Hôm nay,  

3 Ngày Du Lịch Las Vegas

03/10/200800:00:00(Xem: 134670)
Bài số 2421-16208498-vb6021008

Người viết là một vị cao niên 83 tuổi, hiện là cư dân Garden Grove, Nam Cali. Ngay từ ngày mới sang Mỹ đoàn tụ với con cháu năm 2005, ông đã viết nhật ký và gửi cho Việt Báo Viết Về Nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới của ông, ghi lại từng chi tiết một chuyến du lịch theo cách nhìn của một vị cao niên.

***

Ngày 20-8-2008 từ 6 giờ khách du lịch tâp trung trước cửa tiệm bán bánh mỳ và chè Cali Akery. Số hành khách hơn 60 người lớn, cả nam và nữ.

Đúng 6 giờ 30 hành khách được mời lên xe bus đi đến khu Mc. Donalds để chuyển sang xe bus số 3722 để lên đường đi du lịch 3 ngày đến Las Vegas.

Tôi được ngồi ghế số 8 bên cửa sổ, rất thuận tiện để quay phim, ngắm quang cảnh hai bên đường, với đồi núi trùng trùng, điệp điệp bao quanh những sa mạc mênh mông. Thỉnh thoảng mới thấy vài khu nhà máy, hay khu viễn thông phơi mình dưới nắng hè gay gắt.

Trên lộ trình đến vùng Arizona nghỉ trưa, ăn cơm ở khu “Bus Check in” trong nhà hàng Hamyton &Suites, trước dinh thự có nhiều cây hoa anh đào, bố con  ngồi ăn trong hành lang của Bass outlet-clothing, của nhà hàng Timberland. Ăn xong bố con (Soeur Nga) và cháu Tomy vào tham quan cửa hàng Touny và Chikie với nhà hàng Polo Kepluplic cho tới 12 giờ trưa ngày 20-8-08...

Đến 13 giờ xe tiếp tục lên đường đến khu Travel Center nơi đây có nhiều cơ sở kiến trúc tân kỳ, đồ sộ nguy nga, của đa quốc gia như: Âu Châu, Mỹ Châu, Úc Châu và Á Châu, Phi Châu. Ở đây có khu chăn nuôi gia cầm, gia súc, thú rừng và một hồ nước mênh mông in bóng lung linh ánh sáng muôn màu từ các lâu đài quanh bờ hồ tỏa ra vào hàng đêm...

Khi chúng tôi tới khu này, thấy khách du lịch tham quan, hàng ngàn chim bồ câu bay đậu trên đầu, trên vai và đậu đầy trên hai cánh tay để xin ăn... Tại đây,  có thể mướn du thuyền hay cano để dạo chơi trong hồ, hoặc đùa giỡn với đàn vịt, đàn ngỗng tung tăng, bơi lặn trên mặt hồ...

Đêm 20-8-08 đoàn du lịch chúng tôi ở khách sạn River Polamd's cao 25 tầng. Bố con tôi và cháu Tomy ở phòng 711 lầu 7. Có 2 giường, đầy đủ tiện nghi, rất sang trọng.

Sau bữa cơm tối bố con tôivà cháu ngoại đi dạo quanh hành lang tầng dưới của khách sạn, nằm ngay trên mặt hồ nước bao la, với ánh sáng muôn màu sống động, tạo nên cảnh thiên thai" Tôi nghỉ chân, đứng tựa lan can cất hát: "Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng, nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên!..." (tiếc rằng hôm nay không mang theo cây sáo trúc).

Sáng ngày 21-8-08 cả đoàn được đánh thức từ 4 giờ sáng. Sau khi lo vệ sinh, rồi ăn sáng, đoàn du lịch rời khỏi khách sạn River Palamd's ở Arizona, để lên đường đi Las Vegas.

Trong cảnh bình minh ló rạng dần, sau dãy đồi núi trùng điệp bao quanh những thung lũng và sa mạc mênh mông, lặng lẽ, tạo nên quang cảnh hùng vĩ ngập tràn rạng đông...

Ngồi bên cửa sổ, tôi bấm máy quay phim để lưu lại những hình ảnh, tưởng chừng như không bao giờ trở lại!"...

Đến 9 giờ nghỉ, để tham quan một khu vực thiên nhiên hùng vỹ với bao kỳ quan vô cùng kỳ diệu của tạo hóa, mà tôi không thể diễn tả bằng ngòi bút! Tôi chỉ có thể quay film để lưu lại một phần kỳ quan của tác phẩm có một không hai này của Chúa (hơn cả kỳ quan Đồ Sơn, hang động Non Nước, Động Từ Thức ở Thanh Hóa, quê tôi)

Đến 10 giờ ngày 21-8-08 xe lại lên đại lộ Charleston hướng về Las Vegas. Lúc này mặt trời đã lên cao, ánh sáng chói chang bao phủ khắp sa mạc hai bên đường. Tôi không còn quay film, ngồi nhắm mắt đọc kinh lần hạt, cầu Chúa ban bình an, đi đến nơi, về đến chốn!...

Anh Marc hướng dẫn viên rất trẻ, đẹp trai, có tài ăn nói, anh hướng dẫn bằng song ngữ Hoa+Mỹ, phổ biến chương trình tham quan, nghỉ ngơi, ăn uống, đi vệ sinh, giải trí..v..v.

Marc nói không biết mỏi mệt, anh phục vụ hết mình với mọi hành khách, anh trả lời mọi thắc mắc, hết sức vui vẻ.

Đêm 21-8-08 chúng tôi ở khách sạn Plaza của Las Vegas.

Sau khi tắm rửa và ăn tối, chúng tôi đi tham quan khu Binion vĩ đại với ánh sáng muôn màu tạo thành nững hình ảnh đầy kỹ thuật và mỹ thuật của Las Vegas về đêm. Hotel Plaza ở ngay trung tâm Las Vegas, khu phố Casino rất sôi động với các nhạc sĩ, ca sĩ và nghệ sĩ biểu diễn các nhạc cụ độc đáo, cùng với ca vũ nhạc thu hút cả ngàn du khách vây quanh tán thưởng.

Đến 21 giờ tôi về phòng ngủ số 932 Hotel Plaza đọc kinh tối đi ngủ. Hai cô cháu còn say sưa đi ngắm cảnh Las Vegas về đêm, mãi tới khuya mới về ngủ....

Ngày 22-8-08 thức dậy lúc 7 giờ, tôi đọc kinh sáng dâng mình cho Chúa và Đức Mẹ đến 7g30 sắp xếp quần áo vào vali, dọn dẹp phòng ngủ, lo ăn sáng.

Đến 8 giờ thông báo tập họp, chuẩn bị lên đường về...

6g45' xe khởi hành lên đường về California.

12g15' nghỉ để ăn trưa ở Coach Factory Arizona.

Đến 14g xe rời Las Vegas đến tham quan khu Mom Grand City có khu phố New York với tượng nữ thần Tự Do cao 15m. Dinh thự, lâu đài giống như ở thủ đô New York.

Xe ngừng ở Terribles để ăn trưa, sau đó trực chỉ về California. Từ lúc lên xe tôi ngủ một giấc về tới nhà.

Con gái đưa xe đi đón bố, em, con Tomy về đến nhà lúc 20 giờ đêm 22-8-08. Một giấc ngủ với bao lưu luyến giang sơn gấm vóc của Hoa Kỳ, quê hương thứ hai của tôi.

Paul Đinh Tiến Hoàng

Ý kiến bạn đọc
11/12/202120:09:58
Khách
cialis generic https://cialiswithdapoxetine.com/
13/11/202110:38:53
Khách
https://cialiswithdapoxetine.com/ buy cialis usa
12/10/202116:59:41
Khách
cialis 20mg <a href="https://cialiswithdapoxetine.com/#">buy cialis online</a>
12/07/202117:22:32
Khách
cloriquine https://chloroquineorigin.com/# hydroxchloriquine
23/02/202105:34:50
Khách
does chloroquine work <a href=https://chloroquineorigin.com/#>resochin</a> cloriquine
21/02/202121:35:41
Khách
hydroxychloroquine 200mg <a href=https://hydroxychloroquinex.com/#>hydroxychloroquine vidal</a> hydroxy cloroquin
16/02/202116:35:41
Khách
erectile issues <a href=https://plaquenilx.com/#>plaquenil anti inflammatory</a> erectile on demand
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,737,341
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến