Hôm nay,  

Ly Rượu Mừng

08/02/200500:00:00(Xem: 96303)

Nhạc và lời: PHẠM ĐÌNH CHƯƠNG
Tempo di Valse, 3/4

Cố nhạc sĩ Hoài Bắc Phạm Đình Chương là tên tuổi hàng đầu của ca nhạc Việt trong thế kỷ 20. Trong số các ca khúc của ông, Ly Rượu Mừng là bài được hát nhiều nhất. Theo nhạc sĩ, ông đã viết bài ca này tại Sàigòn, đăng trên báo Tết Đời Mới 1955, theo yêu cầu của cụ Trần Văn Ân và nhà văn quá cố Nguyễn Đức Quỳnh. Sau đây là nguyên văn lời ca “Ly Rượu Mừng” do Việt Báo phụ trích, từ Tuyển Tập Nhạc Xuân Phạm Đình Chương, do Phạm Thành xuất bản ở Hoa Kỳ.

Ngày xuân nâng chén ta chúc nơi nơi
Mừng anh nông phu vui lúa thơm hơi
Người thương gia lợi tức
Người công nhân ấm no
Thoát ly đời gian lao nghèo khó

Á a a a Nhấp chén đầy vơi
Chúc người người vui
á a a a Muôn lòng xao xuyến duyên đời

Rót thêm tràn đầy chén quan san


Chúc người binh sĩ lên đàng
Chiến đấu công thành
Sáng cuộc đời lành
Mừng người vì Nước quên thân mình

Kìa nơi xa xa có bà mẹ già
Từ lâu mong con mắt vương lệ nhòa
Chúc bà một sớm quê hương
Bước con về hòa nỗi yêu thương

á a a a Hát khúc hoan ca thắm tươi đời lính
á a a a Chúc mẹ hiền dứt u tình

Rượu hân hoan mừng đôi uyên ương
Xây tổ ấm trên cành yêu đương
Nào cạn ly, mừng người nghệ sĩ
Tiếng thi ca nét chấm phá tô thêm đời mới

Bạn hỡi, vang lên
Lời ước thiêng liêng
Chúc non sông hoà bình, hoà bình
Ngày máu xương thôi tuôn rơi
Ngày ấy quê hương yên vui
đợi anh về trong chén tình đầy vơi

Nhấc cao ly này
Hãy chúc ngày mai sáng trời tự do
Nước non thanh bình
Muôn người hạnh phúc chan hoà

Ước mơ hạnh phúc nơi nơi
Hương thanh bình dâng phơi phới

PHẠM ĐÌNH CHƯƠNG

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,748,603
Tôi không nhớ rõ từ khi nào, nhưng có lẽ từ những ngày bắt đẩu mùa thu, trời trở lạnh, trên đường đến sở tôi bỗng để ý đến chiếc ghế ngồi chờ xe bus
Các Cụ ta thường nói "Lão Giả An Tri" để dậy bảo lũ con cháu mình về bổn phận của người gìà là phải biết thân, biết phận mình là đã già nua
Phải nói, cái ngày ấy cũng bình thường chứ không có gì đặc sắc hết. Cũng không có cái cảnh " lúc đầu gặp em, tinh tú quay cuồng" gì cả.
Tôi rất ngạc nhiên khi bà thư ký dẫn vị sĩ quan an ninh của sở vào văn phòng với nét mặt hoảng hốt và rụt rè lên tiếng
Hoa Kỳ xưa nay vẫn là đệ nhất cường quốc kinh tế. Điều đó rất dễ hiểu vì Hoa kỳ là một nước vừa lớn vừa đông dân nằm giữa Đại Tây Dương và Thái Binh Dương
Tôi tên Bo, cái tên thường gọi mà Mẹ tôi đặt cho thằng con khó nuôi. Tôi là đứa con duy nhất mà Mẹ tôi nuôi được, vì trước đó tôi có 2 anh chị đã mất
Nhiều cô Thắm tỉnh lẻ, hay tỉnh chẵn như SàiGòn, lâu nay vẫn được nhà nước giả đò làm ngơ cho lén lút đăng ký đi Đài Loan, Hàn Quốc, Singapore...
Hồi đó vào những năm 80, lúc làn sóng những người vượt biển từ từ bớt đi vì các nước thứ ba không còn muốn nhận người tị nạn đến nước của họ nữa
Ông Tam. Không ai biết tên thật của Ông là gì, nghe thiên hạ gọi vậy nên mọi người bắt chước gọi theo. Ông Tam tính tình hiền lành, trầm tĩnh ít nói
Trong viện dưỡng lão, người ta cũng sửa soạn để đón xuân, một cành dào lớn được ban giám dốc viện cho chặt ở ngoài vườn dem vào cắm trong một cái lọ lục bình
Nhạc sĩ Cung Tiến