Hôm nay,  

Hai Đóa Hoa Hồng

23/02/200600:00:00(Xem: 118949)
Người viết: XYZ

Bài số 946-1546-270-vb6022406

*

Tác giả tên thật Phạm Đình Ninh -- bút hiệu XYZ – đã viết “Anh đã mừng đưa em sang đây” và “Giao thừa xa xứ nhớ Má”. Bài mới nhất của ông, “Hai đóa hoa hồng” theo tác giả cho biết, được viết đúng vào ngày Lễ Tình Yêu.

Sáng nay -- thật sớm sáng nay -- Ngày Lễ Tình Yêu – Valentine’s Day, anh chúc em:

- Happy Valentine …! Honey …!

Em cười thật tươi, cám ơn anh rồi hỏi:

- Hoa hồng cho em đâu, hỡ anh!"

(Anh khựng người lại vì đêm qua về quá trễ, anh không kịp mua hoa hồng tặng em. Ôi cái xứ này sao lúc nào cũng bận rộn lăng xăng!).

Đặt hai tay sát nhau rồi xòe mười ngón ra anh nói:

- Hoa hồng anh tặng em đây!

Em vẫn cười thật tươi, lại cám ơn anh; rồi làm như anh, em nói:

- Em cũng tặng anh hoa hồng này!

Chợt mình cùng hiểu nhau rồi cười -- giọng cười thật trong trẻo. Hai đóa hồng mình thật to với mười cánh xòe ra. Đóa hồng nào cũng thật tươi và nóng hổi. Hai đóa hồng đã cùng nhau trôi nổi. Gần ba mươi năm trời lận đận bên nhau, nâng đời nhau trong chuỗi ngày cơ cực, trong những khi mưa gió bão bùng, trong những ngày sáng nắng chiều mưa …

Hai đóa hồng với đôi chỗ nhám nhúa trầy trụa nhăn nheo nhưng vẫn ấm áp nồng nàn và hy sinh cho nhau

Hai đóa hồng có già đi nhưng không héo, không bao giờ héo, phải không em!

XYZ

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,283,240
Thư viện Quốc hội Mỹ (Library of Congress LOC), hiện gồm ba toà nhà thật vĩ đại
Có thể nói tôi tiếp cận được với dân Hồi Giáo là qua anh chàng Naef  Bukhari
Lão Tâm nay đã nghỉ hưu, hằng ngày thường giúp bà xã làm việc nhà
Lịch Sử là một môn học khô khan mà không nhiều thì ít các học sinh từ Âu sang Á, từ Đông sang Tây Hoa-Kỳ đều không thích.  Tôi cũng vậy.  Cứ nghĩ đến việc phải học thuộc lòng tên của ông vua này  
Mọi người, nếu có nick name hay tên gọi ở nhà, cũng chỉ có hai tên
Những ngày gần đây, sinh hoạt cuả tôi là ra vào bịnh viện
"Em lạy các anh mờ! (mà). Cho em về đi, em còn có chồng và con ở nhà...mờ..."! Tiếng van lơn khóc lóc nài nỉ của cái Lủng oang oang át  cả tiếng máy xình xịch của chiếc tàu kéo (tug boat) đang nặng nề rề
Từ xưa đến nay chúng ta thường nghe nói:  "Con sống nhờ mẹ", nhưng ở Mỹ tôi thấy cũng không ít chuyện "mẹ sống nhờ con".  Đây là điều mới nghe qua tưởng như đùa nhưng 100% là sự thật
Trong ngày 30-4-1975, tôi vẫn còn là Sĩ Quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Buổi sáng  hôm ấy, trong bầu trời trong xanh, dưới ánh nắng vàng nhạt
Nhạc sĩ Cung Tiến