Hôm nay,  

Chuyện Thật Ngắn: Thợ Vịn

21/05/200600:00:00(Xem: 149034)

Người viết: TỐ TÂM<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bài số 1018-1627-340-vb8210506

 

*

 

Tác giả đã được trao tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2005. Cô là một dược sĩ, làm việc tại <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Carmarillo, California.

 

*

 

Ba mua cái bàn về rồi để đó đi làm.  Cái bàn còn nguyên trong thùng chưa ráp lạị  Bé Tí rủ:

 

- Chị Tâm với em ráp cái bàn cho ba hen.

 

Tôi lắc đầu quầy quậy:

 

- Tí rủ lộn người rồi.  Taychân chị Tâm mà đụng vô mấy cái vụ này thì.... hỏng bét.

 

Con Tí cười cười:

 

- Em quên, cứ tưởng chị Tâm là chị Nga.  Thôi, đi đọc sách đi, em ráp mình em. 

 

Đang nằm đọc sách ngon lành nghe con Tí gọi:

 

- Chị Tâm ơi giúp em với.

 

Tôi bực mình:

 

- Đã nói là chị Tâm không có biết làm mà lại.

 

Con Tí phân bua:

 

- Em ráp hết rồi, em chỉ nhờ chị Tâm..... vịn dùm để em gắn miếng gỗ cuối cùng vô thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 867,020,249
Vừa thưởng thức hương vị ngày tết Mậu Tý vẫn còn phảng phất đâu đây vừa ôn lại những kỷ niệm dồn dập ngày Tết vừa qua thì được tin anh chị vùng Denver, Colorado báo tin sẽ qua vùng Philadelphia.
Năm 2002 cô chị ra trường rời nhà đi Internship ở nhà thương Tulsa Oklahoma, cách nhà hơn tiếng lái xe.
Tôi cam đoan rằng, người đàn ông trẻ có nước da ngăm ngăm đen với mái tóc bồng bềnh nhuộm màu vàng đỏ lẫn lộn, trong bộ quần áo mà giới trẻ cho là đang thịnh hành kia, không ai khác hơn là Đoàn.
Ở Việt nam hồi xưa, trong dòng họ bà con tôi có nhiều cái chết bất đắc kỳ tử rất kỳ lạ.
Từ ngày đặt chân lên đất Mỹ đến nay đã gần ba chục năm, cuộc đời tôi cực khổ trăm chiều trần ai.
Những người từng sống tại Việt Nam chắc hẳn đã nghe câu nói "Chồng chúa, vợ tôi" và "Phận gái mười hai bến nước, trong nhờ đục chịu."
Từ nhỏ, qua đến thời còn trẻ, và cho đến bây giờ, tôi vẫn có một cái tật rất xấu là hay "chế biến" lại lời những bản nhạc mà tôi đã nghe
Lúc bắt tay chào từ biệt ông Sibley Smith, tôi đã buột miệng hứa là sẽ cố viết một bài về những điều ông vừa kể cho chúng tôi nghe, nhân chuyến viếng thăm Trung Tâm Học Viện Thời Chiến Việt Nam Bang New Jersey.
Vy càng không hiểu được, nhưng nhìn vẻ mặt "ngây thơ &amp; vô số tội" của con, Vy biết câu chuyện không có gì trầm trọng lắm, con mình chắc chưa đến nỗi phá họai đời con gái của những cô bạn của chàng ta.
Ông bạn già ở quê nhà, tuần vừa rồi điện thư hỏi tôi: "Tết năm nay ở Mỹ có gì lạ không anh"..Ở đây thiên hạ nhắc lại “sự cố” Tết Mậu Thân
Nhạc sĩ Cung Tiến