Hôm nay,  

Chuyện Viagra

08/08/200400:00:00(Xem: 128162)
Người viết: TỐ TÂM
Bài số 603-1141-vb2090804

Tố Tâm, tác giả truyện ký “Mẹ Chồng Nàng Dâu” đang trong “Top Ten” giải thưởng năm nay, vừa gửi thêm một chuyện thật ngắn. Chuyện từ nơi cô đang “thực tập bán thuốc tây”.
*

Lại cái chuyện ở tiệm thuốc.
Toa thuốc ghi :
Viagra 100 mg
Disp: # 8 tab
sign: take 1 tab by mouth every nite on Mon, Wed, Fri
Nó ngơ ngẩn "ủa, ông bác sĩ ghi toa thuốc gì mà lạ đời. Thường thường với thuốc này thì cái direction là "uống 1 viên thuốc mỗi khi cần" hoặc là "uống một viên thuốc trước khi có sex 1 tiếng đồng hồ "... Chớ ai lại chỉ định rỏ cái ngày nào.


Nó đưa toa thuốc hỏi ý kiến mấy đứa làm chung, tụi làm chung nhăn nhở cười và cuối cùng thì nó quyết định gọi ông bác sĩ hỏi cho ra lẽ, chớ lỡ đâu cái ông bác sĩ đó già cả rồi lẩn thẩn cho thuốc này mà nhè ghi cái direction of thuốc kia thì sao.
Đang nhấn số phone, bà khách hàng có cái toa thuốc lại cười cười bẽn lẽn nói với nó:
"Cô..... cô gọi cho bác sĩ Alan hả" Ổng nói là thế nào mấy người chổ tiệm thuốc cũng gọi lại hỏi ổng về cái direction cho coi, nhưng ổng cũng ghi toa thuốc cho chồng tui theo yêu cầu của... tui. (bà ta bổng nhỏ giọng thì thầm ) Số là tui đi làm tối thứ Tue, Thr, và cuối tuần, cho nên mới nhờ ông bác sĩ ghi toa cho ngày Mon, Wed, Fri....... chớ không ghi rỏ ngày, lỡ ổng uống bậy bạ...
Nó và những đứa co-worker chỉ biết nhìn nhau...tủm tỉm.
TT

Ý kiến bạn đọc
16/12/202123:18:03
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">buy cialis usa</a> cialis price
16/10/202105:52:25
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">cialis pills</a> generic cialis
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,749,379
Nhân những ngày mưa bão tháng 9 năm 2007, tôi xin ghi lại đây những lo lắng của tôi trong những ngày chờ cơn bão Rita thổi đến thành phố Houston thuộc tiểu bang Texas vào tháng 9 năm 2005.
Cách đây ít lâu, tôi nhất định phải về thăm lại Quê Hương, mồ mả Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ, thăm vợ chồng người con trai lớn và đưá cháu gái 13 tuổi còn ở lại
Huy là bạn học của tôi từ nhỏ. Tôi thân Huy vì tính cách của nó. Tôi thích nhất một điểm nơi Huy: Hắn không biết phô trương
Lần đầu tiên tôi gặp con bé, nó đi một mình. Cầm hồ sơ trong tay tôi gọi tên nó - Hòang thị Hiền - bằng giọng Việt Nam, có những dấu huyền, dấu nặng rõ ràng.
Người ta thường nói ánh dương tuôn trào muôn sức sống nhưng có lắm khi "Đêm thấy ta là thác đổ"...
Bên Hội thân hữu Khánh-hòa cũng xảy ra chuyện tương tự, có người qua kể chuyện bên họ cũng muốn gửi tiền về trùng tu Trung học Võ Tánh, nhưng chánh quyền địa phương ép phải giao tiền cho Ban giáo dục Khánh hòa lo.
Có một lần, "ông bạn lớn" của mục sư K. hỏi tôi sao không viết một bài về Hội đồng hương quê tôi ở Cali. Tôi giật mình, .bối rối:
Gặp lại cây hoa phượng đỏ sau bao năm xa cách, tôi đã viết ở trên là chúng ta thường cho mọi thứ có sẵn quanh mình là một điều tự nhiên, không tỏ thái độ trân trọng và yêu quý những thứ mình đang có.
Có những thứ xung quanh chúng ta thường gặp hàng ngày nên chúng ta nghĩ rằng sự hiện diện của chúng là điều tự nhiên do tạo hóa ban phát cho.
Nhìn con gái xúng xính trong bộ áo ra trường bước lên khán đài, Loan không khỏi xúc động nhớ đến năm nào khi con nàng bảo cho nàng biết là nó đã có thai!
Nhạc sĩ Cung Tiến