Hôm nay,  

Sòng Bài Tại Atlantic City, New Jersey

10/05/200400:00:00(Xem: 169008)
Người viết: NGUYỄN LÊ
Bài số 536-1074-vb7b080504

Tác giả Nguyễn Lê, cư trú tại Phila, PA, đã góp nhiều bài viết về nước Mỹ. Sau đây, thêm một bài viết ông góp cho mùa lễ.
*

Ở Việt Nam, tại Saigon từ những năm 1954 trở đi chúng ta thường được nghe nói về sòng bài Đại Thế Giới tại Chợ Lớn của ông Bảy Viễn. Hồi đó còn nhỏ tuổi, tiền bạc không có, chả bao giờ tôi nghĩ bước chân tới sòng bài.
Qua Mỹ từ năm 1975 lo kiếm việc làm đầu tắt mặt tối đâu có rủng rỉnh tiền bạc mà nghĩ tới chuyện đi sòng bài. Thời gian đó chưa có sòng bài tại miền đông nước Mỹ nên những ai có máu mê cờ bạc và muốn ăn thua đỏ đen phải bay tận sòng bài Las Vegas để thử thời vận.
Năm 1980 ăn nên làm ra, tiền bạc dư chút đỉnh đồng ra đồng vào và sòng bài cũng bắt đầu xuất hiện dọc theo bãi tắm biển tỉnh Atlantic City, bang New Yersey. Bạn bè rủ rê phần nữa cũng tò mò muốn coi mặt mũi sòng bài bên Mỹ nên chúng tôi rủ nhau lái xe từ thành phố Philadelphia, Pennsylvania tới Atlantic City khoảng 1 tiếng đồng hồ lái xe.
Lúc ban đầu chỉ có một số sòng bài như Resort Casino, Casar Place, Tropicana, Trump Plaza, Bally…. và giờ mở cửa cũng giới hạn từ sáng tới nữa đêm.
Đặc biệt tại Atlantic City đa số các sòng bài đều xây cất dọc theo bãi biển tắm của du khách vào mùa hè khác hắn với Las Vegas các sòng bài rải rác khắp nơi trong thành phố với những ánh đèn sáng rực.
Nơi đây là chỗ cung cấp một số lớn việc làm cho rất nhiều người Việt. Ai muốn kiếm việc cấp tốc có thể trong 1, 2 tuần lễ học qua một lớp chia bài là có việc làm với số lương khá hơn rất nhiều so với các công việc khác tại các hãng buôn, các nhà máy hay các hãng xưởng.
Bạn bè, anh em bà con xa gần rủ nhau đầu quân tại các sòng bài. Thời gian đó mỗi tuần đem về nhà 500 đô la là chuyện không khó.
Ai đã bước chân tới sòng bài đều biết có rất nhiều bộ môn chơi bài móc tiền của dân chơi. Máy kéo bạc cắc, hiện đại hóa bằng điện tử chiếm tới 1/3 chỗ giải trí của sòng bài. Rồi đến dãy bàn black jack dài xen kẽ với bàn baccarat, roulette vv… sau này, thêm nhiều kiểu chơi bài móc túi thiên hạ chỉ có những người ngày đêm quanh quẩn trong sòng bài là thuộc lòng các bộ môn chơi này.
Có người nghĩ rằng sòng bài là một chỗ may ra có thể kiếm được tiền. Chỉ cần mỗi ngày kiếm được hai ba trăm đôla, một tháng có vài ngàn đôla dễ dàng, tội tình gì mà phải sáng đi chiều về làm việc vất vả, khó nhọc.
Khi đã là khách quen của sòng bài thì ta sống như một ông hoàng trong cung điện, vừa được giải trí thoải mái vừa được ở trong khách sạn sang trọng 5 sao với những bữa ăn ngon lành thịnh soạn đắt giá, được coi các "show" ca nhạc nhảy múa đẹp mắt miễn phí. Nhiều khi hứng chí ta mời gọi bạn bè tham dự mà cũng không phải trả tiền. Sòng bài tìm đủ mọi cách lôi cuốn hấp dẫn, lưu giữ ta ở lại chốn nay qua tuần khác.


Vận may lúc ban đầu đem lại cho ta tiền bạc thật nhiều, càng hấp dẫn say mê ta trên đốùng bạc kếch sù nhiều khi chả bao giờ nghĩ tới có được số tiền lớn như vậy. Cứ vậy chìm đắm như vào cơn mê, không biết lối ra. Sòng bài càng muốn ta lưu lại với họ càng lâu càng tốt.
Nhưng vận may đâu có phải đến với ta mãi mãi. Đống tiền của ta từ từ mất dần, nhỏ dần. Lúc nóng mặt ta đặt tiền đánh bài từ trăm đôla này tới ngàn đôla khác. Càng thua ta lại càng muốn gỡ lại. Mặt mày nóng bừng đỏ gay hoắc tái nhợt, đầu nhức nhối như búa bổ trên đầu, tim đập loạn vì tiếc tiền đã mất và nhiều lúc tự nhủ nếu ta không tiếp tục chơi bài nữa có phải lúc này ta có một số tiền lớn rồi.
Mê đánh bài là bỏ bê công việc hàng ngày đã đem lại thành công thịnh vượng cho gia đình mình. Say mê cờ bạc dẫn tới xa vợ xa con bỏ bê gia đình đi tới sa đọa lúc nào không hay. Bạn bè cũng bắt đầu xa lánh nhìn mình với con mắt thương hại.
Sòng bài với những người đầu tư chuyên nghiệp, cả đời họ chỉ nghĩ cách kiếm tiền của thiên hạ. Họ nghĩ và bày ra những dịch vụ giải trí móc tiền bạc của người chơi bài. Với hàng ngàn công nhân từ cấp lớn tới cấp nhỏ họ phải làm sao kiếm được tiền của người chơi bài để trả lương và bổng lộc cho nhân viên, đóng thuế cho chính phủ, thanh toán bao nhiêu chi phí lớn lao cho việc điều hành một sòng bài. Mục đích quan trọng của họ là kiếm lời để lấy lại vốn liếng đầu tư kinh doanh mà họ đã bỏ vào công ty lúc ban đầu.
Qua báo chí đăng tải, hàng năm ta được đọc bản kê khai số tiền lời của mỗi sòng bài. Ta không thấy sòng bài nào lỗ cả từ thập niên 70 tới thập niên 2000.
Một hai năm cách đây, sòng bài Trump Tag Mahal đứng đầu về số lời. Ta không cần phải đi du lịch sang Ấn Độ để thăm viếng các đền đài nguy nga, cung điện đồ sộ. Nhà tài phiệt Donald Trump đã bỏ ra gần 1 tỷ đôla để thiết kế xây cất 1 cung điện tương tự như bên Ấn đầy màu sắc thập phần tráng lệ như các cung điện của vua chúa xưa kia. Du khách tới đây trước là thăm viếng phong cảnh điện đài sau là vô sòng bài thử vận may.
Đi sòng bài để giải trí trong vài tiếng đồng hồ, tìm những giây phút hồi hộp trong chốc lát. Đưa gia đình đi thưởng thức phong cảnh của sòng bài, nhìn cách giải trí khác nhau của mỗi người. Thay đổi không khí bằng cách vào các nhà hàng khi đã mệt mỏi đói bụng và kết thúc buổi đi chơi bằng mua vé vào coi những chương trình ca vũ nhạc nổi tiếng do các ca sĩ lừng danh biểu diễn.
Thật là một cách giải trí lành mạnh và chẳng nên bao giờ có ý nghĩ sai lầm là kiếm tiền tại các sòng bài. Một số gia đình tan nát vì cảnh chồng hoặc vợ mê say bài bạc, bỏ bê nhà cửa, đi sớm về khuya, sức khỏe tàn tạ trong những ngày những đêm chìm đắm trong không khí nhiễm khói và mùi thuốc lá.
Có những người thua bài, tuyệt vọng nhảy từ lầu cao tự tử kết liễu cuộc đời vô vọng. Họ đã phung phí cuộc đời một cách vô nghĩa khi họ đã may mắn hơn nhiều người được bước vào cùng đất "hứa".

Nguyễn Lê

Ý kiến bạn đọc
01/11/202115:02:34
Khách
cialis alternative <a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">cialis price</a>
14/02/202123:33:16
Khách
tadalafin <a href=https://tadalisxs.com/#>what is tadalafil</a> mg 18 tuf
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,252,001
Đang lang thang "ngắm tủ kính" trong khu Phước Lộc Thọ như một người "Di Tản Buồn", Linh giật bắn người khi bị một người vỗ mạnh vào vai. Linh quay lại nhìn với khuôn mặt đằng đằng sát khí thì nhìn thấy ngay một khuôn mặt nham nhở vừa cười vừa nói: - Chị Linh! Nhớ em hông" Hoàng nè! Hoàng hồi xưa ở bên Baton Rouge
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Nhạc sĩ Cung Tiến