Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148668)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,228,636
Tôi biết khi ra chợ, nhìn những&nbsp; cô gái chưng diện&nbsp;&nbsp; hơi&nbsp; khác một chút,&nbsp; xài&nbsp; hơi&nbsp; khác một chút, thì có người nghĩ thầm, đôi khi buột miệng "Con đó làm móng". &nbsp;
Hôm nay, tôi không đi làm.&nbsp; Con trai tôi ốm.&nbsp; Tôi ở bên cạnh Nhà tôi canh con cho có bạn. Tôi lấy tay rờ trán thằng bé
Đưa tay phủi nhẹ những gịot mưa bám đầy trên mái tóc
Nó nằm trên giường đôi mắt mở to, bên cạnh hai người đàn ông già
Người&nbsp; Việt mình thường nói:&nbsp; đường trong lỗ miệng , đi tới đâu hỏi tới đó, không cần bản đồ cũng tìm ra địa chỉ dễ dàng. Vì xứ mình nhỏ
Buổi chiều. Mưa lắc rắc, rả rích. Trời xám xịt. Ẩm ướt. Lạnh.
Năm đó vợ chồng tôi khăn gói lên Las Vegas đón tết Tây
Mùa Đông năm nay ở Âu châu tuyết phủ giá băng. Tuyết rơi trắng xóa khắp nơi từ Đông sang Tây &nbsp;
Từ nhỏ, Sở đã là một đứa bé lờ đờ, ngớ ngẩn, hơi dại nhưng hễ hiền là cộc
Thấm thoát mà một năm đã trôi qua &nbsp;
Nhạc sĩ Cung Tiến