Hôm nay,  

Thư Của Một Vị Lão Niên

26/08/200800:00:00(Xem: 146977)

Người viết: Victor Nguyễn

Thư góp ý. vb3260808

Đâ không phải là bài viết về nước Mỹ mà là nguyên văn thư của một vị lão niên gần 80 tuổi, cư dân Westminster, nói lên cảm tưởng khi đọc Viết Về Nước Mỹ và góp ý kiến về việc in sách. Xin phổ biến và trân trọng cám ơn người viết.

***

Monday, 9 June 2008

Kính gởi Việt Báo "Viết Về Nước Mỹ"

Tôi thuộc về lão niên gần 80 tuổi, theo dõi các bài "Viết Về Nước Mỹ" có nhiều bài lý thú lắm!  Một cuộc đổi đời ngoạn mục có một không hai.  Có CS ác độc giết hại cả triệu dân, chặt đầu mổ bụng và ác lai ác báo.  Chùa chiền, nhà thờ ở VN đổ sập hết năm 1975 và bây giờ phải cúi đầu xây dựng lại.  Nhân loại không tôn giáo thì như mãnh thú, lòng tham vô tận.

Lần lượt đọc các bài "Viết Về Nước Mỹ" vui ít buồn nhiều, gút lại chúng ta cần gì"  Chỉ cần nhân ái, bao che, tình thương, an ủi, và lòng từ bi.  Ông "A" là tỉ phú ngày cũng chỉ 3 bữa cơm thôi!  Nhưng ông "A" ăn có ngon không mới đáng quan tâm.  Cổ nhân nói "Ngu Si Hưởng Thái Bình" người khôn làm cho người ngu hưởng hết v.v…  Tạo hóa sinh ra vũ trụ không sai lệch ½ ly, con người vạn vật cũng không sai lệch.  Cái máy siêu vi tính của tạo hóa thể hiện dần dần chỉ dẫn con người tìm ra xe hơi, xe lửa, máy bay, tivi, radio, email và tương lai không xa sẽ làm ra được năng lượng thay dầu xăng, quả thật là thần kỳ.  Mỗi giây mặt trời đốt mấy tỉ năng lượng để sưởi ấm trái đất và các hành tinh khác! Vô tận…!

Nay tôi theo định luật già, tre tàn măng mọc, mạo muội viết vài dòng với ý kiến mọn là đề nghị quí ông nên tạo các quyển "Viết Về Nước Mỹ" in thành nhỏ lại 3 quyển làm mọt, chữ nhỏ, giấy mỏng, ai cần đọc rõ nên dùng cái "loupe" mà đọc, như vậy là có ý xây dựng, giúp 2 triệu VN tị nạn nghèo có cơ hội đọc rất nhiều mẫu chuyện hay, viết ghi lại bằng xương máu, giúp cho đa số người nghèo có khả năng mua đọc rẻ được 300% giá chánh thức (cho loại sách cũ từ năm 2006 về trước).

Một ý kiến thô thiển nhỏ nhặt nhưng sẽ đóng góp cho 2 triệu người VN tị nạn được in nhớ vào trí mình những hoàn cảnh thương tâm và khuyến khích con người bớt đi lòng tham (sân si).  Trái đất có 6 tỉ người đều có máu tham vô tận, mà tham là khổ, ăn càng ngon càng khổ.

Kính mong quí báo cứu xét lại xem có nên làm không, nó như quyển tự điển nhỏ thu ngắn 300% và ai cũng mua được.  Chúc Việt Báo luôn may mắn và làm điều thiện giúp 2 triệu dân Việt tiến lên khá giả, văn hóa cao rộng.

Nay kính,

Mr. Victor Nguyễn

Nhà ở đường Bevan Ave.

Westminster

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,701,802
Chiều thứ Sáu, tôi đang ngồi trước cái computer để trên bàn giấy, chăm chú vẽ cho xong cái hoạ đồ thì Mike, tên xếp trực tiếp, xuất hiện trước cửa văn phòng: -Eh Steven, mày sửa soạn đi
Đếm đến hôm nay là đúng 20 năm tôi đặt chân đến Mỹ. Có cô bạn thân lần nào gặp tôi cũng nghe than "Hồi mới qua đây em khổ dễ sợ rứa đó!" Tôi la: "Mi nói chi lạ … hồi nớ mới qua
Một buổi sáng chớm thu, trời se lạnh, đã quá 7.00 giờ rồi mà trời còn tối, ông Bình tỉnh giấc dậy, với chiếc đèn pin đầu giường ngủ dọi lên đồng hồ trên tường. Quả thật đã 7.15 giờ, con gái ông
Con gái có hai cái kị: Xấu và học cao. Đàn ông thường không thích lấy vợ giỏi hơn mình. Còn các cô có học một tí thì thường tự cao, không thể lấy anh dân cày. Hóa ra cao thì không với tới, mà thấp thì chẵng dám trèo cao
Chiều nay, sau khi nói chuyện với con, buông phôn xuống, mẹ đã lặng người, ngồi trên sô pha cả tiếng đồng hồ không buồn nhúc nhích. Dù bố liên tiếp hỏi này hỏi nọ nhưng mẹ chẳng để ý vào câu chuyện để trả lời. 
Phía sau nhà của bé Kenny là một khu vườn xinh xắn. Nơi đó ông nội của em trồng khá nhiều cây ăn trái như cây apricot, peach, apple nhưng đặc biệt nhất là cây táo tàu ở góc vườn. Ông nói đất ở đó tốt, nắng ban trưa đã được cây
Dù chiều nay, hai mẹ con mình đã nói chuyện thật nhiều qua phôn, nhưng mẹ vẫn muốn nói thật nhiều thêm nữa.  Nếu mỗi buổi tối con không phải học bài và mẹ cũng không có những công việc cần thiết phải làm thì chắc mẹ cứ ôm ghì 
Hơn 30 năm sống trong xã hội mới, cộng đồng Việt Nam đã hội nhập và khá thành công trên nhiều lãnh vực, nhưng có những việc vẫn không khá hơn.  Thí dụ như xả rác và ồn ào nơi công cộng
Nhiều người trong chúng ta khi mới đến Hoa Kỳ không phân biệt được người Mỹ trắng và người Mễ, thấy họ khác chúng ta và nhất là thấy không phải là ông Mỹ đen thì trong thâm tâm rất lấy làm kính trọng. Dăm ba tháng, một vài năm sau thì tình hình đổi khác. Tự nhiên ta thấy họ lùn, mập, da không được trắng, đi xe xấu, ở nhà tồi
Cách đây độ bẩy tám năm, chị bạn làm "nail" của bà xã tôi sanh được một thằng con trai rất kháu khỉnh. Vợ chồng chị ta mừng lắm, vì đã có hai "cái hĩm" (con gái) rồi, giờ được thêm "thằng cu" nữa thì còn gì bằng. Thằng cu được đặt một cái tên nghe rất... Tây là Henry. Thế rồi, ít lâu sau ngày đầy tháng và ngày lễ rửa tội ăn nhậu tưng bừng
Nhạc sĩ Cung Tiến