Hôm nay,  

Chuyện Viagra

08/08/200400:00:00(Xem: 128446)
Người viết: TỐ TÂM
Bài số 603-1141-vb2090804

Tố Tâm, tác giả truyện ký “Mẹ Chồng Nàng Dâu” đang trong “Top Ten” giải thưởng năm nay, vừa gửi thêm một chuyện thật ngắn. Chuyện từ nơi cô đang “thực tập bán thuốc tây”.
*

Lại cái chuyện ở tiệm thuốc.
Toa thuốc ghi :
Viagra 100 mg
Disp: # 8 tab
sign: take 1 tab by mouth every nite on Mon, Wed, Fri
Nó ngơ ngẩn "ủa, ông bác sĩ ghi toa thuốc gì mà lạ đời. Thường thường với thuốc này thì cái direction là "uống 1 viên thuốc mỗi khi cần" hoặc là "uống một viên thuốc trước khi có sex 1 tiếng đồng hồ "... Chớ ai lại chỉ định rỏ cái ngày nào.


Nó đưa toa thuốc hỏi ý kiến mấy đứa làm chung, tụi làm chung nhăn nhở cười và cuối cùng thì nó quyết định gọi ông bác sĩ hỏi cho ra lẽ, chớ lỡ đâu cái ông bác sĩ đó già cả rồi lẩn thẩn cho thuốc này mà nhè ghi cái direction of thuốc kia thì sao.
Đang nhấn số phone, bà khách hàng có cái toa thuốc lại cười cười bẽn lẽn nói với nó:
"Cô..... cô gọi cho bác sĩ Alan hả" Ổng nói là thế nào mấy người chổ tiệm thuốc cũng gọi lại hỏi ổng về cái direction cho coi, nhưng ổng cũng ghi toa thuốc cho chồng tui theo yêu cầu của... tui. (bà ta bổng nhỏ giọng thì thầm ) Số là tui đi làm tối thứ Tue, Thr, và cuối tuần, cho nên mới nhờ ông bác sĩ ghi toa cho ngày Mon, Wed, Fri....... chớ không ghi rỏ ngày, lỡ ổng uống bậy bạ...
Nó và những đứa co-worker chỉ biết nhìn nhau...tủm tỉm.
TT

Ý kiến bạn đọc
16/12/202123:18:03
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">buy cialis usa</a> cialis price
16/10/202105:52:25
Khách
<a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">cialis pills</a> generic cialis
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,137,584
Ngày ấy... năm 1994, TRW (Thompson Ramo Wooldridge, Inc.) và 8 hãng lớn khác trúng thầu của Bộ Năng Lượng (Department of Energy) về việc nghiên cứu
Mười một giờ rưỡi sáng thứ bảy thành phố Houston đông đúc xe cộ, khói bụi ngập trời. Thành phố đã nhiều lần tôi ghé đến nhưng không bao giờ có ý định dừng chân vì đối với tôi nơi chốn nhộn
Thế mà đã năm năm cô xa rời bục giảng với phấn trắng và bảng đen.&nbsp; Cô cũng rời xa các em với dòng mực xanh và trang giấy học trò.&nbsp; Năm năm vất vả hòa nhập với cuộc sống mới
Đã vài năm qua, cứ mỗi lần tôi đến New York là chiếc xe của tôi bị đập kiếng và máy thâu thanh bị cướp mất. Tôi vừa được bạn mời dự đám cưới ở Queens. Tôi nói với Dipa Ma, tôi tính đi xe lửa
Bước vào thế kỷ 21 rồi, khi mà thế giới khoa học kỹ thuật tân tiến đến độ hầu như giải thích được tất cả mọi sự vật, hiện tượng trên vũ trụ này… mà còn ngồi kể chuyện ma quỉ thì thật là
Tác giả Nguyễn Lê từng là chủ một nhà hàng ăn Việt Nam thành công tại&nbsp; Philadelphia PA. đã góp nhiều bài viết&nbsp; và đã nhận giải thưởng đặc biệt&nbsp; Viết Về Nước Mỹ 2005
Bố tôi vốn xuất&nbsp; thân nghề giáo, nhưng vào lính, ông lai là một trong bốn Sĩ quan đầu tiên được gơỉ đi học ngành Thông Tin Quốc Phòng taị Hoa kỳ.&nbsp; Về nước, được chuyển về làm việc taị
Sáng Chủ Nhật nào mà không nói dối vợ để chạy ra café F. găp mặt bạn bè thì cảm thấy như thiếu thốn điều gì đó khiến cả ngày nhăn nhăn nhó nhó, mà hình như bả cũng biết tỏng rồi
Tôi là người đã trải qua hai lần đi lánh nạn cộng sản. Lần đầu theo bố mẹ trốn từ Bắc vào Nam. Đến khi
Đã hơn 20 năm rồi, từ lúc qua Mỹ đến giờ gã hay có thói quen lái xe tới một bờ biển vắng, rồi đi bộ lên một con dốc khá cao. Khi lên tới đỉnh là gã cảm thấy khoan khoái vô cùng vì nơi đó
Nhạc sĩ Cung Tiến