Hôm nay,  

Người Về Từ Vùng Bão Lụt Biloxi

08/09/200500:00:00(Xem: 115283)
Người viết: NGUYỄN VIẾT TRƯỜNG
Bài số 820-1410-247-vb6090905

Tác giả Nguyễn Viết Trường, cư dân Rosemead, CA, vừa gửi tới bài viếtõ đặc biệt về việc gia đình ông liên lạc với cô Leyna Nguyễn của đài truyền hình KCAL – CBS nhờ tìm tin bà mẹ thất lạc trong cơn bão lụt vừa qua tại Biloxi. Ông Trường, cựu sĩ quan phi công Không Lực VNCH (khóa 64C SVSQPH), cựu tù nhân cùa CSVN, tới Mỹ theo diện HO8, từng là Đại diện hội áí hữu không quân miền trung California tại Los Angeles (13 năm), cựu trưởng ban tổ chức Hội chợ Tết LA 2003, chủ nhiệm kiêm chủ bút Đặc San Phi Đoàn 116. Sau đây là bài viết của ông, được ghi là “viết về cụ bà Diệu Bảo “

Tôi ngồi bật dậy từ giường ngủ, khi nghe những hồi chuông điện thoại khác thường vào sáng sớm ngày thứ hai đầu tuần(08/29/05), linh tính cho biết chắc có chuyện quan trọng nào xảy ra chăng"
Từ đầu dây bên kia, em gái Tôi tên Tuyết hốt hoảng báo tin chẳng lành :
- Anh Trường ơi! MeÏ cùng phái đoàn Phật tử và mấy nhà sư chùa Quan Âm ở Garden Grove do thầy Hòa thượng Thích Đạo Quang dẫn đầu, đi sang Biloxi thuộc tiểu bang Missisipi, để khánh thành chùa VẠN ĐỨC, đã mất liên lạc khi cơn bão Katrina tràn vào vùng này… Anh mở đài lên sẽ thấy khủng khiếp lắm"
Tôi trấn an em mình, và đề nghị bây giờ phải thật bình tĩnh mới có thể kiếm ra phương cách hữu hiệu để biết tin tức của Mẹ. Liên lạc mật thiết với nhau, thông báo cho mọi người trong gia đình biết để cùng lo, đồng thời liên lạc với Chùa, với thân nhân những người trong phái đoàn cùng đi với Mẹ để có thêm tin tức ….t rong khi chờ đợi một giải pháp hữu hiệu!
Tuy nói cứng vậy nhưng nhìn truyền hình tôi cũng bàng hoàng tột độ! Vài ngày trước, anh em chúng tôi vừa cùng nhau tụ họp tại nhà Giang, em tôi, ở Santa Ana để làm sinh nhật cho MẸ cùng mừng lễ thượng thọ của Mẹ luôn. Không khí thân thương với sự hiện diện của các con, các cháu, các chắt khiến MeÏ chúng tôi cảm động lắm, cụ cười hoài, và đã nhỏ những giọt lệ sung sướng, hài lòng khi nghe những lời chúc tụng, những lời tâm tình của các con … Cả một trang tiểu sử đời thường của MẹÏ được mọi người nhắc lại, như để chứng tỏ cho bậc hiền mẫu về những việc làm đầy tình thương, tình mẫu tử của Người đã hun đúc và kết tinh được nên những thành quả của các con, các cháu như ngày nay.
Thế mà, bây giờ biết Mẹ đang gặp hoạn nạn, chưa ai có phương cách nào cứu Mẹ, lòng các con cũng rối bời trăm hướng!
Qua truyền thông, truyền thanh, truyền hình, chỉ toàn là những thông tin bất lợi cho Mẹ, tuy từ thứ sáu (08/26/05) mọi người ở Biloxi đã được thông báo về trận bão sẽ tới. Theo tiên đoán cơn bão sẽ di chuyển với tốc độ 06 miles /giờ, nhưng thực tế do áp xuất quá khác nhau của các vùng trên hướng đi của Bão KATRINA, đã khiến tốc độ di chuyển lên trên 200 miles/giờ, gây thiệt hại vô lường, cũng bởi Missisipi từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra cơn bão nào khủng khiếp như vậy, nên mọi người không cảnh giác (cả hai phía dân và chính quyền)
Sáng chủ nhật (08/28/05) lễ tổ chức khánh thành chùa VẠN ĐỨC long trọng được cử hành, thời tiết trong sáng, đẹp trời đẹp cả lòng người,
Tối chủ nhật Tuyết, em tôi, còn liên lạc được với MeÏ, mọi chuyện vẫn an lành. MeÏ vui lắm, những việc thiện, những việc công ích với Mẹ luôn tựa như hơi thở, tựa như lẽ sống trong đời, Mẹ làm vậy chẳng phải tích đức gì cho mình mà chỉ mong sao cho các con các cháu được an lành, được sống trong sự chở che của Phật, sống xứng đáng làm người, và nhất là phải có lòng vị tha trần thế.
Anh em chúng tôi liên lạc với nhau chặt chẽ, anh Sơn ở Florida tuy cũng đang lâm cảnh bão tố nhưng cũng liên lạc với chúng tôi thưòng xuyên, các anh em khác ở rải rác trong vùng tiểu bang Cali cũng phối hợp chặt chẽ bên nhau.
Tối thứ hai (08/29/05) Tuyết nhắn tin qua máy ghi âm của hội USCC do anh Nam Lộc làm giám đốc, nhờ anh Nam Lộc cho Tuyết được gặp Leyna Nguyễn của đài truyền hình KCAL – CBS để nhờ sự giúp đỡ của Leyna.
Sáng thứ ba (08/30/05) khoảng 10 giờ sáng Leyna Nguyễn liên lạc trực tiếp qua điện thoại nhà của Tuyết.
Tuyết vừa nức nở khóc vừa cố trình bày sự thể của Mẹ cho Leyna hiểu, có nhiều lúc không nói nên lời, Leyna Nguyễn bình tĩnh, kiên nhẫn nghe, nhưng chưa hiểu hết chuyện, do đó Tuyết nhờ cháu Lynh là con của anh cả tôi trình bày tiếp sau đó,
Khi hiểu rõ tường tận, Leyna hứa sẽ dàn xếp để đài truyền hình số 2 Hoa Kỳ sẽ có cuộc phỏng vấn trực tiếp tại tư gia.
Nhưng sau đó mọi người thống nhất hãy phỏng vấn tại chùa Quan Âm ở Garden Grove, ngoài gia đình chúng tôi nên cho người của Chùa và thân nhân một vài người cùng đi với Mẹ được tham dự, hơn nữa làm như vậy tác động của sự việc sẽ dễ có ảnh hưởng sâu đậm hơn, thiết thực hơn, vì liên quan cả đến hoạt động của tôn giáo .
Mọi người trong gia đình hồi hộp chờ đợi kết qủa, chúng tôi cũng tìm mọi cách để nhờ dân biểu Trần thái Văn giúp đỡ nhưng chưa có kết quả…… Rất may Leyna Nguyễn gọi trả lời và cho biết: Địa điểm phỏng vấn sẽ là chùa Quan Âm (nơi phái đoàn Phật giáo do Hòa Thượng Thích Đạo Quang dẫn đầu)


Ngày Giờ phỏng vấn sẽ là 2 giờ chiều ngày thứ ba (08/30/05)
Buổi phỏng vấn do đặc phái viên Dave Loper đài truyền hình Hoa Kỳ số 2 thực hiện, trong bầu không khí đầy tình người, những tin tức được truyền khẩu, những nỗi lo âu, những tiếng khóc sụt sùi của thân nhân những người lâm nạn.
Chúng tôi được yêu cầu cung cấp tất cả những dữ kiện từng người biết được, và hình ảnh tên tuổi những người đang kẹt tại Biloxi, cùng những điện thọai cần thiết để dễ thông tin. Qua đó chúng tôi cung cấp tổng thể những tin tức như:
- Điện đàm cuối cùng vào khoảng 5 giờ 30 sáng thứ hai, của chùa với phái đoàn nội dung: Bây giờ phải chạy nước tới rồi!
- Phái đoàn khoảng 40 người, gồm Hòa Thượng trụ trì, mấy Sư và Phật Tử, chia làm hai nhóm, một nhóm đi bằng xe hơi sau khi tham dự lễ khánh thành chùa Vạn Đức đã rời Biloxi về ngay để tránh bão; Một nhóm khác đi bằng máy bay, không có phương tiện di chuyển bằng đường bộ, nên phải ở lại chùa (trong đó có Mẹ của chúng tôi). Hầu hết đã có tuổi, đa số là nữ giới.
Nguyện vọng của mọi người là: mong muốn được nghe thấy tiếng nói của thân nhân, được thấy hình ảnh của thân nhân dù sống hay đã thiệt mạng, vì thực tế hiện nay không ai liên lạc về, mọi thông tin đứt đoạn, tình trạng đói khát, lạnh, bệnh tật, không thưốc men, chết chóc đang đe dọa mọi người. Hội hồng thập tự và những người thiện nguyện chưa có thể vào được Biloxi vì đường xá, xa lộ bị phá hủy, hư hại nặng, sẽ chỉ có thể vào bằng phương tiện máy bay hay thuyền.
Đặc Phái viên Dave Loper ghi nhận kỹ lưỡng, đặt nhiều câu hỏi thiết thực và hứa sẽ thông tin ngay khi có những chuyển biến xảy ra.
Gia đình chúng tôi gồm anh cả tên Hiền và con là cháu Lynh, Tuyết (em tôi) cùng hai con, Mai (em tôi) cùng hai con, và tôi đã hiện diện tại buổi phỏng vấn này. Mọi người như những nạn nhân bị đắm tàu nay vớ được phao sau khi tiếp xúc với đặc phái viên này.
Phải công nhận một điều là cháu Lynh xuất sắc nhất trong buổi phỏng vấn. Cháu trình bày khúc triết, ngắn gọn, đúng trọng tâm, nên gây nhiều chú ý đặc biệt nơi đặc phái viên Dave Loper.
Những gịot nước mắt, cùng gương mặt khẩn cầu của Tuyết đã gây nhiều ấn tượng mạnh đến mọi người
Mặt khác, cô Thủy là một trong những người có thân nhân cũng đi trong phái đoàn đã đóng góp công sức rất nhiều cho công việc đầy tình người này, cô luôn sát cánh cùng gia đình chúng tôi, nhiều thông tin quan trọng, hiếm quý cũng do cô cung cấp.
Phỏng vấn lúc 2 giờ chiều, thì 4 giờ chiều đã có hình ảnh trên đài số 2 Hoa Kỳ, cả đài số 9 Hoa Kỳ cũng phát hình buổi phỏng vấn này nữa.
Qua thông tin của bạn bè và thân nhân, chúng tôi được biết, đài số 2 Hoa Kỳ đã phát hình mấy lần từ 4 giờ chiều đến 6 giờ chiều, đài số 9 Hoa Kỳ từ 8 giờ đêm đến 10 giờ đêm cũng tiếp tục phát hình ảnh của gia đình chúng tôi.
Đài số 4 và số 7 Hoa Kỳ cũng xin được phát hình, mọi người an tâm hơn, hy vọng các buổi phát hình sẽ mang lại hiệu quả.
Đúng như sự chờ đợi, sáng thứ năm 09/01/05, tin vui đã đến với gia đình chúng tôi, Đài truyền hình Hoa Kỳ số 2 thông báo: Mẹ chúng tôi sẽ trở về Cali bằng phương tiện máy bay, Mẹ sẽ có mặt tại phi trường LAX chiều ngày thứ năm vào lúc 2 giờ hơn.
Ôi, với riêng gia đình chúng tôi, đúng là: có tin vui giữa giờ tuyệt vọng, (cám ơn nhạc sĩ Trầm tử Thiêng đã có câu này trong một bản nhạc của anh, để hôm nay tôi có cơ hội lập lại ).
Xin cám ơn Trời Phật, cám ơn những người đã khuất, đã phù hộ cho Mẹ chúng tôi và những người trong phái đoàn về lại Cali bình an.
Xin được cảm ơn anh Nam Lộc (ông bầu của em tôi là ca sĩ Đức Vượng hồi còn nhạc trẻ 60/70 ở Việt Nam ) đã cho gia đình tôi có cơ hội được gặp Leyna Nguyễn.
Xin muôn vàn nhớ ơn tấm lòng vàng của Leyna Nguyễn, xướng ngôn viên đài KCAL-CBS của truyền hình Hoa Kỳ (Ba của Leyna Nguyễn là một cựu phi công VNCH như tôi )
Xin cám ơn đặc phái viên Dave Loper và người bạn Mỹ trẻ thâu hình, nhờ thiện chí và lòng tận tụy của hai bạn, chúng tôi mới có cơ hội thông tin liên lạc với thân nhân trong tình trạng khẩn cấp.
Nhưng, trong niềm vui riêng cho gia đình mình khi nhận được tin Mẹ bình an, tôi không thể không nghĩ tới việc hiện nay, Biloxi và cả ba tiểu bang đang bị cơn bão lụt Katrina tàn phá, còn biết bao người kém may mắn. Mong sao những người có lòng hãy dang rộng vòng tay, hãy bằng những khả năng và điều kiện sẵn có thực hiện những việc thiện, bởi “dù xây chín bậc phù đồ , không bằng làm phước cứư cho một người.“
Ôi tình người! Diệu kỳ làm sao" Nếu xã hội loài người có nhiều, thật nhiều những người có lòng như thế này, Chiến tranh , khủng bố sẽ chẳng có thể tồn tại …hận thù sẽ chẳng có đất dung thân.
Bây giờ đã gần 01 giờ trưa thứ năm ( 09/01/05), còn ít giờ nữa thôi Mẹ sẽ về với chúng tôi. Một lần nữa, xin ghi ơn tất cả.

NGUYỄN VIẾT TRƯỜNG

Ý kiến bạn đọc
19/11/202206:26:02
Khách
你好,

<a href="https://fortune-god.com/">公司名稱評測系統</a>

幸運之神( https://fortune-god.com/ ) :算命最準的網站-2022年,2023年,塔羅占卜,紫微斗數,姓名測試,周易,生辰八字算命,八字合婚,四柱算命預測,算卦,黃道吉日查詢,抽籤算命,生肖算命,在線排盤和趣味測試等在線算命內容!
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,410,372
Năm nay, Chủ Nhật thứ hai của tháng Năm, ngày 13 sắp tới, sẽ là Ngày Của Mẹ tại nước Mỹ năm 2018. Mời đọc sớm bài viết mới của Song Lam. Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Bà định cư tại Mỹ từ 26 tháng Ba 1992, hiện là cư dân Cherry Hill, New Jersey.
Tác giả là một nhà giáo hồi hưu, sau nhiều năm dạy Song Ngữ và ESL tại Khu Học Chính Minneapolis và Việt Ngữ tại Đại Học Minnesota, hiện cư ngụ với vợ tại Brooklyn Park, MN. Ông cũng từng dạy Anh Văn thiện nguyện tại Trung hoa và Việt Nam và dạy Việt Ngữ cho chùa Phật Ân tại Roseville, MN. Với nhiều bài viết đặc biệt, ông đã tham dự và nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Tên thật của nhà giáo họ Đặng là Thống Nhất và người em trai của ông có thên là Độc Lập. Bài viết mới của ông bắt đầu bằng một lời cảm thán với lịch sử “Thống Nhất- Độc Lập fì đâu mà...
Tác giả là một dược sĩ, cư dân Chino Hills, California, đã nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2007. Bà là nhà văn có 3 tác phẩm đã xuất bản. Ngoài văn chương, sở thích của bà là đàn đương cầm, đã có 2 CD độc tấu nhạc cổ điển và tân nhạc. Sau đây là một truyện ngắn mới được dành cho Viết Về Nước Mỹ.
Tác giả định cư tại Canada từ 9/1982, tốt nghiệp đại học dược khoa Toronto 1985. Năm 2011, ông góp bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên, một chuyện vui sống động trên chuyến bay từ Hongkong về Bắc Mỹ. Sau đó là bài “Bà Mẹ Tây” hay “Thằng Tầu Con của Mẹ” là bài viết thứ ba của ông, không chỉ sống động mà còn xúc động trong cách viết, cách kể. Sau đây là bài mới nhất của ông, ngày viết được ghi là 30 tháng Tư 2018.
Với bài đầu tiên “Hôm nay tôi Đi Xe Đạp”, tác giả được trao giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2017. Ông hiện sống và làm contractor (hợp đồng) ngành hàng không ở Vail, Arizona cho quân đội Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất. Hình ảnh một gia đình này nói lên được phần nào hiện trạng của một gia đình giàu có trong xã hội Ả Rập.
Tác giả cùng 2 con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà hiện có tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Với sức viết giản dị mà mạnh mẽ, tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017. Sau đy là bài viết mới của bà.
Captovan hoặc Capvanto là một bút hiệu khác của Philato, có lẽ do lối viết cách điệu từ Tô Văn Cấp, tên thật tác giả. Ông sinh năm 1941, từng là một đại đội trưởng thuộc TĐ2/TQLC, đơn vị có biệt danh Trâu Điên. Với nhiều bài viết giá trị, ông đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Năm mươi năm sau Mậu Thân, tác giả đã góp thêm hai bài viết đặc biệt: “Saigon 68 và Ông Sáu Lèo”, kể về Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan, và bài “Anh Lính Chiến và Người Phóng Viên”, kể về cuộc hành quân tại Phú Lâm A. Bài viết về Mậu Thân thứ ba của ông.
Tác giả hiện là cư dân Arkansas, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Bà tên thật Trịnh Thị Đông, sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Với bút hiệu Dong Trinh, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016, và luôn cho thấy sức viết mạnh mẽ và cách viết đơn giản mà chân thành, xúc động. Sau đây, thêm một bài mới viết mới.
Hôm nay, ngày 30 tháng Tư, mới đọc một hồi ức về ngày này. Tác giả qua Mỹ trong một gia đình H.O. từ tháng Sáu năm 1994, vừa làm vừa học và tốt nghiệp kỹ sư điện tử. Ông hiện là cư dân Garden Grove, California, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ 2018. Bài viết thứ tư của ông là chuyện Cần Thơ 43 năm trước.
Tác giả là một huynh trưởng Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu tiên, nhận giải bán kết - thường được gọi đùa là giải á hậu 2001. Sách đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Từ nhiều năm qua, ông là thành viên ban tuyển chọn chung kết nhưng vẫn tiếp tục vui vẻ góp bài mới.
Nhạc sĩ Cung Tiến