Hôm nay,  

Những Lá Thư Từ Mỹ

27/11/200400:00:00(Xem: 125112)
Người viết: Eleanot Q Nguyen
Bài số 663-1204-vb4241104

Tác giả cho biết ông 29 tuổi, hiện cư trú tại Houston, Texas. Đã học xong trung học và đại học về vạn vật. Hiện tại đang học về thuốc, hiện sống với bố mẹ, vẫn còn độc thân và ngoài giờ học đi làm thêm kiếm tiền "trả nợ'.
Sau đây là bài viết đầu tiên của ông.
*

"....mình hiện tại vừa đi học và vừa đi làm thêm cho nên cũng bận rộn lắm các bạn...."
....các bạn mến, mình nói các bạn đừng cười mình nhé, mình sắp học xong đại học rồi đó....
Sau khi đọc xong những hàng chữ này, tôi rất muốn đi Mỹ. Trong đầu óc tôi lúc này hiện ra bao nhiêu câu hỏi, thắc mắc như là nước Mỹ có phải là một thiên đường không" Tôi biết nước Mỹ là một trong những quốc gia mạnh và văn minh. Tôi cũng lo cho tương lai của mình rồi đây sẽ đi về đâu" Liệu tôi có vào được đại học không" học ngành gì" học xong ra đi làm có kiếm được việc không"
Thế rồi một ngày nắng ấm, bầu trời Cali rất đẹp tôi đã đặt chân đến nước Mỹ. Trước khi tôi đi Mỹ, mọi người đều nói và chúc những câu chúc tốt đẹp cho tôi làm hàng trang lên đường đi đến một miền đất hứa mà bao nhiêu người hằng mong ước. Khí hậu ở Cali rất tốt giống như khí hậu ở Saigon. Mọi người cũng rất tốt và chăm sóc tôi nhiệt tình và nồng hậu làm cho tôi cảm thấy như là mình đang ở Việt Nam vậy.


Rồi ngày tháng đi qua, tôi cũng được cắp sách đến trường như các bạn khác. Ngày đầu tiên vào lớp tôi bở ngỡ là vì tôi cứ nghĩ là chắc là các bạn học thấy tôi người mới cho nên sẽ không có ai làm bạn với tôi. Nhưng không, các bạn rất là vui và tốt bụng. Các bạn ăn cơm trưa với tôi, giúp tôi làm bài và học bài. Sau khi tôi học xong trung học thì tôi vào đại học, tôi bắt đầu lo là mình sẽ gặp những thầy cô giáo khó và bạn mới. Nhưng không, tất cả các thầy cô đều tốt và dễ thương với tôi, các bạn mới cũng vậy cũng đều tốt với tôi.
Giờ đây tôi ngồi nhớ lại những dòng chữ mà các bạn đã viết và gởi về Việt Nam cho tôi. Tôi cảm thấy vừa vui và vừa buồn. Vui là vì tôi đã đạt được ước mơ của mình. Buồn là vì tôi nghĩ đến số phận của các bạn vẫn còn kẹt lại bên Việt Nam. Rất tiếc là các bạn đó không có cơ hội đặt chân đến một đất nước văn minh và tự do.
Các bạn có bao giờ nghĩ là mình sẽ sống trong một nước đầy văn minh, tự do và nhân quyền không" Hay nói cách khác là nước Mỹ là một thiên đường hay gọi là một miền đất hứa. Nước Mỹ mang lại cho chúng ta những gì" Các bạn có bao giờ nghĩ là các bạn sẽ thành công hoài bảo của các bạn trên miền đất hứa này không" Các bạn có lòng tin ở chính các bạn không" Các bạn đừng có bao giờ nản lòng nhé, hãy mạnh dạn và quyết tâm thực hiện giấc mơ của các bạn, nước Mỹ rất là công bằng đó các bạn chỉ cần các bạn quyết chí là được. Ước mơ của bạn sẽ thành công trên miền đất hứa này chỉ cần bạn kiên nhẫn và khắc phục mọi khó khăn là bạn sẽ thành công. Mình tin tưởng nước Mỹ là thiên đường cho tất cả mọi người chúng ta.
Mến chúc tất cả các bạn thành công.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,164,875
“A Transplanted Rose”. Đây là lời giới thiệu của ông “boss” trong dịp tôi nhận lãnh bằng tưởng lục mười năm công vụ.
Tác giả là một nhà thơ quân đội. Trước 1975, ông là một sĩ quan hải quân, từng tu nghiệp tại Mỹ. Sau năm 1975, ông trở thành người tù chính trị và định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O
“Bánh mì đây, Bánh mì nóng đây”
Ông xã tôi (người Mỹ chánh cống à nghe) bị thương khi phục vụ trong hải quân Hoa Kỳ tại Việt Nam
Trên đây là hình ảnh tại Buổi Lễ Tuyên Thệ của các Tân Luật Sư thực thụ tại California -Bar Admission Ceremony 2011- ngày 2-12-2011 vừa qua.
Sáng nay mở check email, thấy mail Lực, em rễ tôi, bên VN gửi qua
Với nhiều bài viết sinh động về nhiều đề tài khác nhau, Huyền Thoại- Thịnh Hương là tác giả đã nhận giải danh dự Viết Về Nước My 2006. Cô hiện làm việc và cư trú tại San Jose. Sau đây là bài viết mới nhất của cô.
Tác giả là một luật gia và nhà hoạt động văn hoá xã hội của miền Nam trước 1975. Ông sinh năm 1934, tại Nam Định.
Hơn ba năm trước tôi đưa gia đình đi nghỉ hè một tuần ở Washington D.C..
Tôi ngồi trong vọng gác của đài quan sát trên đỉnh Torkham
Nhạc sĩ Cung Tiến