Hôm nay,  

Mẹ Và Bà Nội

14/05/200800:00:00(Xem: 163312)

Tác giả: Nguyễn Duy An

Bài số 2298-16208275-vb4140508

Nguyễn Duy An là người Á châu đầu tiên đảm nhiệm chức vụ Senior Vice President của National Geographic. Năm 2006, ông là tác giả đã nhận giải Chung Kết  Viết Về Nước Mỹ. Sau đây là một bài viết ngắn của ông nhân mùa Mother’s Day, được ghi “Viết theo lời kể của bé Út.

Bà nội từ Việt Nam qua Mỹ du lịch 6 tháng...

Ngoại trừ hai tuần nghỉ hè, ngày nào bố cũng phải đi làm từ sáng đến tối, nhiều khi còn đi công tác xa nhà cả tuần lễ mới về. Thường ngày mẹ chở bà nội đi nhà thờ, đi chợ, và ngay cả lúc chở chúng con tới trường mẹ cũng chở bà nội theo vì không dám để bà nội ở nhà một mình.

Mấy tháng sau, bà nội quen biết nhiều bạn già trên nhà thờ và ngoài chợ Việt Nam. Một lần đi chợ, một cụ già, bạn mới quen của bà nội, chạy theo ra bãi đậu xe nhờ mẹ giúp chở về "Nhà Già" vì bà ra trễ nên xe "bus" đã đi mất rồi. Bà nội thắc mắc:

- Sao bà không nhờ con cháu chở đi mà lại đi xe "Nhà Già""

- Dâu con bên này chán lắm bà ơi! Chẳng những chúng nó không muốn mình ở chung... mà sau khi đẩy mình vô "Nhà Già" rồi, thích thì chúng nó cho các cháu vào thăm, không thích thì cả năm cũng không thấy mặt một đứa cháu nội! Chúng nó bây giờ không giống như thời tui với bà làm dâu ngày xưa đâu! May mà bà còn có con gái.

Bà cụ lầm (!) nhưng bà nội cũng không đính chính. Bà nội dơ tay vuốt tóc mẹ rồi nói lớn trong niềm vui sướng: "Ừ... Con gái ruột của tôi đây bà ạ!"

Mẹ vòng tay ôm bà nội vào lòng. Con nghe có tiếng sụt sịt... Một vài giọt nước mắt nhỏ giọt xuống bãi đậu xe.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,030,597
Tuần trước, tôi đi Austin Texas để dự tang lễ Linh Mục Nguyễn Thanh Hùng, người bảo trợ gia đình
Thảo vừa chở Lan ra Phi Trường Los Angeles, California
Gia đình tôi đặt chân lên đất Mỹ đúng vào đêm trước lễ Độc lập Hoa-Kỳ
2x50 là mốc thời gian của 1 đời người. Nói đơn giản là cuộc sống 100 tuổi. Đã  dễ mấy ai sống được tới tuổi này" Có người ra đi rất sớm và bất ngờ. Có người biết mình sắp về chầu
Dì Thư ơi, ba má gây lộn nữa rồi, con sợ quá hà
Nghề kiếm cơm của tôi trên đất Mỹ, hãng điện tử hay gọi chung là "product engineer" hay "test engineer" . Cụ thể hơn, khi hãng chế tạo ra được một con chip CPU nào mới, chúng tôi
Nếu như đến được Nước Mỹ là đến được bến bờ của sự Tự Do thì vào được Quốc Tịch Mỹ được coi như là cầm được tấm vé xổ số “luôn chắc trúng thưởng” hứa hẹn nhiều tương lai tốt đẹp. Trở thành công
Ngồi sau tay lái của  cái xe bus cồng kềnh, dài như một toa xe lửa
Thảnh giật mình thức giấc vì tiếng alarm của xe hàng xóm đang rú inh ỏi
Có rất nhiều người thân, bạn bè đã hỏi vì sao tôi gởi ra rất nhiều điện thư rác
Nhạc sĩ Cung Tiến