Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148596)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,163,936
Quan niệm rằng người lớn tuổi ở Hoa Kỳ sẽ rất buồn là một quan niệm khá phổ biến. Hội nhập vào một xã hội mới là chuyện không dễ dàng
Từ tháng 5 năm 2009 này, tôi đã bắt đầu chuyến đi "Vòng thứ 18 quanh nước Mỹ"
Thời gian trước tôi có viết bài Lấy Chồng Tại Mỹ, đơn giản chỉ để nói lên lòng trắc ẩn&nbsp; của
Cách đây hơn năm năm gia đình tôi gói ghém những thứ cần thiết lên đường sang Mỹ. Trên chặng bay dài hai mươi mấy tiếng đồng hồ, tôi quay cuồng với bao
Chương trình du học F-1 (tạm gọi là du học tự túc không giới hạn thời gian) là một chương trình không mấy thành công; trái lại chương trình du học J-1
"Hà lô… Cái gì mà kêu không biết mệt vậy""
Có lẻ chỉ gần đây thôi, khi tóc đã hai màu, tôi mới hiểu tôi thật thương mẹ mình
Tôi vốn là dân Hán hẹp tức là chỉ biết đôi chữ Hán, "biết" đây có nghĩa là nghe và hiểu, còn "noái" đến chuyện Viết thì thật tôi chỉ viết được có mấy chữ quèn
Hôm trên ngọn đồi lộng gió, thắp nén nhang thăm Liễu
Nhạc sĩ Cung Tiến