Hôm nay,  

Vĩnh Biệt Thượng Sĩ Long Nguyễn

07/03/200700:00:00(Xem: 119654)

Vĩnh Biệt Thượng Sĩ Long Nguyễn  

Người viết: Liên Phan

Bài số 1211-1822-529vb4070307

Tác giả nguyên là dân Kinh 5, vùng Cái Sắn, Rạch Giá, cùng quê cũ với gia đình Thượng sĩ Long Nguyễn vừa hy sinh. Bài viết  không dự thi.

*

Việt Báo Thứ Bảy, 3/3/2007, loan tin: Thượng Sĩ Long Nguyễn, 27 tuổi, thuộc Vệ Binh Quốc Gia vùng Oregon, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên từ thành phố Portland đã tử trận vì cuộc chiến chống khủng bố, theo bản tin hôm 1-3-2007 từ quân đội.

Nguyễn phục vụ ở chiến trường Afghanistan khi tử trận ở Mazar-e-Sharif.

Lễ cầu hồn đã  tổ chức ở Nhà Thờ Đức Mẹ La Vang ở Portland. Nơi đây, Thống Đốc Ted Kulongoski đã ca ngợi Thượng Sĩ Long Nguyễn, một người tị nạn tới Portland định cư 25 năm trước.

Linh Mục tuyên úy Vệ Binh Rick Sirianni đã ca ngợi Long Nguyen về nhiệt tâm đối với gia đình và bạn hữu.

Đại Tướng Raymond Rees của Vệ Binh Oregon đã biểu dương Long Nguyen, nói rằng anh tận tâm và yêu thương thực sự cho quân đội. Tướng Rees và 30 chiến binh đã theo tiễn đưa Long Nguyễn tới nơi an nghỉ.

Người Kinh 5 (vùng Cái Sắn, Rạch Giá) qua tới Mỹ đã tham gia vào đủ mọi ngành nghề, từ người cắt cỏ, rửa chén trong nhà hàng, làm thợ assembly cho đến giáo sư đại học hay bác sĩ, kỹ sư.

Họ thường tự hào về điều đó, kể cả việc con em họ tự nguyện phục vụ dưới cờ.

Cách đây đã khá lâu, có một người con gái gốc Kinh 5 đã xuất ngũ từ Hải Quân với cấp bực Thiếu Tá, để trở về trường học và nay là một nha sĩ ở San Jose.

Các con em gốc Kinh 5 đang ở trong các quân binh chủng khá đông, nhưng đây là lần đầu tiên một người lính đã đền nợ nước.

Tôi xin nói thêm về Long một chút:

-Anh là con anh Sự và chị Quang, là cháu ngoại bà Hai Trầu, nhà ở gần đầu kinh, phía bên kia sông.

Còn nhớ hồi năm 1982, khi chúng tôi tới định cư tại thành phố Portland trong một khu chung cư, thì Long còn là một chú bé rất dễ thương và nhỏ chút xíu nhưng nụ cười thì lúc nào cũng "from ear to ear".

Thời gian qua mau, cũng ít khi gặp lại vì chúng tôi dọn về tiểu bang California sinh sống.

Hôm nay nhìn thấy ảnh cháu trên báo, lòng đau xót vô ngần.

Long mới 27 tuổi đời!

Chúng tôi những người đồng hương Kinh 5, xin gửi đến gia đình anh chị Sự lời chia xẻ nỗi đau đớn này.

Xin Chúa thương đem linh hồn Long về nơi vĩnh phúc.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 866,709,009
“Không biết sao cái thằng đen thủi như nó mà lấy được con vợ đẹp lắm anh ơi! Mà lại hiền lắm nha...” Đó là đoạn kết chuyện tình khó tin mà có thật, bài viết mới của Phan.
Tác giả tên thật Nguyễn văn Hoa, sinh năm 1947 tại Quảng Bình, Việt Nam. Tốt nghiệp kỹ sư điện, học cao học và soạn luận án tiến sĩ kỹ sư (1970-75).
Trái chuối, đặc biệt vỏ chuối, (hình bên) là thần dược trị da, xoá sạch cả mụn cóc lẫn đồi mồi trên da, cải lão hoàn đồng.
Tác giả tên thật Trần Phương Ngôn, là một thuyền nhân sống ở trại tỵ nạn PFAC của Phi Luật Tân gần mười một năm và chỉ mới định cư tại Hoa Kỳ từ 2004. Hiện hành nghề Nail tại tiểu bang South Carolina và cũng đang theo học tại Trident Technical College. Triều Phong từng góp nhiều bài viết đặc biệt. Bài mới của ông là một tự sự về Tháng Tư Đen đang trở lại.
Ngày 2 tháng 4 hàng năm được chính thức công nhận là “Ngày Thế Giới Nhận Biết Về Bệnh Tự Kỷ” (World Autism Awareness Day) kể từ năm 2007.
Bài viết là một du ký độc đáo về cuộc hành hương chùa cổ tại Nam Hàn. “Quán Bên Đường” là tựa đề một trong những bài Viết Về Nước Mỹ của tác giả từ 2012.
Chuyện ông bố kể về con gái: Cô bé xin nhận phần quà sinh nhật sớm để bảo trợ giải phẫu tìm lại nụ cười cho trẻ em ở một nước xa xôi.
Dù được rủ rê, ông Tám chưa sẵn sàng thay cái áo mới để “qui cố hương”. Bài viết ngắn nhưng nhiều bâng khuâng. Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ.
Tại Việt Nam, tác giả là một nhà giáo, định cư tại Mỹ theo diện HO năm 1991, hiện là cư dân Westminster, California.
Ông một mình tới thị trấn cổ kính ở biên giới Canada - Hoa Kỳ. Muốn tới với hội hoạ, Ông đi học đại học mỹ thuật tại Buffalo, nhưng rồi không bao giờ trở thành hoạ sĩ, vì “gió lay, tâm động”.
Nhạc sĩ Cung Tiến