Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148578)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,732,596
&#39;Hôm qua tôi đến bên Nàng &#39;Hỏi rằng Nàng có yêu Chàng hay không" &#39;Mỉm cười
Tôi làm chủ cái nhà lầu 3 phòng ở Riverside, ở có một mình
Tôi lớn lên tại miền Nam trong khung cảnh đất nước chia đôi
Tờ báo An Độ căn cứ vô… cà ri rồi đưa ra nhận định
Tựa đề này mô phỏng thơ Hàn Mặc Tử "Sao anh không về chơi thôn Vỹ..." Một câu đầu
Tất cả hành trang đều đã được kiểm soát lần chót.&nbsp; Không có nước mắt cho mẹ tôi và em tôi nữa. Lần này chúng
Phải chăng kỷ niệm buồn thường hay làm người ta khó quên"
Đã ba muơi tư năm rồi,&nbsp; mà chuyện như mới hôm kia hôm qua
Đầu năm 1984 tôi vượt biên cùng với hai đứa con lớn
Nhạc sĩ Cung Tiến