Hôm nay,  

Tình Cũ

16/08/200900:00:00(Xem: 112472)

Tình Cũ

Tác giả: Long Châu
Bài số 2700-16208771- vb781509

Tác giả tên thật Phan Kỳ Long, vượt biển sang Mỹ năm 1990, hiện sống và làm công việc của một  kỹ sư điện toán tại tiểu bang Oregon. Với bút hiệu mới là Long Châu, ông từng nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2006.  Bài viết gần đây nhất của ông là “Tượng Phật Gẫy.” Sau đây, thêm một bài viết ngắn.

***
Hôm xuống San Diego thăm gia đình bà chị vợ, một người bạn rủ đi đánh tennis. Sân tennis là một sân riêng của khu vực nhà anh ta ở, hai thằng mới quơ vài trái banh, chợt hai bác VN tướng tá ngon lành, mặc đồ đúng kiểu tennis lịch sự, bước vào sân. Người già thường thích chơi đánh đôi, một trong hai bác nhìn thằng bạn đen thui của tui.
-Are you guys Vietnamese"
-Dạ đúng bác.
Bác VN cười khoái trá.
-À vậy hả, chơi double với hai bác không" hai cháu trẻ, phải chia ra, mỗi đứa đứng với một bác đây, đánh cho đều nha.
Thằng bạn đánh tennis khá hay, nên tui cẩn thận, khi liếc nhìn "gà", tui bắt ngay ông bác đang nói chuyện, nhìn tướng tá ngon lành, còn trẻ hơn ông kia.
Quả thiệt, tui bắt đúng độ, "gà" của tui chạy tới lui trên sân tennis như thanh niên, kết thúc hiệp một, bên tui thắng đậm đội kia tới 6-1.
Lúc giải lao, nói chuyện xã giao, mới hay "gà" coi còn trẻ của tui đã 79 tuổi, còn bác già đứng đôi với thằng bạn mới 75.
-Trời, bác gần 80 mà đánh tennis chạy như ngựa, đánh nể bác thiệt đó nha.
-Có gì đâu cháu, bác chơi thể thao từ nhỏ, nên quen rồi.
Câu chuyện lần ra, mới hay ông bác 79 tuổi, người quen cũ của gia đình bà xã. Đúng hơn, người tình cũ của bà cô ruột của Ly đang sống ở Oregon. Nhắc đến tên bà cô, mắt ông già chợt rơm rớm.
-Hồi còn Hà Nội, bác và cô Liên yêu nhau tha thiết, nhưng nhà bác nghèo, bác đi lính, lúc về thăm, thì cô Liên đã bị ép gã cho người khác.


-Cuộc sống bác giờ ra sao"
-Bác may mắn sang được Mỹ 75, chức vụ cuối cùng bác tới Đại Tá, ở lại chắc gỡ lịch cải tạo mút chỉ, bác được 9 người con, bây giờ ai cũng thành danh phận, bác gái mới mất năm trước, bây giờ bác ở một mình, nhà trong khu vực này, ngày nào cũng ra quơ quơ tennis với bác đây cho đỡ buồn. Còn cô Liên giờ ra sao cháu"
-Dạ, cô Liên cháu cũng ly dị từ hồi còn ở VN, sang Mỹ 75, đem theo hai thằng con trai, bây giờ cũng sống riêng một mình buồn lắm, hai anh con trai có vợ, nhưng con dâu khó chịu, cô cháu đành phải dọn ra ở riêng.
Nghe đến đây, bác Tuấn chợt run giọng lắp bắp.
-Cháu, cháu, cho bác xin số phone cô Liên nghe. Bác phải gọi, rồi bay lên Oregon thăm cô mới được, bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa quên được.
-Dạ để đánh thêm một set nữa, rồi cháu cho bác số phone.
-Thôi thôi đưa cho bác ngay bây giờ, để lát nữa cháu lại quên.
Không biết vì quá xúc động hay sao, bác Tuấn chẳng buồn chạy banh, đánh đấm tennis gì nữa, đội tui thua đội thằng bạn tới 6-0.
Chia tay bác, tui cũng mừng, có nhân duyên vui quén cho hai người tình cũ hội ngộ, duyên nợ có khi cuối đời mới tựu thành.

Oregon...

Vài tháng sau, gặp bà cô, nhân trong buổi tiệc gia đình.
-Chà, lúc này cô có tình yêu mới, nhìn thấy khác liền nhe
Bà cô giật mình.
-Tình gì con"
Tui cười cười.
-Thì bác Tuấn, người tình cũ của cô ở San Diego đó, bữa giờ hai người tâm sự tới đâu rồi, chừng nào cô dọn xuống San Diego đây"
-Dọn cái gì, bác Tuấn gọi cô có một lần, lúc đầu nói chuyện vui và cảm động lắm, rồi...
-Lúc này em sức khoẻ ra sao"
-Em đang bị cao máu lắm anh, thêm bệnh tiểu đường nữa. Còn anh, nghe cháu nói anh khoẻ mạnh lắm, đánh được tennis mỗi ngày, em mừng cho anh.
Nghe cô nói vậy, bác Tuấn lắp bắp vài câu vô nghĩa rồi cúp máy, không bao giờ gọi cô nữa.

LONG CHÂU

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,535,639
Tác giả VVNM kỳ cựu Trương Ngọc Bảo Xuân, hoa hậu thời 2001, đã từng viết: “Những người Việt tan tác khắp nơi, chưa gặp, chưa quen... Lạ thay, khi không bỗng thấy nhau thân thiết.
Tác giả cho biết Bà đã từng có bài dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2011. Sau 5 năm ngưng viết, Bà gửi thêm một truyện ngắn mới viết.
Tác giả cư trú tại Davis, CA, từng nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ, với nhiều bài viết kể chuyện đi học, đi làm, đi thực tập làm giảng viên trong ngành thẩm mỹ tại trường Sacramento City College,
Tác giả bắt đầu tham dự VVNM năm 2015 và nhận giải danh dự năm 2016. Ông nguyên là một sĩ quan QLVNCH, một chuyên viên về hưu, đang định cư ở Orange County.
Tác giả là con của một sĩ quan Võ Bị Đà Lạt, ra đời trong mùa hè đỏ lửa, là một Kỹ sư Dầu Khí đang sống tại Sài Gòn và làm việc cho một Công ty Liên Doanh tại Việt Nam.
Trước 1975, tác giả đã có nhiều truyện ngắn, truyện dài do tạp chí và nhà xuất bản Tuổi Hoa ấn hành tại Saigon. Sau tháng 4/1975, Cam Li không viết nữa.
Tác giả sinh quán tại Hội An, Quảng Nam, tốt nghiệp Đốc Sự Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, Cựu tù chinh trị, hiện định cư tại Virginia,
Tác giả đã nhận giải chung kết Viết Về Nước Mỹ 2014. Định cư tại Mỹ từ 1994 diện tị nạn chính trị theo chồng, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012,
Captovan là một bút hiệu khác của Philato, có lẽ do lối viết cách điệu từ Tô Văn Cấp, tên thật tác giả. Ông sinh năm 1941, từng là một đại đội trưởng thuộc TĐ2/TQLC, đơn vị có biệt danh Trâu Điên.
Tác giả là cư dân Miami, đã góp nhiều bài viết, tuy ngắn, nhưng luôn cho thấy tấm lòng của ông với đất đai, quê hương, con người. Viết Về Nước Mỹ 2015, Y Châu nhận Giải Đặc Biệt.
Nhạc sĩ Cung Tiến