Hôm nay,  

Đi Sòng Bài Ở San Diego

12/06/200600:00:00(Xem: 120449)

Người viết: Judge Vo

Bài số 1032-1641-354-vb2120606

*

Tác giả cho biết ông là Judge Khiet Duy Vo, cư dân Garden Grove. Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện kể về dân máu mê từ Little Saigon được dụ dỗ đi theo xe “Tour Casino” xuống San Diego,  để nạp mình cho các sòng bài.

*

Từ Little Saigon lâu nay vẫn có những chuyến xe bus đón khách đi "Tour Casino."  Trước đây, xe đón tại khu chợ ABC và chợ Bến Thành, trên đường Bolsa. Nay thì hàng ngày ở ngã ba đường Bishop và Moran, thuộc thành phố Westminster. Xe này cũng rước các người đi Casino (đánh bạc) từ Los Angeles đa số là đồng bào người Việt gốc Hoa. Có lẽ vì du lịch không còn khách nên công ty xe buýt tư nhân phải chuyển đôi dịch vụ du lịch qua dịch vụ đưa đi đánh bạc. Các xe đó có gắn bảng hiệu "logo" gọi là "Coast Charter", xin đừng lầm với Xe Đò Hoàng. Vì các chủ xe này ký  hợp đồng với các sòng bạc để đưa người đánh bạc, Cũng có chuyến dán nhãn hiệu sòng bài trên toàn xe buýt, đăng quảng cáo ở các trạm xe buýt hoặc trên các trang tờ báo Việt ngữ.

Cũng có sòng đưa xe buýt xuống tận ngã ba này và ghé ở ngã tư Garden Grove và Magnolia vào mỗi sớm mai. Nếu xe đi sớm ban mai thì về buổi chiều. Nếu xe khởi hành vào hoàng hôn thì sẽ về khuya. Có xe đi lúc gần trưa thì về lúc gần hoàng hôn.

Thường những chuyến xe loại này đi khi tour guide (hướng dẫn viên) thấy đủ sở hụi.

Nếu lên xe đông quá thì có việc ghi tên trước bằng điện thoại có lúc tour guide mới chuộng cũ vong khách mới, khách cũ, khách "xộp" thì cho ưu tiên đi. Khách cũ chưởi thề văng tục âm thầm rồi không đi xe đó nữa.v..v..

Bài viết này chỉ đề cập tới chuyện khách đi xe, không kể tên sòng bài vì như vậy là vô tình mình viết bài để quảng cáo cho nó.

Vấn đề tiền xe thì sao" Mỗi xe, mỗi lúc có thể áp dụng nhiều kiểu khác nhau. Có xe khi lên thu 10 đô. Lên sòng nó cho tiền cash hoặc phiếu để vào máy và đút thẻ sòng bài (khi vào sòng bài là phải làm thẻ) thì mới lấy tiền ra. Sòng cho 25 đô, trừ 10 đô tiền xe,  tức được 15 đô. Cũng có khi nó cho 35 đô nếu khách phải trả tiền xe là 20 đô. Nhiều hoặc ít hơn có xe lên khỏi trả tiền trước, về nó cho 10-15 đô. Sau này loại xe này bắt buôc phải có điểm trong thẻ đòi hỏi là bao nhiêu điểm thì mới trả tiền còn nếu không thì kể như đi xe "chùa". Nói chung, nếu khoái đi sòng bài,  bạn được đi hoài hoài (dài dài) theo xe, nếu bạn có ăn hay thua. Nên nhớ trước là thường thì thua nhiều.

Để quyến rũ bạn, sòng bài sẽ tổ chức bắt thăm cà thẻ của bạn vào ngày ấn định. Nếu bạn cà có khi trúng 5 đô. Tối đa là 25 đô. Bạn thua nhiều quá thì nó cho bạn cái phiếu từ 5 đô đến 25-50 đô, còn nếu thua trên 1,000 đô nó cho 100 đô. Có trường hợp điển hình là ông X. đang chơi Roulette, trước đó có thua trên trứơc sau hơn 1,000 đo, nó kêu là tên đó số thẻ (account) tự động nhân viên sòng bạc đến đó vào máy 100 đô và đứng đó coi bạn chơi khi lúc sau nó đi ông ta lấy ra "payout ticket" còn 80 đô. Vì muốn được tiền đó phải chơi cho nó thấy nhưng thực ra là máy đã điều khiển thấy bạn.

Hầu hết các sòng bạc đều có sự kiểm soát, có người trông coi bạn bằng điện tử "computer" ở một phòng nào đó của sòng bài. Từ khi bạn xuống xe vào máy hoặc bàn đánh bạc. Khi mà thẻ bạn đút vào máy chơi game là nó theo dõi bạn từ đó.

Nói về các máy chơi được theo dõi bằng máy điện toán. Bạn nghĩ gì khi mà một đứa bé bố mua cho 1 xe con điều khiển bằng "remote control" xe chạy theo ý người con điều khiển chạy tới, lui vòng..v….v thì máy này cũng thế thôi.

Kéo máy đó là cái dàn máy 1cent, 5cent, 2cent, 25 cent, 50 cent và 1 đô, 2 đô, 5đô 10 đô và 50 đô và 100 đô.

Có máy quay tròn, có máy lật trên màn ảnh như  computer.

Khi bạn vào máy đút thẻ vào, tên bạn hiện ra là lúc đó người điều khiển ở đâu đó bạn không biết ở trên tầng lầu nào đó của sòng bài để "cheat" bạn.

Bạn không lạ gì nếu là sòng roulette chạy điện tử nó đá vào lỗ con số nào đó, tự nhiên nó vọt ra và chạy đi số khác khi nhiều người đặt vào số đó. Khi bạn trúng "Jack Pot" là máy đó người ta đã bỏ tiền trước khi bạn chơi và đã thua thì đến phiên bạn thì bạn trúng. Bạn thử đi khi bạn trúng vài trăm "credit" tín số qui ra tiền đến 1,000 bạn phải lấy ra nếu không bạn sẽ thua ngay và rất nhanh.

Sòng lúc nào cũng có người canh gác các bàn, họ mang cell phone nếu máy hư hay "Jack Pot" máy kêu lên hay chớp đèn thì attendant sẽ đến và gọi cell phone. Nếu bạn trúng trên 1,000 đô thì nó đến đưa bạn ký giấy nhận WG giống như mẫu 1099, tức sòng chưa trả thuế và bạn sẽ phải đi khai thuế vào mùa khai thuế. Đặc biệt, các bạn ham mê đỏ đen mà đang hưởng welfare cần phải nhớ tới các hạn chế khi lãnh tiền già. Cần  nhớ trúng tới 900 đô là lấy ra ngay kẻo sở xã hội sẽ lôi thôi với bạn hoặc "cup" (cut) tiền trong vòng một hai tháng hay cúp luôn, bạn sẽ phải re-appy lại rất mệt. Bởi vì trợ cấp xã hội cho người không có lợi tức, bạn có thì cứ việc xài xin trợ cấp làm gì.

Sở dĩ khi kéo máy mà bạn được thắng vì máy đó đã có nhiều người đến kéo trước bạn, họ bỏ tiền vào đó đầy đến mức nào đó thì nó tự động "set up" cho bạn thắng. Cũng có thể vì khi theo dõi, họ thấy trong quá khứ bạn thua nhiều quá thì người điều khiển cho bạn thắng để bạn yên chí là có ăn có thua. Nói chung khi bạn ngồi vào máy đút thẻ vào và máy quay đã có người kiểm soát bạn và quay phim bạn nếu không muốn nói là biết cả hình dáng của bạn là ai dù có bỏ thẻ sòng bài vào hay không.

Còn ngồi sòng bài 52 lá thì sao"

Đánh bài 4 lá, gọi là  hai trên 2 dưới. Gọi đánh bài "cẩu" ba lá (ít có) ngầu hầm 5 lá ít có, xì dách 2 lá kéo cho "đủ tuổi" tức 16 trở lên đến 21. hoặc 5 lá "ngũ linh" hoặc banker, player tức tài xỉu. Cái này nhiều người chơi ít may rủi dường như khó điều khiển ở trên gọi là “baccarat” và xập xám chướng 14 lá nhưng sòng bài chỉ còn 8 lá. Tức 4 tụ trên và dưới. Chia theo máy gồm hai ba bộ bài gì đó (cái này là tùy theo bạn "binh" sắp xếp lớn hay nhỏ. Người cái gọi là dealer. Bạn vào đưa tiền mặt họ sẽ đổi chip, có bàn ấn định mức chơi. Còn "High limit" chổ đó là từ 100 đô một lần đánh.

Về đánh xì dách còn gọi là "già dách", bạn sẽ không ngạc nhiên khi người chia bài (dealer) đựơc 1 lá tây hay 10 thì lá thứ nhì nó để vào 1 góc cạnh và đèn bựt sáng nhá lên, nó mở ra và ăn các bạn. Như vậy là sòng bài đó đã kiểm soát và “set up” bộ bài rồi đó hoặc có cái gì đó mà người điều khiển nhắc cho một cò mồi biết phải kéo. Có thể cái anh cò mồi đó ngồi gần tụ bạn ngồi đang đắn đo và được nhắc là phải kéo để lá nhỏ kế tiếp cho cái kéo được 20, 21. Đó là  những cò mồi như bạn, đánh chung với bạn, được chủ sòng mướn để làm việc đó. Vì vậy, có khi bạn thấy thấy anh bạn cò mồi đó bài 16 nhưng cứ kéo sau khi suy nghĩ giây lát rồi  phất tay yêu cầu kéo để lấy lá tây "hoắc" (over 21) và cái được 21. Vậy là các bạn khác dù có 20 vẫn cứ thua khít nút.

Thường thì xưa nay người ta nói đánh bài là hên xui,  nhưng thời đại văn minh này, khi đã có "computer" điện toán thì các nhà sản xuất máy đánh bạc hẳn nhiên phải biết dùng xảo thuật (cheating) trang bị cho sòng bài phần chắc ăn, nếu không được “set up” để ăn chắc, các công ty chủ không dại gì mở sòng bạc để mà thua sát ván, vỡ nơ.  Mỗi máy chơi game là một computer được tính toán hoàn chỉnh để mang lại lợi tức cho chủ sòng, nhưng cũng biết tính đến cả việc cho khách ăn  tí ti để giữ khách, câu khách trở lại. Đánh bài bàn thì cũng có điều khiển như đã kể. Chính vì vậy,  nếu bạn đến sòng mà thẻ bạn không điểm hoặc điểm ít thì bạn sẽ bị từ chối cho lên xe đi.

Việc cờ bạc thì có câu là cờ gian bạc lận. Với thời đại tin học điện toán thì lãnh vực này  các con bạc  phải chịu thua  là cái chắc. Bạn không thua thì như đã nói sòng sẽ mời bạn đừng đi nữa hoặc "cấm" luôn, vì một lý do gì đó. Cách "cheating" của máy computer trong ngành kinh doanh sòng bạc là thế đấy.

Judge Vo

Ý kiến bạn đọc
22/02/202102:46:56
Khách
tadalafil tablet <a href=https://tadalisxs.com/#>tadalafil 40</a> tadalafil 20mg
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 857,380,505
Tác giả là một kỹ sư công chánh, cư dân Torrance, California, đã góp một số bài Viết Về Nước Mỹ từ năm 2002. Ông cũng đã xuất bản một số du ký như: “Á Châu Quyến Rũ”, tập 1 & 2 và “Đi Cruise Bắc Mỹ” hiện có bán tại các nhà sách trong vùng Little Saigon. Bài viết mới của tác giả kỳ nầy nói về một đề tài khác là những niềm vui khi “chơi” facebook.
Đây là tự sự của một thành viên tham gia chương trình VVNM. Tác giả bắt đầu tập viết ở tuổi 70 (2015), trong thời gian hai năm đã vượt qua mọi khó khăn và đã đoạt được giải Danh Dự (2016) và giải Vinh Danh Tác Phẩm (2017). Tác Giả quê quán ở Bến tre, sang Mỹ năm 1973, môt chuyên viên kỹ thuật về hưu, đang định cư tại Orange County. Hiện ông vẫn tiếp tục viết với sức sáng tác mạnh mẽ.
Tác giả từng sống ở trại tỵ nạn PFAC Phi Luật Tân gần mười một năm. Ông tên thật Trần Phương Ngôn, hiện hành nghề Nail tại South Carolina và cũng đang theo học ở trường Trident Technical College. Với bài "Niềm Đau Ơi Ngủ Yên" viết về trại tị nạn Palawan-Philippines, Triều Phong đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Bà sinh năm 1951tại miền Bắc VN, di cư vào miền Nam 1954, là thư ký hành chánh sở Mỹ cho tới ngày 29 tháng Tư 1975. Vượt biển và định cư tại Mỹ năm 1980, làm thư ký văn phòng chính ngạch tại City of San Joje từ 1988-2006. Về hưu vào tuổi 55, hiện ở nhà chăm nom các cháu nội ngoại. Bài đầu tiên của bà, “Cả Đời Tôi Làm Thư Ký Sở Mỹ. Sau đây là bài viết thứ hai của bà.
Tác giả là trưởng ban Tuyển Chọn Chung Kết giải Việt Báo từ năm 2017. Tham gia Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, bà nhận giải chung kết VVNM 2001, với bài “32 Năm Người Mỹ Và Tôi” và vẫn tiếp tục viết. Bà hiện làm việc bán thời gian cho National-Interstate Council of State Board of Cosmetology (NIC) và là cư dân Westminster. Bài mới nhất là chuyện mấy bà mấy cô đi chụp quang tuyến để khám ung thư ngực.
Tác giả Hồ Nguyễn, cư dân Buffalo, NY. đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước Bài viết đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà có tới hơn 400 người tử vong... Hiện ông đang là cư dân Orlando, FL. và bài mới là chuyện về một số người thành công, một đề tài mà ông đã được mời nói chuyện tại Đại Học Buffalo.
Anthony Hưng Cao là một Bác sĩ nha khoa, hiện hành nghề tại Costa Mesa, Nam Cali, từng nhận giải Tác Giả Xuất Sắc 2010,với hồi ký "My Life" chia sẻ kinh nghiệm học tập của ông. Ngoài nghiệp y khoa, ông còn là người viết văn, soạn nhạc và luôn tận tụy với sinh hoạt nghệ thuật, văn hóa, giáo dục. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tác giả cùng 2 con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ, hiện có tiệm Nails ở Texas và lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Bài viết mới của bà kể về nghề lái taxi tại Huế và người khách đặc biệt là một nhạc sĩ gốc Việt danh tiếng ở Mỹ.
Tác giả hiện là cư dân Arkansas, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Bà tên thật Trịnh Thị Đông, sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Với bút hiệu Dong Trinh, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016, và luôn cho thấy sức viết mạnh mẽ và cách viết đơn giản mà chân thành, xúc động. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017 và đây là bài viết thứ ba của ông. Ông tên thật Trần Thanh Hiền, sinh năm 1955 tại Thạch Hãn, Quảng Trị, định cư tại Tulsa, Oklahoma từ 1977. Sau 35 năm làm Engineering Designer trong ngành Safety Technology – Fire Protection (Kỹ Thuật An Toàn – Phòng Chống Lửa), đã về hưu năm 2015, khi vừa tròn lục tuần, hiện là thông dịch viên hữu thệ tiếng Việt cho Tulsa County District Court và làm thiện nguyện tại Tulsa Catholic Charities.
Nhạc sĩ Cung Tiến