Hôm nay,  

Cuộc Sống Lúc Tuổi Già

11/06/200900:00:00(Xem: 163243)

Cuộc Sống Lúc Tuổi Già

Tác giả: Nguyễn Lê
Bài số 2639-16208716- v561109

Tác giả đã nhận giải viết về nước Mỹ  với loạt bài về kinh nghiệm mở nhà hàng Việt Nam tại Mỹ. Định cư  tại Philadelphia, PA, ông bà là người đầu tiên mở nhà hàng ăn Việt Nam tại đây. Bài viết về nước Mỹ của ông đề cập tới nhiều đề tài khác nhau, từ kinh nghiệm làm ăn, đời sống xã hội, tới nền nếp gia đình, thường thể hiện tính lạc quan trung hậu. Sau đây là bài viết mới nhất.

***

Bà Ba bị bệnh cao máu đã lâu, bà vẫn uống thuốc đều đặn mỗi ngày. Một ngày đẹp trời, bà nhức đầu, chóng mặt. Đo áp xuất máu lên tới 145/95. Cô con gái bà gọi 911 đưa vào nhà thương. Bà may mắn vượt qua con bệnh stroke không phải nằm liệt giường. Các con bà đành phải gửi bà vào viện dưỡng lão để được thường trực theo dõi cơn bệnh cao máu lúc trồi, lúc sụt. Các con bà vì phải đi làm kiếm sống trả nợ cơm áo không còn thì giờ để lo săn sóc sức khỏe cho bà và lo cơm ngày ba bữa cùng nhiều việc không tên.
Từ ngày bà vào viện dưỡng lão lúc đầu còn cảm thấy xa lạ, từ cách thức ăn uống đến nơi ăn, chốn ở, phương tiện giải trí hoàn toàn khác hẳn với sinh hoạt ở nhà cùng đàn con cháu nội ngoại. Ở được một thời gian, dần dần bà cũng cảm thấy quen với lối sống trong viện dưỡng lão. Bà được phục vụ cơm ngày 3 bữa, dọn phòng thay khăn giường quét dọn, tắm rửa, được săn sóc sức khỏe chu đáo, thỏa mãn nhu cầu cần thiết hàng ngày.
Ở nhà bà thích nhất là ăn uống. Bà mê các món ăn Việt Nam như canh chua cá bông lau, cá lóc kho tộ, thịt đông, dưa chua v.v... Từ ngày sống trong viện dưỡng lão, bà được phục vụ toàn đồ ăn nấu nướng theo kiểu Mỹ như bánh mì sandwich, spagetti nấu với cheese, xà lách thái nhỏ trộn dưa leo, cà chua. Tráng miệng bằng sương sa (jello), nước táo, nước cam v.v...
Bà rất nhớ và thèm các món ăn Việt Nam. Chỉ mỗi cuối tuần, các con bà thay nhau vào viện đưa bà đi ăn uống tại các nhà hàng Việt Nam và mua bán lặt vặt tại các siêu thị Á Đông để bà nhớ lại không khí Việt.
Ngồi lâu trên ghế, nằm riết trên giường, bà miên man nghĩ tới các bạn bè cùng lớp tuổi. Bà Tư bạn bà cũng vào viện dưỡng lão như bà ở ngay quận Cam ở Cali đã được trên 2 năm. Bà Tư có đứa con ở mãi Seattle, tiểu bang Washington lâu lâu mới có dịp thăm bà. Bà rất cô đơn, tiếng Anh tiếng u chỉ bập bẹ yes hay no. Mặc dầu được phục vụ đầy đủ về mọi phương diện, nhưng bà vẫn cảm thấy đơn chiếc, thương nhớ con cháu vô vàn.
Bà Ba lại nghĩ tới bà bạn trong viện dưỡng lão tận bang New York, nay không còn biết chồng con bạn bè là ai. Bà nằm đó mà linh hồn dường như đã về chầu Chúa, tính đến nay đã được 8 năm. Bà tiếp tục được viện dưỡng lão nuôi sống bằng thực phẩm lỏng bơm qua đường ruột. Tim, phổi, bao tử hoạt động bình thường nên da dẻ vẫn hồng hào chỉ còn đôi mắt vẫn đưa đẩy không còn linh hoạt như xưa.


Bà Ba thầm nghĩ dù thế nào đi nữa, bà vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người. Ở tuổi già như bà đã được nước Mỹ chăm sóc sức khỏe, cuộc sống về già hoàn toàn thoải mái từ miếng ăn, giấc ngủ đến các sinh hoạt thường ngày. Qua truyền hình, báo chí, các cụ già ở Việt Nam vẫn còn vất vả trăm chiều, vẫn còn phải lo kiếm sống mỗi ngày. Ốm đau không được săn sóc, con cháu không có khả năng giúp đỡ vì chính cuộc sống của chúng còn cơ hàn.
Qua bạn bè, bà được biết mấy người trẻ tuổi hơn bà đã hoặc sớm bỏ vợ, bỏ con hoặc bỏ chồng con ở lại vì các căn bệnh như ung thư phổi, ung thư gan, ung thư màng óc, ung thư vú v.v...
Ngày qua ngày, bà lại tiếp tục hồi tưởng về lúc tuổi thanh nữ đầy hoa gấm. Lúc lên xe hoa về nhà chồng, sanh con đẻ cái giúp chồng xây dựng sự nghiệp, giáo dục con cái, bôn ba cuộc sống vất vả ngược xuôi.
Rồi đến ngày 30 tháng 4 năm 1975, gia đình bà may mắn được máy bay Mỹ chở tới Phi Luật Tân rồi qua Mỹ ở trại tị 1 thời gian và cuối cùng được định cư tại bang Louisiana. Muốn tìm cơ hội vươn lên gia đình bà dọn về quận Cam bang Cali. Từ công việc bán đồ ăn ngoài chợ tiến tới việc mở cửa tiệm bán đồ ăn trong nhà hàng ngay trong lòng đất nước Mỹ buổi ban đầu. Nuôi nấng giáo dục, giúp đỡ con cái tốt nghiệp ra trường đi làm việc.
Hồi thập niên 90, ngày không may xảy tới khi người bạn đời bỏ bà ở lại, bơ vơ rồi tới ngày bà sức mòn, lực kiệt, tuổi già, sức yếu, bệnh tật phải vô nhà dưỡng lão.
Bà nhớ lại lúc ông chồng còn sống, đưa bà đi chơi đó đây, hết bờ biển Santa Barbara, tới sòng bài tận Las Vegas, giải trí từ Disneyland tới Seaworld ở San Diego, tới Hollywood Universal Studios, gặp gỡ bạn bè, bà con thân nhân, anh chị em ở các tiểu bang khác tới thăm. Ôn lại các kỷ niệm đã qua, nói cười thoải mái, nhập cuộc nói chuyện vui vẻ, ồn ào. Các con cái bà cũng được dịp chia xẻ không khí vui vẻ của đại gia đình. Ngày ngày bà được sự giúp đỡ gần gũi, ân cần, âu yếm, chia xẻ tình nghĩa vợ chồng sau mấy chục năm trời chung sống với đức lang quân.
Tất cả những ngày vui, kỷ niệm êm đềm đó nay đã thuộc về dĩ vãng. Ông xã bà dứt gánh ra đi làm bà cảm thấy hụt hẫng, lẻ loi, mặc cảm cô đơn ám ảnh. Bà không còn được nhìn thấy nụ cười, ánh mắt thân tình, lời nói âu yếm văng vẳng bên tai, sự giúp đỡ chu đáo cần thiết mỗi khi cần tới.
Bà ngồi đó giữa các người thân mà vẫn cảm thấy lạc lõng khi không còn người bạn đời bên cạnh. Bà ít nói, ít cười, không vui vẻ, hồn nhiên, thoải mái - khác hẳn năm, bảy năm về trước.
Từ nay cứ mỗi cuối tuần, bà lại mong mỏi được gặp lại con cháu và được chúng đưa đi thăm bà con, bạn bè, thưởng thức các món ăn như ý tại các nhà hàng quen thuộc. Thay đổi không khí bằng cách tham dự các chương trình ca vũ nhạc tại các hý viện đông nghẹt các khán thính giả người Việt hoặc các buổi hòa nhạc với các ca sĩ nổi tiếng tại hải ngoại cũng như tại quê nhà.
Tất cả những ước vọng trên bà hy vọng sẽ kéo dài trong cuộc sống lúc tuổi già trên miền đất hạnh phúc Mỹ quốc.

Nguyễn Lê

Ý kiến bạn đọc
25/08/202316:43:07
Khách
cialis time to work <a href="https://tadalafilise.cyou/">tadalafil liquid for sale</a> cialis manufacturer coupon lilly
24/08/202317:05:51
Khách
tadalafil liquid dosage <a href="https://tadalafilise.cyou/">cialis reviews photos</a> does cialis lower blood pressure
11/12/202221:29:41
Khách
<a href="https://www.candipharm.com/#
">https://www.candipharm.com/#</a>
17/10/202221:47:37
Khách
does metronidazole make birth control less effective <a href="https://metronidazoleecv.com/ ">how long do the effects of metronidazole last</a> metronidazole swollen eyes
17/10/202214:30:29
Khách
buy neurontin online no prescription <a href="https://neurontindik.com/ ">drug gabapentin 100mg</a> gabapentin script
16/10/202218:23:20
Khách
furosemide 20mg side effects <a href="https://furosemideazj.com/ ">side effects of furosemide 40mg</a> generic name for lasix
16/10/202205:31:13
Khách
tamoxifen for ovarian cancer <a href="https://tamoxifenycs.com/ ">nolvadex while on hcg</a> when to take tamoxifen after a cycle
15/10/202219:05:57
Khách
atenolol silent ischemia study <a href="https://atenololzol.com/ ">tenormin contraindications</a> tenormin 500 mg
15/10/202210:59:56
Khách
bactrim staph infection <a href="https://bactrimsrc.com/ ">bactrim plavix</a> bactrim trimetoprima y sulfametoxazol para que sirve
14/10/202221:54:22
Khách
atorvastatin cost <a href="https://lipitorthj.com/ ">atorvastatin at night</a> atorvastatin generic for
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 864,655,621
Tôi chầm chậm đậu xe vào cái chỗ quen thuộc của tôi mỗi sáng chủ nhật, đó là một mảng lề thoai thoải giữa chừng con dốc, được thêu vá bởi màu sắc hoa Vàng Anh và cỏ dại. Bên kia là một cái park rộng thênh thang với những nhánh thông xanh nếu nhìn một lần sẽ không rõ là thiên nhiên hay là tranh vẽ,
Anh đã từng ghé lại Câu Lạc Bộ, Anh nói chuyện với anh em với tất cả hào khí của người lính! Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách! Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặt nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System. &nbsp; Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương Xưa”, kể chuyện gặp gỡ
Tôi cởi tung quân phục, xếp gọn gàng lại, đặt trên đầu giường. Tôi nhìn đôi lon trung úy lần cuối. Nhìn chiến hạm lần cuối. Nhìn những bậc thang lên đài chỉ huy, như đưa tôi lên đài danh vọng thuở nào. Nhìn những bậc thang dẫn xuống hầm tàu, dẫn xuống lòng nước - như chôn vùi tuổi tên, chôn vùi cả một cuộc đời
Đào Như là bút hiệu của &nbsp; Bác sĩ Đào Trọng Thể, tác giả đã được trao tặng giải Viết Về Nước Mỹ 2005, &nbsp; "Tác Phẩm Xuất Sắc Nhất", với các bài “Tự Khúc”, “Dấu Chân Người Lính.” Trước 1975, ông là một y sĩ tiền tuyến chuyên về phẫu thuật. Định cư tại cư dân Oak Park, IL (vùng Chicago) Hoa Kỳ, ông là chuyên gia
Sau khi tham dự thánh lễ Phục Sinh về, đang ngồi viết lại những kỷ niệm buồn vui của đoạn đường di tản từ bãi biển Non Nước đến Cam Ranh rồi Vũng Tàu và chấm dứt đời lính tại căn cứ Sóng Thần vào sáng 30-4-75 thì con gái tôi gọi chỉ cho coi ca sĩ Chế Linh trong bộ quân phục
Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán và sống một thời gian ở Pháp, cô sang Mỹ và hiện đang vừa làm việc và vừa học thêm về Management Information System. &nbsp; Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là “Làm Lành Vết Thương
Tác giả định cư tại Hoa Kỳ từ 1987, hiện là một bác sĩ đang hành nghề tại quận Cam . Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là "Hạnh phúc rất đơn giản" kể chuyện về cách nhìn, cách nhận chân hạnh phúc của người phụ nữ Việt tại Hoa Kỳ qua ba hoàn cảnh sống khác nhau. Sau đây là bài viết thứ năm của bà.
Cường đang đọc lại cuốn sách "Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm. &nbsp; Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc
Nhạc sĩ Cung Tiến