Hôm nay,  

Năm Ngày Thăm Las Vegas

06/06/200800:00:00(Xem: 199234)
Tác giả: Nguyễn Lê
Bài số 2318-16208295-vb6060608

Tác giả Nguyễn Lê đã góp nhiều bài viết đặc biệt. Định cư  tại Philadelphia, PA, ông bà là người đầu tiên mở nhà hàng ăn Việt Nam tại đây. Bài viết về nước Mỹ của ông đề cập tới nhiều đề tài khác nhau, từ kinh nghiệm làm ăn, đời sống xã hội, tới nền nếp gia đình. Riêng những bài viết về kinh nghiệm mở nhà hàng ăn tại Hoa Kỳ rất được bạn đọc quí trọng.

Ông bạn thân của tôi hỏi thăm kỳ này đi đâu chơi" Tôi đáp Las Vegas. Ông bạn nói  tôi thật quê mùa. Từ ngày qua Mỹ chả bao giờ bước chân tới sòng bài. Tôi vội cải chính ai cũng tưởng đi Las Vegas là chơi bài và nói luôn thực ra mỗi người có một sở thích riêng (hobby). Có người đi Las Vegas dài dài, có người thưởng thức lên tàu ra biển (Cruise) một lần rồi thôi.

Sau nhiều năm dài chúng tôi mới lại có dịp trở lại thăm sòng bài tại Las Vegas.

Tôi còn nhớ năm 1980, chú em tôi gửi tặng một vé máy bay khứ hồi và nghỉ 3 ngày 2 đêm tại khách sạn Tropicana, Las Vegas. Vé do sòng bài Tropicana tặng chú vì là dân chơi bài thường trực tại sòng và vì cùng họ NGUYỄN nên chú tặng lại tôi. Để kiểm soát đúng người được tặng vé, họ hỏi tên họ, năm sanh và tên mẹ đẻ. Các câu hỏi của họ, tôi đều trả lời lưu loát.

Năm đó vào giữa tháng 8 nên trời nóng có khi lên tới 103 độ nên không dám ra ngoài, chỉ quanh quẩn ở sòng bài nên không biết gì về phong cảnh bên ngoài.

Bà chị và các cháu tôi bên California thường đi sòng bài ở Las Vegas và chỉ thấy nói là đi kéo máy đánh bài, chẳng bao giờ thấy nói về các sinh hoạt ngoài trời, du khách hay các Shows trình diễn nghệ thuật.

Mọi năm cứ đến ngày Father's Day là cậu con trai tặng tôi nào áo chemise, nào cravate, nào đi ăn nhà hàng.v.v...

Năm nay cậu đặt chỗ ngụ tại sòng bài VENETIAN, ngồi ghế First Class máy bay, xe Limousine chở tới sòng bài sang trọng, ngụ tại khách sạn cao cấp.
Khởi hành từ 9:30 sáng tại miền đông bay sang miền tây lúc 11:30 sáng sau chuyến bay dài 5 tiếng đồng hồ vì múi giờ khác biệt 3 tiếng. Để giết thì giờ tôi mang tập truyện 65 tác giả "Viết về nước Mỹ" phát hành năm 2006 ra đọc.

Sòng bài khách sạn sang trọng The VENETIAN and The Grand Canal Shoppes nằm trên đường Las Vegas Boulevard là một dãy phố dài san sát các sòng bài nổi tiếng tại Las Vegas như Caesars Palace, Bellagio, The Mirage, Treasure Island, Paris Las Vegas v.v...

Trong khách sạn ngoài sòng bài và phòng ngủ mấy ngàn phòng còn có những cửa hàng của các hiệu buôn cao cấp dọc theo những dãy số như bên Ý Đại Lợi xen lẫn với sông nước chảy quanh các dãy phố và trên sông có những con thuyền thật sang trọng mà họ đặt tên là La Gondola. Họ dựng lại tỉnh Venice bên Ý ngay tại sòng bài. Du khách muốn đi du thuyền quanh phố trả 15 dollars một đầu người. Ngoài ra còn có những nhà hàng, tiệm ăn, tiệm cafe, tiệm bánh, tiệm buffet: "All you can eat" giá cả từ 35 đô một người xuống tới 20 đô.

Tình cờ đang dạo chơi tại thành phố nhái lại tỉnh Venice thì gặp gia đình người bạn 3 thế hệ ông bà, cha mẹ và 2 cháu bé một trai, một gái.

Chúng tôi rủ nhau đi thăm đập Hoover Dam cách Las Vegas khoảng một giờ lái xe. Đi vòng vèo dọc theo ngọn đồi đất đỏ, chúng tôi tưởng tượng như đi trên đèo tại thành phố Monte Carlo bên Âu Châu.

Đập được xây cất từ năm 1931 tới nay vẫn còn đang được nâng cấp đều đều cung cấp điện cho 3 tiểu bang Nevada, Arizona, và Nam California.
Sau khi mua vé 9 đô vào cửa, được coi cuốn phim diễn lại cảnh xây cất đập từ lúc bắt đầu với kỹ thuật thô sơ cho tới kỹ thuật hiện đại, tham quan phong cảnh trên đập nước kỳ quan của thế giới, chụp hình lưu niệm. Trở về sòng bài Bellagio phong cảnh tuyệt đẹp, kiến trúc cầu kỳ sang trọng. Chúng tôi vào thưởng thức Buffet ăn tới no bụng đủ thứ từ càng cua Alaska tới Prime rib Steak  với đủ các món ăn Mỹ, Pháp, Mễ, Tàu, Nhật. Kết thúc bằng bánh Pháp Flan Caramel, Crème Bruleé, Fruit Tart, cafe.v.v...

Ngày thứ 2 chúng tôi thăm các sòng bài Paris Las Vegas, Bally, Bellagio, Planet Hollywood, Caesars v.v... Sòng nào cũng có những cửa tiệm từ cao cấp như Cartier, Mikimoto, Chanel, Judith Lieber, Vesace, Bally, Bellagio, Planet Hollywood, Caesars... v.v… Sòng nào cũng có những cửa tiệm từ cao cấp như Cartier, Mikimoto, Chanel, Judith Lieber, Vesace, Gucci, Tiffany tới các cửa tiệm trung bình như Macy Banana republic, Structure, Ann Taylor, Caché v.v...

Ngoài phố cũng chen vai thích cánh với các tiệm Mac Donald, C.V.S, Subway.

Sau khi dạo các sòng bài từ sáng tới xế chiều mỏi cẳng chúng tôi về khach sạn nghỉ sả hơi chuẩn bị đi coi "Cirque du Soleil" lúc 7 giờ tối.

Cirque du Soleil trình diễn tại nhiều sòng bài như MGM Grand, Treasure Island và Bellagio, The Mirage với các Shows chủ đề hoàn toàn khác nhau. Đa số là các màn đu giây, nhào lộn rất nghệ thuật với phần thay đổi phong cảnh sân khấu rất mới lạ xen lẫn với kỹ thuật ánh sáng và nhất là phần âm nhạc rất sống động.

Các buổi trình diễn kéo dài tuần này qua tuần nọ, có khi cả tháng. Sân khấu chứa đựng cả mấy ngàn người, vé bán từ 80 đô tới 150 đô. Khán giả ngồi xem từ đầu đến cuối thật im lặng. Ai nấy đều thích thú thưởng thức phút đầu tới phút cuối.

Mỗi buổi sáng từ 7 giờ, chúng tôi đi xuống hồ tắm nước lạnh và hot tub massage với nước nóng. Hồ tắm được kiến trúc với các vòi phun nước từ các tượng khỏa thân xen lẫn với cây dài bóng mát sang trọng như trong các dinh thự vương giả Âu Mỹ.

Nhìn từ tầng thứ 14 của khách sạn xuống dưới hồ tắm được trình bày theo hình chữ nhật với 2 hồ bơi ở giữa, 1 nóng, 1 lạnh và 4 hồ tắm (hot tub) nước nóng ở 4 góc giữa những hàng cây xanh mát và dãy cây thông cao chót vót.

Khách tắm xong có thể vào điểm tâm tại nhà hàng nằm sát ngay cạnh hồ tắm, có nhiều dãy bàn ăn bầy ngay tại khoảng trống ngoài trời với những dù che muôn màu sắc.

Tại sòng bài Mandalay Bay họ còn thiết trí bãi biển với sóng đánh dạt dào từ ngoài vào trong. Nhiều du  khách rất ngạc nhiên khi thấy bãi biển nhân tạo ngay tại trong sòng bài.

Sòng bài Venetian với phong cảnh và thành phố như Venice bên Ý, toàn bộ nằm trong building với bầu trời mây bay, không khí mát lạnh của máy điều hòa trong khi ngoài phố nóng tới 95 độ.

Sòng bài Paris Las Vegas có nhà hàng Le Village Buffet với các phòng ăn riêng rẽ, đi vào phòng ăn như đi vào các tiệm ăn trong thành phố bên Paris. Biểu tượng cho Paris thu nhỏ là tháp Eiffel (Tour d' Eiffel) và khải hoàn môn (Arc de Triomphe). Lên coi tháp Eiffel thu nhỏ phải trả lệ phí mỗi đầu người 10 đô và họ thiết trí nhà hàng ngay trong tháp. Du khách có thể vừa giải trí ăn uống, vừa ngắm nhìn người đi lại dưới tháp.

Gần cuối tuần du khách lũ lượt check in vào khách sạn nối đuôi nhau. Taxi, xe nhà, xe limousine xếp hàng ngang cả chục hàng, xe cộ kẹt cứng phải kiên nhẫn chờ đợi lăn bánh dưới không khí nóng bức của khí hậu vùng sa mạc Nevada.

Các khách sạn sang trọng lộng lẫy như cung điện của vua chúa xưa kia. Cả mấy ngàn phòng trong 1 khách sạn đều được giữ chỗ trước cả tuần. Cuối tuần du khách đông nghẹt, chỗ nào cũng đầy ắp người. Nhìn thấy thiên hạ rong chơi, đốt tiền mới hiểu được Las Vegas càng ngày càng phát triển với các nhà đầu tư tài phiệt Âu Mỹ bỏ hết tỷ này đến tỷ khác để bốc hốt tiền của du khách từ khắp năm châu.

Cuộc du hành thăm Las Vegas nói là 5 ngày nhưng bay đi bay về đã mất 2 ngày. Tranh thủ thời gian chúng tôi cũng đã đi được nhiều nơi từ giải trí đến ăn uống, tham quan thắng cảnh. Thiết tưởng phải để vài tuần du lịch mới tạm gọi là đủ để có một nhận xét đầy đủ hơn về thành phố du lịch ăn chơi và cờ bạc Las Vegas. Chúng tôi dự định vào tháng 12, thời tiết mát mẻ, sẽ lại du hành 1 chuyến nữa trong khi nhà tôi thủ thỉ bên tai: "Có ra ngoài tham quan thiên hạ mới thấy cuộc đời đáng sống!"

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,737,341
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến