Hôm nay,  

Những Lá Thư Từ Mỹ

27/11/200400:00:00(Xem: 125027)
Người viết: Eleanot Q Nguyen
Bài số 663-1204-vb4241104

Tác giả cho biết ông 29 tuổi, hiện cư trú tại Houston, Texas. Đã học xong trung học và đại học về vạn vật. Hiện tại đang học về thuốc, hiện sống với bố mẹ, vẫn còn độc thân và ngoài giờ học đi làm thêm kiếm tiền "trả nợ'.
Sau đây là bài viết đầu tiên của ông.
*

"....mình hiện tại vừa đi học và vừa đi làm thêm cho nên cũng bận rộn lắm các bạn...."
....các bạn mến, mình nói các bạn đừng cười mình nhé, mình sắp học xong đại học rồi đó....
Sau khi đọc xong những hàng chữ này, tôi rất muốn đi Mỹ. Trong đầu óc tôi lúc này hiện ra bao nhiêu câu hỏi, thắc mắc như là nước Mỹ có phải là một thiên đường không" Tôi biết nước Mỹ là một trong những quốc gia mạnh và văn minh. Tôi cũng lo cho tương lai của mình rồi đây sẽ đi về đâu" Liệu tôi có vào được đại học không" học ngành gì" học xong ra đi làm có kiếm được việc không"
Thế rồi một ngày nắng ấm, bầu trời Cali rất đẹp tôi đã đặt chân đến nước Mỹ. Trước khi tôi đi Mỹ, mọi người đều nói và chúc những câu chúc tốt đẹp cho tôi làm hàng trang lên đường đi đến một miền đất hứa mà bao nhiêu người hằng mong ước. Khí hậu ở Cali rất tốt giống như khí hậu ở Saigon. Mọi người cũng rất tốt và chăm sóc tôi nhiệt tình và nồng hậu làm cho tôi cảm thấy như là mình đang ở Việt Nam vậy.


Rồi ngày tháng đi qua, tôi cũng được cắp sách đến trường như các bạn khác. Ngày đầu tiên vào lớp tôi bở ngỡ là vì tôi cứ nghĩ là chắc là các bạn học thấy tôi người mới cho nên sẽ không có ai làm bạn với tôi. Nhưng không, các bạn rất là vui và tốt bụng. Các bạn ăn cơm trưa với tôi, giúp tôi làm bài và học bài. Sau khi tôi học xong trung học thì tôi vào đại học, tôi bắt đầu lo là mình sẽ gặp những thầy cô giáo khó và bạn mới. Nhưng không, tất cả các thầy cô đều tốt và dễ thương với tôi, các bạn mới cũng vậy cũng đều tốt với tôi.
Giờ đây tôi ngồi nhớ lại những dòng chữ mà các bạn đã viết và gởi về Việt Nam cho tôi. Tôi cảm thấy vừa vui và vừa buồn. Vui là vì tôi đã đạt được ước mơ của mình. Buồn là vì tôi nghĩ đến số phận của các bạn vẫn còn kẹt lại bên Việt Nam. Rất tiếc là các bạn đó không có cơ hội đặt chân đến một đất nước văn minh và tự do.
Các bạn có bao giờ nghĩ là mình sẽ sống trong một nước đầy văn minh, tự do và nhân quyền không" Hay nói cách khác là nước Mỹ là một thiên đường hay gọi là một miền đất hứa. Nước Mỹ mang lại cho chúng ta những gì" Các bạn có bao giờ nghĩ là các bạn sẽ thành công hoài bảo của các bạn trên miền đất hứa này không" Các bạn có lòng tin ở chính các bạn không" Các bạn đừng có bao giờ nản lòng nhé, hãy mạnh dạn và quyết tâm thực hiện giấc mơ của các bạn, nước Mỹ rất là công bằng đó các bạn chỉ cần các bạn quyết chí là được. Ước mơ của bạn sẽ thành công trên miền đất hứa này chỉ cần bạn kiên nhẫn và khắc phục mọi khó khăn là bạn sẽ thành công. Mình tin tưởng nước Mỹ là thiên đường cho tất cả mọi người chúng ta.
Mến chúc tất cả các bạn thành công.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,491,393
Tác giả tên thật là Tô vĩnh Phúc. Trước 1975, tốt nghiệp cử nhân Luật Khoa và Văn Khoa tại Sài Gòn. Định cư tại Sacramento, California từ 1986, học và làm nhiều ngành khác nhau. Hai tập thơ đã xuất bản: "Bên Bến Sông Buồn" (2011) và "Nắng Chiều Còn Vương" (2012). Tác giả hiện là cư dân ở Sacramento, Cali và tham dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 5, 2011. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả sinh năm 1938, cựu sĩ quan an ninh quân đội, sang Mỹ theo diện H.O. vào năm 1990, hiện đã về hưu và an cư tại Westminster. Ông tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2008 và đã góp nhiều bài viết giá trị. Trong một bài viết được phổ biến đầu năm, tác giả kể chuyện về một Linh Mục giúp giải cứu những nạn nhân bị buộc làm nô lệ lệ tình dục.
Tác giả đã nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ. Ông là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục, từng trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA.
Tác giả là một nhà văn đã xuất bản 3 tác phẩm, góp bài cho Việt Báo Viết Về Nước Mỹ từ nhiều năm qua. Ông sinh tại Hội An, Quảng Nam, tốt nghiệp Đốc Sự Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, Cựu tù chinh trị, hiện định cư tại Virginia. Truyện tết Cali sau đây của ông có lời của tác giả trân trọng đề tặng cho nhân vật:
Tác giả đã có nhiều bài viết về nước Mỹ được phổ biến, như "Chồng Tếch Vợ Ly"; "Cái Bát Mạ Vàng", “Kết Hôn Để Qua Mỹ”... Cô cũng là người đã mời đã mời Chú Sáu Steve Brown -một người Mỹ yêu tiếng Việt- gia nhập sinh hoạt làng Việt Bút, Sách Viết Về Nước Mỹ 2012 vừa phát hành, cô có bài viết “Sinh Nhật 4 Tháng Bẩy”. Các bài viết của cô luôn cho thấy sự thẳng thắn, đôi khi ngang tàng nhưng tử tế vui vẻ.
Tác giả đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2001, giải Việt Bút 2011, và là thành viên Ban Tuyển Chọn Giải Thưởng Việt Báo từ 7 năm qua. Bà hiện là cư dân vùng Little Saigon, công việc: giám khảo của Bureau of Barbering & Cosmetology (Nha Khảo Thí ngành Thẩm Mỹ) thuộc tiểu bang California. Bài trích từ báo xuân Việt Báo Tết Quý Tỵ.
Tết là niềm mong mỏi là ước mơ của ngày thơ ấu, Tết là niềm hy vọng là hoài bão của thời tuổi trẻ và Tết còn là những hoài niệm khắc khoải lúc tuổi về chiều!
Tía Hai Lúa tôi qua Mỹ trước má khoảng 6 tháng.
Tôi thường muốn bắt đầu những bài viết của mình hiện nay bằng hình ảnh một con bé.
Tác giả phải rời bố mẹ vượt biển năm 1983 khi còn tuổi học trò. Mười năm sau, 1993, cô đã là một kỹ sư đại diện Intel đi “bàn giao kỹ thuật” cho các kỹ sư bản xứ tại phân xưởng duy nhất của Intel ở Penang, Mã Lai. Hai mươi năm sau, 2013, tại Intel Santa Clara miền Bắc Cali, nhóm của kỹ sư Khôi An đang nỗ lực trong khâu đầu tiên để chế tạo “bộ óc” đời mới nhất cho máy tính di động.
Nhạc sĩ Cung Tiến