Hôm nay,  

Lá Thư Từ Mỹ

13/08/200300:00:00(Xem: 130833)
Người viết: DƯƠNG MINH TRI TÚC
Bài số 3269-864-vb7090803

Cháu Dương Minh Tri Túc là người viết về nước Mỹ trẻ tuổi nhất: sinh năm 1992, chỉ mới 11 tuổi, hiện sống với gia đình ở Philadelphia-PA, đang học lớp 4. Bài viết của cháu là một lá thư gửi cho bạn ở Việt Nam, lời lẽ và nội dung rất dễ thương.

Philadelphia, cuối Đông 8/3/2003
Bạn thân mến,
Thấm thoắt mà đã 4 năm ta chia tay cũng là khoảng thời gian gia đình tôi định cư ở Mỹ. Những kỷ niệm vui, buồn, lo âu… lẫn lộn chắc bạn cũng nóng lòng muốn nghe tôi kể phải không"'
Tháng 3/99, gia đình tôi đến Washington D.C tôi học lớp 1 vài tháng.
Năm tháng sau, chúng tôi dọn đến Philadelphia và hiện giờ tôi đang học lớp 4. Tôi thích chơi hơn học nhất là mùa Đông, chơi tuyết, tha hồ làm snowman hay gì cũng được! Mẹ thì cứ bảo học tiếng Việt làm Toán xong mới được chơi game cuối tuần.
Rồi nhiều biến cố xảy đến gây đau buồn cho nước Mỹ, trong tôi bấy giờ lo âu, nhút nhát lẫn lộn. Có lúc tôi không nói được một câu tiếng Anh để giúp cha mẹ khi đi làm giấy tờ… Và sau đó, tất nhiên mẹ lại buồn về tôi không ít! Bạn ạ, tôi nhớ rất kỹ những lời người dạy tôi từng ngày, từng đêm ví dụ như:
- Nước Mỹ là nơi rất tốt để ta sinh sống vì có "Tự do thực sự".
- Được vậy, là do thời gian lâu dài trước đây những người Mỹ chính gốc, những di dân đi trước đã gầy dựng gian khổ. Họ là những tấm gương sáng về sự dũng cảm để xây dựng tương lai tốt đẹp cho đời sau hưởng…


- Muốn thành Bác sĩ, Kỹ sư chỉ cần chịu khó học hành đỗ đạt là được không phải con ông lớn hay nhà giàu có…(ở Mỹ có nhiều sắc dân đã thành đạt).
- Một người lao động bình thường nếu biết tiết kiệm có thể mua được nhà, xe hơi (trong khi ở Pháp, Nhật thì người dân muốn điều đó không dễ).
- Có những trợ cấp về học hành, thuốc men, thực phẩm cho trẻ em, người lớn, người già yếu bệnh tật.
Cho nên, ta vui với cái vui của nước Mỹ, ta thấy bị mất mát khi nước Mỹ bị mất mát. Kẻ thù phá hoại nước Mỹ chỉ là nhỏ rồi chúng cũng sẽ bị trừng trị thôi. Vì thế "Sự học hôm nay là tương lai sau này" của con! (ý nói tôi may mắn hơn các trẻ khác ở Việt Nam, hơn cha mẹ vì người lớn tuổi không học được nhiều).
Bạn mến,
Mẹ dạy tôi nhiều điều quá. Ít ra nó cũng vô đầu tôi phần nào! Mong cho những người bạn trẻ thiếu may mắn trên thế giới dần dần rồi sẽ được sự giúp đỡ, được cắp sách đến trường như tôi, như bạn. Bạn có đồng ý không" Viết cho tôi hãy nói nhiều về bạn, về quê hương Việt Nam của chúng ta nhé!
Thư khá dài trước khi ngừng bút, tôi chúc sức khỏe đến gia đình bạn và bạn ạ, hơn bao giờ hết tôi cảm thấy rất hãnh diện để nói lên lời này mãi mãi "Xin cảm ơn cha mẹ, cảm ơn nước Mỹ đã chắp cho tôi một đôi cánh tương lai."
Thân ái chào bạn

Dương Minh Tri Túc

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,307,256
Trước 1975, tác giả từng cộng tác với tuần báo Tuổi Ngọc tại Saigon, và là một trong những cây bút học trò được bạn đọc yêu mến. Chỉ mới định cư tại Hoa Kỳ vài năm trước đây, Thu Dung dự Viết Về Nước Mỹ và đã nhận giải đặc biệt năm 2013 với bài "Chuyện Cổ Tích Không Phải Cho Bé Thơ",
Trước 1975, tác giả là một nhà giáo, từng là hiệu trưởng nhiều trường tại miền Trung và điều hành Trung Tâm Tu Nghiệp và Huấn Luyện Giáo Chức tại Huế. Miền Nam sụp đổ, ông đi tù “cải tạo” và sau đó vượt biển, định cư tại Hoa Kỳ, thấy hạnh phúc khi về hưu sau nhiều năm trở lại nghề dạy học.
Tác giả còn sinh năm 1957, cư dân Santa Ana, công việc: làm nail. Tham gia viết về nước Mỹ từ 2011. Với bút hiệu Hữu Duyên Nguyễn và bài "Cám Ơn Bố", bà đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2012. Các bài viết của tác giả đều thể hiện tình thương yêu và ý chí của một gia đình Việt Nam trên đất Mỹ.
Với bài viết “Lời Cám Ơn Của Mẹ Tôi”, kể chuyện bà Mẹ 90 tuổi thi đậu Quốc Tịch Mỹ, Nguyên Phương đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2007. Tại Việt Nam trước 1975, bà là một dược sĩ. Vượt biển, định cư tại Mỹ từ 1982, bà làm việc trong một cơ quan chính phủ tại Virginia.
Với “bút hiệu kép” Minh Đạo - Nguyễn Thạch Hãn, tác giả đã góp nhiều bài giá trị và nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2011. Nguyễn Thạch Hãn sinh năm 1945, cựu sĩ quan Pháo Binh VNCH, cựu tù cải tạo, hiện làm việc trong một công ty Energy tại thành phố Houston, Texas.
Tác giả tên thật Nguyễn văn Hoa, sinh năm 1947 tại Quảng Bình, Việt Nam. Tốt nghiệp kỹ sư điện, học cao học và soạn luận án tiến sĩ kỹ sư (1970-75). Từ 1970 đến 1975 dạy đại học kỹ thuật tại Sài gòn. Năm 1975 định cư tại Hoa Kỳ, làm việc cho công ty tiện ích ở North Dakota cho đến năm 2012 thì về hưu.
Tác giả cho biết ông đến Mỹ đã 20 năm, nghề nghiệp: chủ tiệm Nail tại Culver City, California. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ Tháng Tư 2012. Hai bài đầu của Tom Tom đều viết về công việc ông làm: “Nghề Nail đâu Có... Bèo”; Và “Tuấn, Chàng Trai Nước Việt.”
Phan là một nhà báo quen biết tại Dallas, người vừa nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2013. Bài mới của ông là một tạp ghi vui vẻ về thói lầm lộn, cầm nhầm trong sinh hoạt thường thấy trong đời sống.
Tác giả là cư dân Philadelphia, đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2008. Ông đến Mỹ năm 1975, tốt nghiệp Kỹ Sư Điện và MBA, từng là Engineering Director tại BEI ở Little Rock, AS. Các công ty phục vụ: Exxon, McDonnell Douglas, Boeing, Physical Optics. Tác phẩm đã in:
Chiều Ngày thứ Tư, 2 tháng 10, năm 2013, Thượng Nghị Sĩ Lou Correa, đại diện Thượng Viện California, đã đích thân đến thăm và trao bảng Vinh Danh cho Bác Sĩ Lương Vinh Quốc Khanh, Chủ Tịch Vietnamese American Medical Research Founda-tion,
Nhạc sĩ Cung Tiến