008 và đã góp nhiều bài viết giá trị. Mừng tác giả trở lại trường học và mong ông viết thêm.
Ngày này, tuần tới sẽ là Fathers Day. Nhân dịp này, mời đọc bài viết mới nhất của Cam Li. Trước 1975, tác giả từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoạ - hiện có trên trang mạng: http//tuoihoahatnang.com. Sau 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học. Định cư tại San Jose từ 2003, sáu năm sau cô góp cho giải thưởng Việt Báo nhiều bài viết giá trị và nhận giải vinh danh Tác Phẩm Xuất Sắc, Viết Về Nước Mỹ 2010.
Đây là bài thứ ba của Lê Thị. Tác giả 35 tuổi, cư dân Chicago. Trong email kèm bài đầu tiên, Lê Thị cho biết, "Mới đây, sau khi đọc một số sách của nhà văn Nhã Ca, tôi bỗng có cảm hứng muốn viết và đây là bài viết bằng Việt ngữ đầu tiên của tôi trong 20 năm qua." Với hai bài “Tôi Vẫn Là Tôi” và “Đâu Đó Có Chỗ Cho Chúng Ta” kể chuyện tình đồng tính, Lê Thị hiện dẫn đầu số lượng người đọc Viết Về Nước Mỹ trong 30 ngày qua. Bài viết mới làm bật lên sức quyết định của “hơi ấm gia đình” đối với những lựa chọn sinh từ trong tình huống tuyệt vọng, đồng thời cho thấy sức viết mạnh mẽ của tác giả.
Tác giả là một nhà văn, nhà báo, đồng thời cũng từng là nhà giáo, nhà hoạt động xã hội quen thuộc với sinh hoạt văn hóa truyền thông tại quận Cam.Ông đã góp nhiều bài giá trị và từng nhận giải danh dự viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, nghề nghiệp: làm nail. Loạt bài viết về nước Mỹ gần đây của tác giả với tên thật Nguyễn Thị Hữu Duyên gồm: Bỏ Gì Thì Bỏ; Ước Vọng Của Tin, thể hiện tình thương yêu và ý chí của một gia đình Việt Nam trên đất Mỹ. Vẫn trong tinh thần ấy, bài mới của bà là chuyện của mùa Fathers Day.
Tác giả là một nhà thơ, sĩ quan hải quân, từng tu nghiệp tại Mỹ. Sau năm 1975, ông trở thành người tù chính trị và định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. Ông tiếp tục làm thơ và góp nhiều bài tham dự Viết Về Nước Mỹ ngay từ những năm đầu tiên.
Nhạc sĩ Cung Tiến