Hôm nay,  

Đi Chợ Farm Cuối Tuần

14/09/200500:00:00(Xem: 104703)
Người viết: ĐÀO ANH VŨ
Bài số 827-1417-254-vb5091505

Tác giả 40 tuổi, cư dân Des Moines, tiểu bang Iowa, hiện là một Chemical Engineerlàm việc tại Compressor Controls Corporation. Đồng thời, tác giả cũng cho biết đang là giáo viên tình nguyện cho các lớp Việt ngữ tại chùa Hồng An. Chợ Farm ở Des Moines, theo bài viết, đang có những em nhỏ tự làm bánh đi bán để lấy tiền cứu trợ bão lụt...
*

Những tia nắng sáng mai len vào mành cửa sổ nhè nhẹ làm tôi chợt thức giấc. Sau một tuần làm việc căng thẳng và mệt nhọc, được thẳng giấc vào những ngày cuối tuần thiệt không có gì sướng bằng. Nhìn qua khe cửa sổ tôi biết trời đã sáng nhưng vẫn muốn nằm nướng thêm một chút nữa.
Đang lim nhim chợt tôi nghe tiếng của Má tôi gọi: "Vũ ơi! Con thức chưa"" Thực sự tôi không muốn lên tiếng trả lời, vì còn muốn tận hưởng thêm giây phút ngủ nướng thần tiên này.
Tiếng Má tôi giọng thêm một lần nữa: "Vũ ơi thức chưa, chở Má đi chợ farm đi con".
Lần này thì tôi đành bật dậy và trả lời cho Má tôi: "Con thức rồi, chờ một chút, con chở Má đi."
Thật ra tôi cũng rất thích đi farm market vào mỗi sáng thứ bảy. Không biết chợ này hình thành từ lúc nào, nhưng từ lúc qua Mỹ đến giờ, lúc mà trời bớt lạnh (vào cuối tháng tư, đầu tháng năm) là chợ được nhóm họp vào sáng thứ bảy mỗi tuần ở đường Court Avenue, downtown của thành phố Des Moines. Nếu tôi nhớ không lầm thì chợ được đóng vào giữa tháng mười khi thời tiết bắt đầu lành lạnh và cây trái hay rau cảI cũng đã hết mùa.
Đường Court Ave cũng là con đường đẹp ở Des Moines, Iowa. Vào buổi tối, những trụ đèn tròn màu vàng lung linh hai bên tạo không khí rất lãng mạn cho khách dạo chơi downtown. Mọi người tập trung ở chợ farm rất sớm, những nông dân Des Moines và những vùng phụ cận chở ra chợ mọi thứ mà họ trồng trọt trong năm, đúng thật là cây nhà lá vườn. Những trái cây, rau cải bày bán nơi rất tươi ngon, đôi lúc do quá vội và không có thời gian, những thứ này còn mang cả đất cát từ nơi trồng.
Cũng giống như những bà nội trợ Việt Nam khác, Má tôi rất thích mua rau cải và trái cây như dưa hấu, táo, lê ở chợ farm. Thật ra giá cả cũng không có rẻ mấy so với trong tiệm grocery store như Hyvee hay Dahl's nhưng đồ ở chợ farm rất tươi. Người bán hàng ở nơi đây hầu hết là nông dân, đủ mọi sắc dân ở Iowa này rất hiếu khách và sảng khoái. Hình như cũng rất thích công việc bán hàng này vào mỗi sáng thứ bảy.
Ngoài dân bản xứ, minorities cũng rất đông, từ Lào, Thái Đàm, HMông, Campuchia, Dutch, Bosnian, Mexican, Colombian, Pakistan, Ấn Độ, etc. đến Việt Nam. Nếu nói U.S.A. là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ thì chợ farm ở Des Moines downtown thực sự cũng thể hiện lên điều đó.


Họ không chỉ bán rau cải hay trái cây, các loại bánh ngọt, hoa Tulip của ngườI Hà Lan, hay bánh chiên đậu của người Ấn Độ, xôi nếp của ngườI Lào, đồ mỹ nghệ của người bản xứ, etc. được bày bán hai bên đường tạo nên khung cảnh đa dạng mà khó kiếm được ở những nơi khác. Nơi đây cũng mang lại sự ngạc nhiên và đầy lý thú đối với khách vãng lai với những chương trình văn nghệ ngoài trời đặc sắc của các ban nhạc nghiệp dư địa phương.
Hôm nay trời mát nhẹ, đã bước qua tháng chin rồi, trái cây cũng bước dần vào cuối mùa. Cũng giống như mọi người, tôi cũng thích đi dạo trên con phố đông đúc này vào những sáng thứ bảy. Ngoài công việc giúp Má tôi xách rau cải và trái cây, tôi thường mua ăn thử những món ăn lạ miệng của các dân tộc khác nhau. Khi thì bánh ngọt Danish, lúc thì mì xào, khi thì bánh chiên Ấn Độ, lúc thì bánh xếp giòn.
Tôi chợt bắt gặp ba em gái nhỏ, tôi đoán tuổi chừng 11 hay 12 gì thôi. Hai trong số đó đầu đen giống mình, tôi cũng không chắc là người Việt Nam hay không. Ba em đứng ngay góc cuối đường, cạnh một cái tray và một cái thùng cũng khá đầy tiền giấy (có cả tờ năm và mười đô). Đi chợ farm hầu như mỗi tuần nhưng đây lần đầu tiên gặp các em. Tôi cũng hơi tò mò vì không biết các em bán cái gì mà xem ra coi bộ mần ăn cũng khấm khá quá.
Thật quá ngạc nhiên khi tôi nhìn thấy những chiếc bánh in đậu xanh hình con thỏ, hình con cá, cái lá giống hệt như những cái bánh chị tôi cùng bạn của chỉ từng làm khi tôi còn nhỏ. Tôi nhớ lại hồi nhỏ tôi rất thích ngồi coi chị tôi làm bánh với cái khuôn cây với hình của các con thú dễ thương. Chỉ nhồi và nhét bột vô cái khuôn rồi gõ mạnh xuống bàn, bốn cái bánh nhảy ra rất đẹp. Đôi lúc nghĩ tới nghĩ lui không đành ăn, nhưng vẫn ăn vì bánh rất ngon. Những cái bánh của các em đã gợi nhớ lại thời tuổi thơ của tôi ngày nào.
Tôi chợt giật mình khi nghe tiếng một em gọi mời: "Do you want to try this cake"" Thêm một cái ngạc nhiên và làm tim tôi có cảm giác rung động khi tôi nhìn thấy cái bảng dán cạnh một bên của thùng tiền "Support to Hurricane Refugees"
Thật rất cảm động khi thấy các em dành ngày nghỉ của mình để làm một việc đầy lòng hảo tâm. Tôi nghĩ rằng các em cũng đã bỏ thời gian để làm những chiếc bánh này (không được khéo lắm). Rời khỏi gian hàng của các em, vị ngọt của chiếc bánh làm lòng tôi ấm lại khi nghĩ về những em bé nhỏ với những bánh in nhỏ nhắn xinh xắn được làm nên bởi những bàn tay của tuổi thơ với tấm lòng thương yêu cao cả với người gặp nạn mà tôi cảm nhận một cách trân trọng.
Những ngày đầu tháng chin 2005

Đào Anh Vũ

Ý kiến bạn đọc
13/07/202414:05:18
Khách
Explore a global where women of different shapes and sizes are the focus, exuding sensuality atlanta divorce attorneys captivating image. Our lineup of versions is diverse and alluring, offering a variety of options to satisfy your preferences. Each body is celebrated as special, showcasing breasts of various sizes that are undeniably captivating <a href="https://sexyhugetits.com/naked-women-small-boobs-big-ass-xxx-images/">naked women small boobs big ass</a>. Whether you prefer natural beauty or improved allure, our galleries function stunning females with breathtaking chests engaging in steamy encounters. With a wide selection of women and breasts sizes to cater to every taste, we are the ultimate destination for an exhilarating experience. Immerse yourself in our enchanting photos and find out the wonder that awaits you. Don't hesitate any more - indulge in the finest collections in this sought-after category.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,070,602
Tác giả đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2012. Nguyễn Văn cho biết ông sinh năm 1965, quê ở Phú Yên; Vượt biên năm 1988, hiện sống cùng gia đình tại Chicago. Cho tới nay, ông đã góp 4 bài: “Chuyện Của Bill”; “Tôi Không Là Ai Cả”; “Ngày Tháng Buồn Hiu”; “Mùa Thu Nashville.” Cả ba bài đều cho thấy cách viết tinh tế và sống động. Sau đây là bài viết thứ năm.
Sinh năm 1983, Kim Trần là tác giả trẻ tuổi nhất trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ 2005 với bài viết ngắn nhất, 727 chữ, "Những bài học đầu tiên về nước Mỹ". Năm 2008, cô nhận thêm giải vinh danh tác giả với bài viết về ma tuý,v "Người Yêu Tôi: Một Con Nghiện." Sau khi tốt nghiệp ngành sư phạm tại đại học Cal State, Kim Trần đã tự sáng lập "School First Learning Center" và hiện có 2 trường dạy kèm rất thành công tại Garden Grove và Westminster. Sau đây là bài cô mới viết.
Đây là bài đầu tiên của một tác giả người Mỹ trực tiếp viết văn bằng Việt ngữ. Email kèm bài viết được ông xưng danh là “Steve Brown tức là Sáu.” Ông chính là “người Mỹ yêu tiếng Việt” mà tác giả Donna Nguyễn đã kể trong bài “Việt Bút, Việt Báo và Chú Sáu.” Mới đây, khi nhắc tới tài làm thơ Việt của ông,
Tác giả là một nhà giáo hưu trí, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Bài viết mới của ông có tựa đề “Fasting: Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu” gồm nhiều chi tiết đặc biệt sống động về việc điều trị bệnh động kinh. Sau đây là phần đầu.
Tác giả, một kỹ sư điện tử tại công ty Intel, Bắc California, đã 2 lần nhận giải Viết Về Nước Mỹ. Năm 2009, giải danh dự, với bài "Tình Nghĩa, Nghĩa Tình" và Giải Vinh Danh Tác Phẩm 2010 -thường được gọi đùa là giải á hậu- với bài “Việc Làm Ơi, Mi Đi Đâu? Bài viết sau đây đã đăng trong báo xuân Việt Báo Tết Nhâm Thìn, 2012, nhưng chưa có trên online nên xin bổ túc.
Bài viết là chuyện về bé Ti, qua Mỹ 4 năm trước, khi mới 7 tuổi. Vì một tai nạn xe hơi, “Ti bây giờ không còn gì nữa, má đã chết, chân trái Ti bị cụt, tay trái bầm dập.” Có thể tác giả cũng chính là nhân vật trong truyện kể, một bé gái còn ở tuổi thiếu niên. Chúc bé an lành và mong Nhật Mai liên lạc lại với Việt Báo.
Tác giả là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục naêm 2000, từng là nhà giáo trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Sau đây là bài mới nhất của ông.
Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố, đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Bài mới của cô là một truyện gia đình Việt Mỹ và tình yêu đồng tính.
Tác giả dự viết về nước Mỹ từ năm đầu, từng nhận giải tác phẩm xuất sắc 2002, giải Việt Bút 2010 và hiện là thành viên ban giám khảo chung kết. Tác phẩm đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Sau đây là hai bài viết mới của ông. Tuy tựa đề kêu buồn nhưng không buồn chút nào.
Trước 30/4/1975, Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoa - hiện có trên trang mạng: http://tuoihoa.hatnang.com/ và http://www.camlinguyenthimythanh.com Sau ngày 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học.
Nhạc sĩ Cung Tiến