Hôm nay,  

Vợ Chồng Và Con Vịt

05/04/200600:00:00(Xem: 142496)

<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là thứ nữ một gia đình H.O., hiện là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

*

Vợ đi làm về ngồi phịch xuống sofa, than vãn:

- Không biết mắc cái chứng gì mà hôm nay tiệm em đông khách kinh khủng, làm em phải chạy tới chạy lui y như dzịt, bắt mệt .

Chồng quàng vai vợ ra chiều thông cảm :

- Tại vì đổi mùa cho nên người ta bịnh nhiều. Tiệm nào cũng vậỵ

Rồi chồng nhỏ giọng thắc mắc:

- Chạy như dzịt là chạy sao em"

(Trời đất, hổng lẽ chạy như dzịt là chạy ..... marathon) Vợ mắt tròn mắt dẹt giải thích:

- Thì là chạy tới chạy lui lạch bạch lạch ba.ch. .......

- Em ơi lạch bạch là sao "

Vợ vẫn dịu dàng giải thích:

- Lạch bạch ..... lạch bạch là ...... là ..... (trời đất ơi, tiếng anh lạch bạch có nghĩa là sao hở trời .....) ờ mà anh có thấy con dzịt chưa"

Chồng hồ hởi khoe:

- Anh thấy hoài, còn ăn thịt nó nữa . Má hay mua về nấu cháo .

Vợ trợn trồng cặp mắt, giọng đổi tông cao (có lẽ hết kiên nhẫn )

- Cái con dzịt mà má túm cổ đem về từ tiệm gà dzịt sống là con dzịt lông lá bị vặt sạch, ruột gan phèo phổi bị lôi tuột ra ngoài, con dzịt đó chết ngắt rồi còn đâu để chạy lạch bạch cho anh thấy .

Chợt cảm thấy mình hơi qúa đáng, vợ .... đổi tông giọng nhẹ hơn:

- Thôi, để cuối tuần rảnh rổi, em dắt anh đi ..... zoọ

Nói xong, bụng vợ lại cảm thấy lo lo "trong zoo chứa đầy cọp, voi, sư tử, không biết họ có nhét vô con dzịt nào không."

*

Có ai biết ở cái zoo nào hay nơi nào có nuôi con dzịt, xin chỉ dùm với!

TỐ TÂM

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,810,365
Thường thường thì những người đau lưng ở trong độ tuổi 45 trở lên, nhưng có một số lớn các người trẻ dưới 20 tuổi cũng mắc phải
Tỉnh dậy trong căn phòng hồi sinh của bệnh viện với cảm giác dã dượi, tôi khẽ cựa mình, cảm thấy đầu nặng như chì nhưng người lại nhẹ tênh , dập dềnh như đang trôi theo đám mây, có tiếng nói vang lên ngay bên tai:
Năm nay, buổi lễ trao giải thưởng Viết Về Nước Mỹ được tổ chức vào ngày thứ bảy, 28/06/2008 tại Rose Garden Center, thành phố Westminster.
Khi cây lúa lên hơi cao chúng tôi phải đi nhổ cỏ lúa. Cả tuần mà chúng tôi vẫn không phân biệt được lúa và cỏ lúa, nhổ lung tung.
Sau 1975, miền Nam Việt nam bị thua trận. Thế hệ trẻ chúng tôi là con cháu của những quân nhân Việt Nam Cộng Hòa đều như đàn ong bị vỡ tổ, bay tứ tán.
Từ mấy tháng trước, NA nhân giờ ăn trưa đã chạy tới tòa soạn Việt Báo gặp chị Nhã để mua cuốn sách mới tái bản của nhà văn Nhã Ca "Giải Khăn Sô Cho Huế" tại tòa soạn, với ý định thăm, và xin chữ ký trên cuốn sách của chính tác giả.
Tôi sống trên đất Mỹ từ cuối năm 1989. Sau 5 năm thi đậu citizenship và đã đi bầu cử nhiều lần rồi mà tôi vẫn không biết và không có ý niệm gì về những nhân viên làm việc tại phòng phiếu cả.
Mục sư Lữ Thành Kiến là một nhà văn Tin Lành mà tôi yêu thích. Ông không chỉ viết báo Đạo cho các đặc san Tin Lành nhưng cũng viết cho các tờ báo khác của đồng hương Việt Nam
Chà, thư kỳ này của anh Năm hơi lạ. Anh nói chị Năm lo dùm là hồi này nước Mỹ có vẻ không khá vì đọc báo thấy dân Mỹ lằm bằm than thở đủ thứ chuyện, từ nhà cửa sụt giá tới xăng dầu lên giá.
Năm 1990 gia đình tôi được qua Mỹ theo diện HO. Tính đến nay đã được hơn 17 năm biết bao vật đổi sao dời, nhưng những việc xảy ra trong đời vẫn hằn in trong trí nhớ.
Nhạc sĩ Cung Tiến