Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148667)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,228,636
Tôi vừa bước vào cửa tiệm thực phẩm Việt quen thuộc
Tôi tình cờ đọc được ý kiến một bạn đọc viết dưới bài của tôi phàn nàn về cách tôi dùng chữ
Xưa nay tôi chưa bao giờ được ăn bánh sinh nhật trừ phi tôi tự bỏ tiền ra mua
Nước Mỹ giàu có, phồn thịnh, tự do nên ai ai cũng muốn xin ”tỵ nạn”
Trước khi ra xe, cậu con trai đưa mẹ tờ báo Việt ngữ
Sáng thứ Hai ngày 18 tháng 6. Phố Melbourne tấp nập thường lệ một ngày đô thị.
Khi gia đình nhỏ của tôi khăn gói qủa mướp rời khỏi vùng nắng ấm Cali
Năm 2001 đánh dấu sinh nhật thứ 150 của Cụ
Nhạc sĩ Cung Tiến