Hôm nay,  

Tưởng Nhớ Một Người Con

16/07/200700:00:00(Xem: 149802)

Người viết: Nguyễn Thanh Sơn
Bài số 2043-1906-610vb8150707

Tác giả Nguyễn Thanh Sơn là một Linh Mục. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là “Tưởng Nhớ Thân Phụ” đã phổ biến trong mùa Father’s Day. Bài viết thứ hai, vẫn với lối viết đầy điển tích từ Tân Ước, kể về một nữ tín hữu thân thiết vừa tử nạn khi tắm biển tại Daytona Beach.

Thiên Chúa toàn năng an bài cho tôi gặp Maria Têrêsa Cao Thiên Đài Trang vào khoảng năm 1998 lúc tôi phục vụ Chúa cho một cộng đoàn nhỏ Việt Nam tại thành phố St. Paul, tiểu bang Minnesota, Hoa Kỳ.

Kể từ đó, Đài Trang trở thành người con, người em tinh thần, người học trò, và cũng là vị ân nhân của tôi. Trong suốt gần 10 năm, cha-con chia sẻ với nhau biết bao nhiêu điều về tâm linh trong nỗ lực nên thánh của mình.

Có lần Đài Trang cho tôi biết, lúc thơ bé, Trang ước nguyện đi tu để trở nên một nữ tu sĩ, nhưng rồi Chúa lại dẫn đưa Đài Trang tới việc lập gia đình vào năm 1992 với Nguyễn Công Cử, một thanh niên Công giáo đạo hạnh, hiền từ, quảng đại và thông minh. Ôi, "nào ai biết được tâm tư của Chúa!" (Rm 11: 34)

Đời sống thiêng liêng của Đài Trang là theo mẫu gương của các Vị Thánh như
Têrêxa Avila, Gioan Thánh Giá, Phanxicô Assisi, Augustinô, Têrêsa Hài Đồng Giêsu, Faustina, Elizabeth Chúa Ba Ngôi, Mẹ Têrêsa Calcutta... Đài Trang và tôi rất thích lời kinh sâu thẳm của Chân phước Elizabeth Chúa Ba Ngôi dưới đây:

"Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi con tôn thờ, xin giúp con quên mình đi cách trọn vẹn để được đến ở trong Chúa, để con được bất động và yên hàn như thể linh hồn con đã ở trong cõi vĩnh cửu; để đừng có gì có thể phá rối sự bình an của con và làm con phải ra khỏi Chúa, ôi lạy Đấng Bất Biến của con, nhưng xin mỗi giây phút hãy đưa con vào sâu thêm trong mầu nhiệm của Ngài! Xin ban bình an cho linh hồn con! Xin biến tâm hồn con thành cõi trời của Ngài, nơi cư ngụ yêu thích của Ngài và nơi nghỉ ngơi của Ngài. Xin đừng để con bỏ Chúa một mình ở đó bao giờ, nhưng con phải toàn tâm toàn ý ở đó, với niềm tin sống động, toàn thân tôn thờ Chúa và phú thác cho hành động sáng tạo của Ngài."

Tuy sống bậc gia đình và làm nghề y tá, Đài Trang đã sống kết hiệp thân mật với Chúa như một nữ đan sĩ chiêm niệm. Đài Trang vì thế đã trở nên một thành viên của Hội Dòng Ba Cát Minh. Đài Trang yêu mến Thánh Thể, đi lễ các ngày thường khi có thể, và cầu nguyện lâu giờ hằng đêm.

Khi tôi tới thăm Công Cử & Đài Trang vào năm thánh 2000 lúc mái ấm gia đình còn ở thành phố Orlando, tiểu bang Florida, tôi thấy Đài Trang để một cách trang trọng nơi phòng khách bản kinh nổi tiếng của Hồng Y Newman, trong đó có câu mở đầu:
"Lạy Chúa, xin Chúa giúp con lan tỏa hương thơm của Chúa ở bất cứ nơi nào con đi. Xin để con rao giảng Chúa mà không rao giảng, không phải bằng lời nhưng bằng tấm gương của con."

Cao Thiên Đài Trang đã để lời cầu nguyện này thấm đậm vào tâm hồn mình, rồi thể hiện nó trong đời sống mình.

Quả thực, với một đời sống thánh thiện, dịu hiền, khiêm nhường, và rất tốt với mọi người, Đài Trang là hương thơm của Chúa lan tỏa ra ở bất cứ nơi nào mình hiện diện. Năm 2004, Đài Trang về thăm quê hương và đã lặn lội ra tới Yên Báy, bắc VN, để giúp người cùi bất hạnh. Đài Trang đã chia sẻ, ban tặng cho những kẻ khốn cùng như tâm hồn Mẹ Têrêsa Calcutta: thấy Chúa Giêsu nơi họ. Vì thế, Đài Trang là thành viên của Hội Dòng Ba Thừa Sai Bác Ái do Mẹ Têrêsa Calcutta thành lập.


Dù có cả một kho tàng tâm linh trong lòng mình, với những tư tưởng sâu sắc, Đài Trang cũng không bao giờ rao giảng, hay thuyết trình trước một đám đông, hoặc với các nhóm Linh Thao Đồng Hành, phong trào Cursillo v.v... Nhưng Đài Trang đã rao giảng Chúa bằng chính đời sống gương mẫu, gương sáng, gương lành của mình. Gia đình, thân nhân, bạn hữu và tôi chưa hề nghe Đài Trang nói xấu ai, xét đoán ai, phê bình tiêu cực một ai, mà chỉ thấy Đài Trang thương yêu và cảm thông, nâng đỡ, khuyến khích, an ủi mọi người, nhất là những người gặp khổ đau, hoạn nạn trên đường đời.

Không giống đa số phụ nữ trên đất Mỹ này, Đài Trang không chạy theo thời trang, không phấn son lòe loẹt, mà Đài Trang đã trang điểm mình bằng "thần khí hiền từ và an tĩnh." (1Phêrô 3: 4) Sắc đẹp của Đài Trang là sắc đẹp bên trong, nội tâm (inner beauty).

Cao Thiên Đài Trang có lòng yêu mến Mẹ Maria cách đặc biệt, và muốn trở nên một nữ tỳ khiêm cung của Thiên Chúa như Mẹ. Đài Trang đã lập một nhà để nuôi dưỡng người già yếu, neo đơn, và đặt tên cho nhà ấy là "Nhà Đức Mẹ LaVang", giống như Mẹ Têrêsa Calcutta đã lập "Nhà Đức Maria" ở Rôma, Ý.

Ngày 18-6-2007, hai vợ chồng và cháu bé Marcel Văn, 8 tuổi, đi nghỉ hè tại Orlando, Florida. Vì "son sẻ", Cử và Trang đã nhận nuôi cháu Marcel Văn lúc mới được 8 tháng tuổi, từ một gia đình người đồng hương. Và vì yêu mến Thầy Marcel Nguyễn Tân Văn, DCCT, vợ chồng đã đặt tên cho cháu bé ấy như vậy.

Sau vài ngày ở Orlando, gia đình Đài Trang lái xe khoảng 50 dặm tới thành phố Daytona Beach để tắm biển. Sáng thứ bảy 23-6, Công Cử dọn hành lý để rời khách sạn, Đài Trang và con ra bãi tắm nằm sát khách sạn để tắm lần cuối cùng trước khi trở lại Orlando. Đài Trang đã bị sóng ngầm đưa đi ra xa bờ. Nhân viên cấp cứu vớt được Đài Trang, nhưng Đài Trang đã ngừng thở, còn cháu bé thì được an toàn. Đài Trang được chở  gấp tới nhà thương, nơi đây các bác sĩ dùng máy thở (ventilator) cho tim của Đài Trang đập lại, nhưng Đài Trang không tỉnh lại được, nằm bất động trong coma. Được báo tin, cha mẹ (Ông Bà Cao Thế Dung) cùng chị cả, các em trai và một số bạn thân đã đến bên cạnh Đài Trang để tha thiết cầu nguyện cho Đài Trang.

Đêm thứ hai, bác sĩ xác nhận óc não của Đài Trang đã chết. Qua đêm thứ ba, họ đưa Đài Trang vào phòng mổ để lấy các bộ phận của Đài Trang như tim, phổi, gan, thận, theo ý muốn của Đài Trang khi còn sống là hiến tặng cơ thể mình cho những bệnh nhân cần, rồi họ rút máy thở ra. Khi sinh thời, Đài Trang đã cho đi, nay khi chết, Đài Trang cũng cho đi, cho tha nhân tất cả, đúng như Thánh Têrêsa Hài Đồng đã nói: "Yêu thương là cho đi tất cả và cho chính bản thân."

Thi hài Cao Thiên Đài Trang được đưa bằng máy bay về nhà ở Silver Spring, tiểu bang Maryland. Thánh lễ an táng cho Đài Trang được cử hành tại nhà thờ Giáo xứ Mẹ Việt Nam ở Silver Spring vào sáng thứ bảy mồng 7-7, sau đó Đài Trang được an nghỉ ngàn thu ở đất thánh "Gate of Heaven" (Cổng Trời) ở Maryland.

Cao Thiên Đài Trang thương yêu, sự ra đi quá đột ngột của con đã để lại cho gia đình, thân nhân, bạn hữu và cá nhân cha biết bao thương tiếc và thương nhớ, dẫu rằng cha tin tưởng chắc chắn con đã "về trú ngụ bên Chúa." (2Cor 5:8) Tuy nhiên, cha sẽ gặp lại con mai sau khi cha lìa trần, theo như Thánh Simôn thành
Thessalonikê đã viết:

"Khi chết, chúng ta không có biệt ly nhau, bởi vì tất cả chúng ta cùng đi trên một con đường, và chúng ta sẽ gặp lại nhau ở cùng một nơi. Chúng ta không bao giờ ly biệt nhau, vì chúng ta sống trong Chúa Kitô, đi đến với Ngài, chúng ta tất cả sẽ cùng nhau ở trong Chúa Kitô."

Vĩnh biệt người con yêu dấu của Chúa và của mọi người. Con hãy an nghỉ trong bình an   Requiescat In Pace.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 861,892,633
Con may mắn được mẹ sinh con tại Mỹ, tỉnh Alexandria bang Virginia . Mẹ dạy con nói tiếng Việt từ thuở còn thơ. Mẹ nấu cơm Việt cho con ăn. Mẹ kể lại chuyện xưa, ông bà ngoại dạy dỗ mẹ chu đáo nên ngày nay nhờ kinh nghiệm đó mẹ rèn luyện chúng con nên người tốt. Mặc dầu sanh đẻ tại Mỹ nhưng con lúc nào cũng nghĩ tới
Chiều nay trên đường từ sở về nhà, con đã chứng kiến một tai nạn giao thông khá nghiêm trọng. Ba xe cứu thương đến vây quanh làm lưu thông bị tắc nghẽn. Khi đi ngang qua hiện trường, con đã nhìn thấy các nhân viên cứu thương đang cố gắng cưa những mảnh sắt móp méo để lấy người bị thương đang kẹt trong xe
Tác giả là một nhân viên ngân hàng, cư trú và làm việc tại Seattle , tiểu bang Washington . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà, “Con Đi Trường Học...” là thư của một bà mẹ độc thân viết cho con gái đi thực tập tại một nước châu Phi, đã được phổ biến ngày 13-1-2006 với bút hiệu Hồng Ngọc-Vương. Bài viết thứ hai
Mẹ ơi! Biết bao giờ con mới được gọi lại tiếng "Mẹ" ngọt-ngào đầy yêu-thương này! Ngày Mẹ còn sống, gọi tiếng Mẹ đã thấy ấm lòng, thấy chứa-chan tình-cảm. Bây giờ Mẹ không còn nữa, tiếng Mẹ làm con xót-xa tận cõi-lòng, chẳng bao giờ con còn có dịp ngồi bên Mẹ, nắm lấy tay Mẹ rồi nói
Những ngày đầu bà Bẩy vui vẻ đi đây đi đó. Thấy gì cũng lạ, cũng đẹp, nhưng cái cảm giác lớn nhứt bà có là thấy mình   an toàn.   Không bị hạch xách, không bị hỏi han, điều tra, điều này điều nọ, bị sợ sệt khi phải đến cơ quan công quyền mà bà đã gặp phải ngày xưa.... Trong bữa ăn tại nhà con gái, có đông đủ
Bởi vì Việt Kiều chẳng mấy ai quan tâm đến những điều ấy, có người không chịu ở nhà mà ra ở khách sạn   cho thoải mái và chẳng muốn làm phiền đến ai. Họ muốn thăm ai thì tự nhiên đến nhà, ăn uống thì đơn giản không cầu kỳ, chẳng cần cao lương mỹ vị gì hết, có rất nhiều người xà vào quán hàng trong nhà lồng
Tôi mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh giường ngủ, và vội vàng ngồi bật lên vì đã gần 12 giờ trưa. Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng và khó chịu lắm, nhưng nghĩ tới mảnh giấy mẹ để trên gối, tôi chạy vội ra nhà bếp không kịp đánh răng rửa mặt. Tối hôm qua, phải nói là sáng nay mới đúng
Con không dám đi cửa trước, con vòng ra cửa sau. Mùa Xuân đã trở lại, những củ   tulip con trồng trên luống mùa thu năm nào trước khi bỏ đi đã mọc lên và ra hoa, những bông hoa tulip mà cha yêu. Mọi thứ trông buồn bã và tàn tạ, chỉ có những bông hoa tulip rực rỡ. Mầu đỏ và vàng, xen lẫn với những mầu hồng nhạt
Vì nhà tôi khá xa trường, tôi luôn cố gắng căn giờ để dù có kẹt xe cũng tới trường sớm ít nhất nửa giờ. Tôi muốn tránh cho mình tình trạng phải phóng xe vội vã trong nỗi hồi hộp lo âu sợ trễ; hoặc hớt hải tới trường vừa sát giờ dạy; hoặc tệ hơn, tới sau khi chuông vào lớp đã reo! Kinh nghiệm cho tôi biết, chính trong ít phút
Vận nước nổi trôi, tôi đến Hoa kỳ vào tháng chín năm 1975.   Ngồi trên xe từ phi trường về nhà trọ, tôi thấy ngay cái không khí ở đây khác với không khí tại những nơi tôi đã đi qua.   Nó có phần tươi mát hơn, khoáng đạt hơn.   Không phải là một người trong ngành y khoa, tôi không biết cái gì đã kích thích ngũ quan
Nhạc sĩ Cung Tiến