Hôm nay,  

Thanksgiving 2006

23/11/200600:00:00(Xem: 262037)

Thanksgiving 2006

Bài số 1133-1742-454-vb4221106

*

Diệu Hương hiện cư trú và làm việc tại vùng San Jose. Cô là tác giả đã hai lần được tặng giải thưởng viết về nước Mỹ. Năm đầu tiên, với bài "Chương Kết Của Cuộc Đời", cô được trao giải danh dự 2001. Sau 4 năm liên tục góp thêm bài viết mới, sang năm 2005, cô nhận giải vinh danh tác giả, với bài viết về một cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà trong dịp 30 lần thứng Tư tại Mỹ, và bài "Cầu Vồng Giữa Mùa Hè", về một quả phụ Mỹ thời chiến tranh Việt Nam. Sau đây là bài viết thứ 27 của cô, viết cho mùa Lễ Tạ Ơn 2006.

*

Dù không nói ra thành lời nhưng tận đáy lòng mỗi ngày trước khi vào giấc ngủ, đưa tay tắt đèn, vẫn thầm tạ ơn nhà Bác Học Edison đã đem lại ánh sáng thay thế mặt trời, thay thế đèn dầu giữa đêm đen.

Vài năm một lần phải dùng đến thuốc trụ sinh vẫn thầm tạ ơn Bác Sĩ Alexander Fleming đã giúp tìm ra "thần dược" Penicillin làm giảm nỗi đau thể xác của nhân loại.

Trong đời sống tinh thần, vẫn kính cẩn tạ ơn Thái Tử Tất Đạt Đa đã bỏ  ngai vàng đi trên "đường xưa mây trắng", chỉ đường cho chúng sinh  sống bình an, thân tâm an lạc, giúp rất nhiều người chế ngự "tham sân si" vẫn nằm khép nép ở một góc tâm hồn luôn tìm cách vùng dậy.

Xin được tạ ơn nước Mỹ tự do đã trở thành chỗ dung thân bình an, thoải mái cho rất nhiều sắc dân phải sống đời lưu lạc.

Nhớ đến nguồn gốc Việt Nam, vẫn thầm tạ ơn Bà Trưng Bà Triệu, Vua Quang Trung, các vị quan trung trinh tiết liệt  Phan Thanh Giản, Nguyễn Trung Trực đã vì dân quên mình, các anh hùng Phạm Hồng Thái, Nguyễn Thái Học đã bỏ mình khi chưa đến tuổi 30, những anh hùng cận đại Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Hồ Ngọc Cẩn….. đã "tuẫn tiết theo thành" như các vị tiền nhân.

Được thấy mình hưởng thêm một ngày sống tự do, vẫn thầm tạ ơn hàng ngàn anh hùng vô danh đã nằm xuống vì hai chữ tự do của hai mươi triêu đồng bào ở Nam Việt thuở nào.

Và nhớ thời thơ ấu, thương ngày mới lớn, vẫn thầm tạ ơn giáo sư Hà Mai Anh đã dịch "Tâm hồn cao thượng" làm bảng chỉ đường cho nhiều thế hệ học sinh, từ lúc còn thơ dại mãi cho đến bây giờ.

Xin được tạ ơn tất cả các thầy cô từ mẫu giáo ở Việt Nam đến Đại học ở Mỹ đã dạy dỗ chúng em thành người hữu ích cho xã hội, và tạo nền tảng cho mọi nghĩ suy chín chắn ngày hôm nay. Thời gian tuần tự trôi làm nhạt nhòa nhiều kiến thức lâu ngày không dùng đến, nhưng nền tảng đạo đức và căn bản kiến thức vẫn còn đủ để những học  trò ngày xưa luôn khắc cốt ghi tâm câu ngạn ngữ Việt Nam "không thầy đố mầy làm nên".

Và cuối cùng, rất riêng, như người Mỹ vẫn nói "The last but not least" xin được kính tạ ơn Ba đã dạy dỗ chúng con, đã có một đời sống rất lành mạnh, đạo đức làm gương cho chúng con, đã chịu bao nhục nhằn, đày ải cả một thập niên trong các trại "tập trung cải tạo" dọc theo chiều dài đất nước để chúng con được nước Mỹ mở vòng tay đón nhận khi mới chân ướt chân ráo đến trại tỵ nạn ngày nào, để chúng con được sống thênh thang dọc theo chiều ngang của Tổ Quốc thứ hai.

Xin đươc kính tạ ơn Mẹ, "Kỳ quan đẹp nhất thế giới" của chúng con, đã có một thời sống nhọc nhằn sau năm 1975, gần như một ấn bản thứ hai của bà Tú Xương.

"Quanh năm buôn bán ở non sông

Nuôi đủ năm con với một chồng

Lặn lội thân cò nơi quãng vắng,

Eo xèo mắt nước buổi đò đông."

Mẹ đã một đời hy sinh cho chúng con, và luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho chúng con trong những lúc giông bão nhất của cuộc đời.

Cũng xin kính tạ ơn Ba mẹ của Anh, người đã đưa Anh vào đời và nuôi dạy Anh có được ngày hôm nay, mỗi điều  học được từ Anh, những vui buồn chia xẻ với Anh đều có kèm theo lòng biết ơn với các đấng sinh thành ra Anh.

Xin được tạ ơn rất nhiều người bình thường trong đời sống đã góp bàn tay làm cho cuộc đời ngày càng đẹp hơn với nét rạng rỡ át hẳn nỗi u buồn.

Dù không được dịp nói ra mỗi ngày nhưng từ tận đáy lòng, vẫn xin được tạ ơn các ân nhân mỗi ngày, và xin nguyện với lòng luôn sống xứng đáng với sự hy sinh của tất cả những người đã nằm xuống cho chúng tôi có được ngày hôm nay.

Thanksgiving 2006

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,090,901
Tác giả sinh năm 1972, cư dân Louisvill, nghề nghiệp kỹ sư điện toán,. Bà đã góp cho bài viết về nước Mỹ từ những năm đầu tiên.
Bài mới của tác giả là một chuyện tình si, đứt đoạn vì biến cố tháng Tư, gặp lại ngỡ ngàng trên đất Mỹ.
Tác giả đã góp nhiều bài Viết Về Nước Mỹ đặc biệt. Ông sinh năm 1939. Trước 1975, là sĩ quan QLVNCH. Bị băt tù binh ngày 16/04/1975 tại mặt trận Phan-rang.
Chú Sáu Steve Brown là bút hiện của Steve Brown, một cựu chiến binh Mỹ từng đóng quân ở Biên Hoà và kết hôn với một phụ nữ Việt.
Chuyện kể về cuộc “kỳ ngộ” giữa mấy chàng chuyên viên Mỹ và hai kiều nữ từ Việt Nam lưu lạc vào khu đèn đỏ tại Singapore.
Nguyễn Cao Thăng là tên thật của tác giả, 52 tuổi, dân gốc Kinh 5 Rạch Giá, một cựu thuyền nhân,
Như tựa đề, đây là một truyện tình vui trên mạng Internet. Tác giả Thanh Mai đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008.
Tác giả sinh năm 1950, đến Mỹ năm 1994 diện tị nạn chính trị theo chồng. Tốt nghiệp đại học ngành Early Childhood Education (giáo dục nhi đồng) tại Chapman University miền Nam California hồi tháng 5,
Tác giả là cư dân Arizona. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là "Du Học Mỹ Năm 1960" đăng ngày 11/11/2003. Sau đây là bài viết mới nhất của ông. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết.
Hình bên: Nick Simmons, 20 tuổi, thình lình bỏ nhà đi sống vô gia cư. Photo: Jacquelyn Martin, USA Today. Từ một tấm hình, gợi nhớ nhiều câu chuyện.
Nhạc sĩ Cung Tiến