Hôm nay,  

Hai Đóa Hoa Hồng

23/02/200600:00:00(Xem: 118691)
Người viết: XYZ

Bài số 946-1546-270-vb6022406

*

Tác giả tên thật Phạm Đình Ninh -- bút hiệu XYZ – đã viết “Anh đã mừng đưa em sang đây” và “Giao thừa xa xứ nhớ Má”. Bài mới nhất của ông, “Hai đóa hoa hồng” theo tác giả cho biết, được viết đúng vào ngày Lễ Tình Yêu.

Sáng nay -- thật sớm sáng nay -- Ngày Lễ Tình Yêu – Valentine’s Day, anh chúc em:

- Happy Valentine …! Honey …!

Em cười thật tươi, cám ơn anh rồi hỏi:

- Hoa hồng cho em đâu, hỡ anh!"

(Anh khựng người lại vì đêm qua về quá trễ, anh không kịp mua hoa hồng tặng em. Ôi cái xứ này sao lúc nào cũng bận rộn lăng xăng!).

Đặt hai tay sát nhau rồi xòe mười ngón ra anh nói:

- Hoa hồng anh tặng em đây!

Em vẫn cười thật tươi, lại cám ơn anh; rồi làm như anh, em nói:

- Em cũng tặng anh hoa hồng này!

Chợt mình cùng hiểu nhau rồi cười -- giọng cười thật trong trẻo. Hai đóa hồng mình thật to với mười cánh xòe ra. Đóa hồng nào cũng thật tươi và nóng hổi. Hai đóa hồng đã cùng nhau trôi nổi. Gần ba mươi năm trời lận đận bên nhau, nâng đời nhau trong chuỗi ngày cơ cực, trong những khi mưa gió bão bùng, trong những ngày sáng nắng chiều mưa …

Hai đóa hồng với đôi chỗ nhám nhúa trầy trụa nhăn nheo nhưng vẫn ấm áp nồng nàn và hy sinh cho nhau

Hai đóa hồng có già đi nhưng không héo, không bao giờ héo, phải không em!

XYZ

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 865,137,700
Cầm tờ báo Việt ngữ trên tay, ông Nguyễn có nhiều bực tức. Ông lẩm bẩm "Già rồi, còn làm ăn gì được nữa."
Mục đích sau cùng của người di dân hay tị nạn ở xứ này là trở thành công dân Mỹ
Huy đang nằm nghe Hồ Điệp ngâm bài thơ “Tống Biệt Hành”
Có cả ngàn điều tôi muốn nói về mẹ, mẹ tôi. Năm 1989 tôi nhận được tin giống như từ trời rơi xuống. Nguyên ngày hôm đó tôi sướng lâng lâng bay bổng, bởi cứ tưởng rằng đã bị mồ côi cả đời
Mẹ là nguồn gốc của nụ cười và niềm hạnh phúc. Không gì sánh bằng tình yêu thương và công ơn dưỡng dục của mẹ. Nhưng trong cuộc sống không ai hoàn hảo - kể cả mẹ - những người đang vô tình không biết rằng ở đâu
Tôi không còn nhớ rõ hồi thời VNCH có bao nhiêu tỉnh, bao nhiêu thành phố
Tôi để tâm tới lá cờ nước Mỹ từ trước khi đến xứ này. Nguyên cớ cũng là từ tên con trai của tôi. Năm ngoái tên này 5 tuổi. Tôi nhớ là bữa đó tôi đang xem
Khách vào. Miệng hỏi như một máy tự động - May I help you" Bắt khách vào bàn, chùi nước sơn
Hôm nay, Mother’s Day 2009 đặc biệt đúng vào ngày 10 tháng 5. Ngày này năm 1908, buổi lễ Mẹ đầu
Mẹ ngồi bệt xuống ghế đá ở một góc sân bệnh viện. Trời nóng quá, Mẹ đi hai chuyến xe bus
Nhạc sĩ Cung Tiến