Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 148889)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,743,464
Không phải đến bây giờ ông Điền Sơn mới nghĩ đến bệnh và tử
Lần đầu tiên tôi có ý định viết chuyện này là năm 1989
Trên đất Mỹ, chỗ nào cũng có hội cao niên
Mặc dù ngày "Thứ Sáu Đen" đã qua,&nbsp; tôi muốn ghi lại vài điều vui nho nhỏ&nbsp; trong ngày hôm ấy
"Em vì hiếu thuận với cha mẹ nên không trọn được tình với anh. Anh thứ lỗi cho em. .."
Tân và Thảo quen nhau từ thời trung học
Sáng nay tôi dậy sớm hơn mọi bữa. Tâm trạng náo nức, cảm xúc nao nao... rất nhẹ nhàng
Năm 1976, tôi làm thiện nguyện cho cơ quan USCC để giúp người Việt ổn định trong những ngày đầu
Lê thị Bích Ngọc là bạn học cũ của tôi thời trung học đệ nhứt cấp. Ở Việt nam, tên đi học là Lê thị Ngọc. Qua Mỹ, tự nhiên thêm chữ lót
Là người sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn trong buổi giao thời giữa hai chế độ
Nhạc sĩ Cung Tiến