Hôm nay,  

Hai Đóa Hoa Hồng

23/02/200600:00:00(Xem: 118958)
Người viết: XYZ

Bài số 946-1546-270-vb6022406

*

Tác giả tên thật Phạm Đình Ninh -- bút hiệu XYZ – đã viết “Anh đã mừng đưa em sang đây” và “Giao thừa xa xứ nhớ Má”. Bài mới nhất của ông, “Hai đóa hoa hồng” theo tác giả cho biết, được viết đúng vào ngày Lễ Tình Yêu.

Sáng nay -- thật sớm sáng nay -- Ngày Lễ Tình Yêu – Valentine’s Day, anh chúc em:

- Happy Valentine …! Honey …!

Em cười thật tươi, cám ơn anh rồi hỏi:

- Hoa hồng cho em đâu, hỡ anh!"

(Anh khựng người lại vì đêm qua về quá trễ, anh không kịp mua hoa hồng tặng em. Ôi cái xứ này sao lúc nào cũng bận rộn lăng xăng!).

Đặt hai tay sát nhau rồi xòe mười ngón ra anh nói:

- Hoa hồng anh tặng em đây!

Em vẫn cười thật tươi, lại cám ơn anh; rồi làm như anh, em nói:

- Em cũng tặng anh hoa hồng này!

Chợt mình cùng hiểu nhau rồi cười -- giọng cười thật trong trẻo. Hai đóa hồng mình thật to với mười cánh xòe ra. Đóa hồng nào cũng thật tươi và nóng hổi. Hai đóa hồng đã cùng nhau trôi nổi. Gần ba mươi năm trời lận đận bên nhau, nâng đời nhau trong chuỗi ngày cơ cực, trong những khi mưa gió bão bùng, trong những ngày sáng nắng chiều mưa …

Hai đóa hồng với đôi chỗ nhám nhúa trầy trụa nhăn nheo nhưng vẫn ấm áp nồng nàn và hy sinh cho nhau

Hai đóa hồng có già đi nhưng không héo, không bao giờ héo, phải không em!

XYZ

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,300,053
Hai người bạn gặp nhau lần đầu tại phi trường Hongkong
Lúc còn ở Việt Nam, bà con mình nghĩ rằng khi qua Mỹ hoặc một số nước nào đó ở ngoại quốc, cuộc sống sẽ hoàn toàn đổi khác, sẽ không
Little Saigon, trung tâm của người Việt ở hải ngoại
Lúc còn ở Việt Nam tôi chưa biết gì nhiều về nước Mỹ ngoài những kiến thức thời trung học
Phước đang loay hoay với món broccoli cà chua xào nấm đông cô, chuẩn bị dọn cơm ra thì Huệ mở cửa vào nhà. Mặt Huệ vừa hí hửng vừa đăm chiêu, không nói tiếng nào, ngồi phịch
Hồi ấy tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ làm một nghề (") mà mình rất mù mờ
Cái té thứ nhất làm Ba tôi sợ nên sau đó ông ít chịu đi bộ một mình. Thường thì ông hay rủ tôi cùng đi bộ với ông vào mỗi buổi sáng. Nhưng vì ông đi quá chậm đôi khi tôi không chờ được
Người Việt định cư ở Mỹ, ai cũng như ai, trong quá trình hội nhập vào đời sống ở Xứ Cờ Hoa này, đều có một mối quan tâm giống nhau đó là vấn đề nhà ở.  Đi làm job này job nọ, lăn xả vào dòng xoáy
Tính ra tôi đã trải qua đến 14 mùa hè trên đất Mỹ
Kinh tế Hoa Kỳ suy thoái con tôi phải đưa gia đình đi xa để tìm kế sinh sống
Nhạc sĩ Cung Tiến