Hôm nay,  

Please! Be My Valentine!

13/02/200600:00:00(Xem: 125491)
Người viết: HIỀN VY

Bài số 937-1537-261-vb3021406

Hiền Vy là tác giả đã được trao tặng giải thưởng Viết Về Nước Mỹ năm thứ tư, 2004, với bài viết “Bà Cháu,” truyện về quan hệ giữa bà -người “đem bố mày với các bác mày sang đây”- với cháu, thế hệ được sinh và học hành tại Mỹ. Tác giả hiện là cư dân Houston, Texas; la`m việc cho Continental Airlines. Sau đây là bài viết mới nhất của bà.

*

Sáng sớm cuối Đông, trời còn hơi lạnh, mới hơn 5 giờ, Hoàng Uyên đã ngồi đọc báo trong lúc uống coffee. Nghe như có tiếng chân ai rón rén đến gần, nhưng cô vẫn không ngẩng đầu lên.

- Good Morning! - Chào Buổi sáng -

Tiếng chào quen thuộc làm Hoàng Uyên ngạc nhiên. Ngừng đọc báo, cô ngước lên nhìn, mỉm cười với người vừa chào mình, rồi đáp:

- Good Morning! Alex. Sao dậy sớm vậy "

Alex với dáng rụt rè, hai tay giấu sau lưng, ngập ngừng:

- I don't know. - Không biết!

Hoàng Uyên hỏi:

- Alex có gì sau lưng đó "

Lắc đầu nguầy nguậy, Alex nói thật nhanh:

- Nothing ! - Đâu có gì đâu!

Hoàng Uyên cười:

- OK! Không có gì!

Alex tiến đến gần Hoàng Uyên, rồi bất ngờ đưa hai tay đang giấu sau lưng, ra trước mặt Hoàng Uyên, nói nhanh:

- Happy Valentine!

Hoàng Uyên ngạc nhiên nhìn Alex, rồi nhìn vào nhánh hoa dại, và tấm thiệp trong tay Alex. Tấm thiệp tự làm với tờ giấy trắng, xé từ một cuốn tập nào đó, vẫn còn vết răng cưa, được xếp làm tư.

Xúc động, Hoàng Uyên đưa tay nhận, rồi từ từ mở tấm thiệp. Hình trái tim vẽ vụng dại, với hàng chữ viết nguệch ngoạc bằng Crayon.... "Please! Be My Valentine!"

Nước mắt dàn dụa trên má, Hoàng Uyên cúi xuống, bế Alex lên, nghẹn ngào chưa nói được gì, thì Alex đã lên tiếng:

- P...l...e...a...s...e...! Mommy ... Please! Be my Valentine!

Hôn con liên tiếp mấy cái, Hoàng Uyên chậm rãi nói:

- Thank you so much, Alex! You are My Valentine!

HiềnVy

Mùa Valentine 2006

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,173,994
Tôi biết khi ra chợ, nhìn những  cô gái chưng diện   hơi  khác một chút,  xài  hơi  khác một chút, thì có người nghĩ thầm, đôi khi buột miệng "Con đó làm móng".  
Hôm nay, tôi không đi làm.  Con trai tôi ốm.  Tôi ở bên cạnh Nhà tôi canh con cho có bạn. Tôi lấy tay rờ trán thằng bé
Đưa tay phủi nhẹ những gịot mưa bám đầy trên mái tóc
Nó nằm trên giường đôi mắt mở to, bên cạnh hai người đàn ông già
Người  Việt mình thường nói:  đường trong lỗ miệng , đi tới đâu hỏi tới đó, không cần bản đồ cũng tìm ra địa chỉ dễ dàng. Vì xứ mình nhỏ
Buổi chiều. Mưa lắc rắc, rả rích. Trời xám xịt. Ẩm ướt. Lạnh.
Năm đó vợ chồng tôi khăn gói lên Las Vegas đón tết Tây
Mùa Đông năm nay ở Âu châu tuyết phủ giá băng. Tuyết rơi trắng xóa khắp nơi từ Đông sang Tây  
Từ nhỏ, Sở đã là một đứa bé lờ đờ, ngớ ngẩn, hơi dại nhưng hễ hiền là cộc
Thấm thoát mà một năm đã trôi qua  
Nhạc sĩ Cung Tiến