Hôm nay,  

Tiếng Việt Trên Đất Mỹ

03/08/200900:00:00(Xem: 98013)

Tiếng Việt Trên Đất Mỹ

Tác giả: Nguyễn Quốc Chân
Bài số 292-16208761- vb280309

Tác giả là cư dân Huntington Beach. cho biết “Đây là bài thứ 2 tôi viết gửi Việt Báo. Sở dĩ tôi có thời giờ ngồi viết vì chưa kiếm được job và đang hưởng trợ cấp thất nghiệp.” Ông còn cho biết sẽ viết tiếp bài 3,  nếu “vẫn chưa có job”  và Việt Báo không yêu cầu "ông  đừng viết nữa." Thưa ông Chân, bài viết rất quí. Mong ông sớm có job và vẫn tiếp tục viết.

***

Little Saigon, trung tâm của người Việt ở hải ngoại, gồm một phần đường Bolsa, Brookhurst, Magnolia, các cơ sở thương mại của người Việt dùng toàn tiếng Việt, bảng thực đơn nhà hàng, tiếng Việt là chính, tiếng Anh chỉ là phụ thêm. Một số người Việt, đa số đã lớn tuổi ở các thành phố Westminster, Garden Grove, Midway City hoặc xa hơn, Huntington Beach, Fountain Valley v.v... mặc dầu ở Mỹ, cũng không cần biết tiếng Mỹ, vì ngay phiếu bầu cử Tổng Thống, Thượng Nghị Sĩ, Dân Biểu Mỹ cũng được soạn thảo bằng tiếng Việt thì cần gì học tiếng Mỹ. Ngay cả nhiều người Mỹ lập cơ sở thương mại ở khu Little Saigon cũng học nói tiếng Việt để giao dịch với khách hàng Việt.
Trước đây, khi còn làm việc ở Santa Ana, ngày nào cũng vậy, ít nhất một lần tôi lái xe vòng xuống Bolsa. Từ nhà tôi tới hãng, không cần qua khu Bolsa (nói là khu Bolsa Việt Nam thì đúng hơn, vì đường Bolsa rất dài, nếu chạy về hướng Đông là thành phố Santa Ana đường Bolsa đổi thành đường First, đa số là người Mễ Tây Cơ, còn chạy về phía Tây, hướng về Bolsa Chica thuộc thành phố Huntington Beach, đa số là Mỹ trắng), nhưng ngày nào, tôi cũng thích lái xe vòng xuống phố Bolsa để ngắm ông đi qua bà đi lại, được thấy các bảng hiệu tiếng Việt của các cơ sở thương mại và nhà hàng, ngày nọ qua ngày kia, tháng nọ qua tháng kia, năm nọ qua năm kia, nó thành thói quen, riết rồi ghiền xuống Bolsa. Sau khi tan sở, lái xe vòng xuống Bolsa trước khi về nhà, cảm giác được thư giãn, hôm nào rời khỏi nhà sớm, tôi cũng thích vòng qua Bolsa trước khi tới hãng.
Khu nào có cộng đồng người Việt đông, như khu Little Saigon, một số từ Mỹ thông dụng gồm danh từ, động từ, tĩnh từ v.v... đã được Việt Nam hóa làm phong phú tiếng Việt. Tôi xin đan cử vài từ. Nếu ai hỏi vợ anh làm nghề gì, thì hầu hết ông chồng trả lời "vợ tôi làm nghề nails", ít người trả lời "vợ tôi làm nghề móng tay", hoặc "vợ tôi bán food to go" chứ ít ai trả lời "vợ tôi bán thức ăn mang đi". Từ  "Little Saigon" cũng được Việt Nam hóa. Các bạn bè ở xa thường rủ nhau xuống "Little Saigon" ăn uống, ít người dùng Tiểu Saigon. Tôi có ông bạn với giọng trào phúng nửa đùa, nửa thật nói, trước khi Mỹ rút khỏi Việt Nam, Mỹ đã Việt Nam hóa chiến tranh Việt Nam, khiến biết bao người khốn đốn, nay mình qua được Mỹ để phong phú hóa tiếng Việt, mình Việt Nam hóa tiếng Mỹ, dầu sao cũng để bù đắp những mất mát trước đây.
Việt Nam hóa tiếng Việt để làm phong phú tiếng Việt cũng tốt thôi, nhưng ông bạn tôi có lúc đi quá trớn thành ra một câu, có thể ông bạn vừa nói tiếng Việt vừa nói tiếng Mỹ, như có một hôm tôi tới chơi, vừa lúc ông bạn nói với anh con trai lớn vừa bị thất nghiệp "mày bị lay off thì bán cái town house đi, mướn apartment mà ở" thành thử Việt Nam hóa  một từ tiếng Mỹ, và nói nguyên từ Mỹ, lằn ranh khó phân biệt. Thường các danh từ về kỹ thuật được Việt Nam hóa nhiều, vì các từ kỹ thuật ít được dịch ra tiếng Việt. Lúc này ngành địa ốc bị "mất mùa" cũng như mấy năm trước đây địa ốc "được mùa", người ta mua bán các apartments, condos, town houses, houses v.v.. nếu dịch ra tiếng Việt apartment là căn chung cư, condo mà chữ nguyên văn là condominium là một căn hộ, điểm khác biệt giữa một apartment và một condo là apartment không thể bán từng căn, mà phải bán nguyên cao ốc (building), còn condo có thể bán từng căn một, còn town house là căn nhà chung vách, khác với house là căn nhà riêng biệt, biệt lập. Tiếng Việt dịch chung là căn hộ. Khi đề cập đến, để rõ nghĩa hơn, người ta đã Việt Nam hóa danh từ condo và town house. Khi mua bán, thuê mu"n 1 căn condo, 1 căn town house người ta hình dung ngay căn hộ đó thuộc loại nào. Tôi là một người chỉ thường viết về nhà cửa, mong các ông bà chuyên viên địa ốc nếu thấy có sai sót, thì cũng bỏ qua cho, đừng vội nóng giận la mắng "dốt thì dựa cột mà nghe, đừng viết lách lăng nhăng" xin được cám ơn trước. Trên đây, tôi chỉ xin sơ lược một vài từ tiếng Mỹ đã được người Việt mình Việt Nam hóa khi giao dịch.


Bảo tồn và phát huy văn hóa Việt trên đất Mỹ, về lâu dài, chắc chắn phải trao cho giới trẻ Việt Nam, vì vậy không thể không đề cập đến các Trung Tâm Việt Ngữ của các hội đoàn và các tổ chức tôn giáo.
Đầu các năm 90, các Trung Tâm này đã được phát triển cùng lúc các đợt di dân ồ ạt của người Việt vào Mỹ qua các diện ODP, HO và Con Lai. Gia đình tôi cũng như đa số các gia đình mới qua, người lớn đi học ESL, trẻ con đi học tiếng Việt, người người đi học, nhà nhà đi học. Thường các Trung Tâm Việt ngữ tổ chức các lớp Việt ngữ vào sáng Chủ Nhật hàng tuần. Thú thực, lúc đó tôi gửi con tôi đi học các lớp Việt ngữ chỉ với mục đích nhờ Trung Tâm giữ dùm, để có chút thời gian thư giãn, tâm tình cùn bạn bè tại các quán cà phê sau 5 ngày làm việc trong tuần. Trong các Trung Tâm, tôi gửi con lâu nhất tại Trung Tâm chùa Huệ Quang, vì ở đây ngoài việc dạy tiếng Việt, còn dạy giáo lý Phật giáo, và quá trưa mới trả các cháu về với gia đình, sau khi đã dùng cơm tại chùa. Ở đây tôi cũng xin cảm ơn các Trung Tâm Việt Ngữ.
Sau mấy năm học tiếng Việt, lúc đó con tôi khoảng 7 hay 8 tuổi đã có thể đọc và viết được tiếng Việt. Một hôm tôi dẫn con tôi lại thăm một ông bạn mở văn phòng dịch vụ pháp lý trên đường Bolsa. Sau khi hàn huyên xong, tôi xin cáo từ ra về. Ông bạn tiễn tôi ra cửa, trong lúc hai chúng tôi còn đứng nơi cửa nói chuyện, con tôi đứng gần đó đọc các giòng quảng cáo được sơn nơi cửa văn phòng. Ông bạn tôi lấy làm ngạc nhiên khi thấy một đứa bé 7, 8 tuổi ở Mỹ lại có khả năng nói và đọc được tiếng Việt. Ông bạn tôi sau khi ngạc nhiên, kéo tôi và con tôi vào lại văn phòng, cũng với vẻ ngạc nhiên hỏi con tôi.
- Con, con biết tiếng Việt hả"
- Dạ.
Ông bạn tôi hỏi tới tấp:
- Con học tiếng Việt đã lâu chưa" Trường tên gì và ở đâu"
Con tôi không trả lời, do không nhớ, vì tôi gửi con tôi học Việt ngữ qua nhiều Trung Tâm. Mặc dầu con tôi đọc và viết được tiếng Việt, nhưng tôi biết chắc các từ khó như "dịch vụ pháp lý", "bảo lãnh", "thẻ xanh"  v.v... con tôi không hiểu nghĩa là gì đâu.
Sau đó ông bạn tôi quay qua tôi hỏi rất nhiều về vấn đề học Việt ngữ tại các Trung Tâm. Cuối cùng tôi có trả lời ông bạn tôi:
- Ông ở trên đồi, trên núi, toàn là người Mỹ, đâu có Trung Tâm Việt Ngữ nào chịu lên núi mở lớp dạy tiếng Việt.
Tôi thấy ông bạn tôi im lặng, chắc hẳn đang suy nghĩ , ở trên đồi, trên núi có những thích thú riêng, nhưng đồng thời phải chịu những thiệt thòi.
Con tôi đã bỏ học tiếng Việt trên 10 năm và nay mới lấy lại lớp Việt ngữ năm ngoái tại trường UCLA. Căn bản vẫn là các bài tập đọc, tập viết, tập nghe xuyên qua lịch sử và địa lý Việt Nam, nhưng tôi nhận thấy lớp Việt ngữ của UCLA chú trọng nhiều về văn phạm.
Mình qua Mỹ thuộc thế hệ thứ nhất khi tuổi đã lớn, tiếng Việt là ngôn ngữ chính, tiếng Anh là ngôn ngữ phụ. Tuổi trẻ Việt Nam ở Mỹ thuộc thế hệ thứ hai, tiếng Anh là ngôn ngữ chính, tiếng Việt là ngôn ngữ phụ, thành ra thế hệ thứ hai học văn phạm tiếng Việt giống chúng ta học văn phạm Anh văn các lớp ESL vậy.
Tiếng Việt, chúng ta xử dụng từ lúc còn nhỏ ở Việt Nam, viết và nói lưu loát, nhưng bước vào lãnh vực văn phạm, tuy không khó, nhưng cũng rắc rối, khiến chúng ta phải suy nghĩ.
Với đề tài rộng như thế này, thoạt đầu, tôi tính phân làm hai bài, một bài viết về "Tiếng Việt Trên Đất Mỹ", một bài viết về "Con Tôi Học Tiếng Việt". Tôi thấy hai bài vẫn thấy thiếu, chắc phải viết tiếp vài bài nữa, vì đề tài rộng nên thấy cũng chưa đủ. Một bài thì thiếu sót, ba hay bốn bài cũng chưa đủ, cuối cùng tôi chọn con đường ngắn nhất là viết một bài, để bài tiếp theo tôi xin chuyển qua một đề tài khác, nếu được Việt Báo khuyến khích.
Nguyễn Quốc Chân

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,913,614
Đáng lý ra thì nó đã được gọi bằng một cái tên Việt-Nam cho khỏi “Mỹ hoá”! Nhưng là vì hai đứa anh lớn của nó “bàn ra tán vô”trước khi con bé được sinh ra. Đại-khái là dùng tên Mỹ để sau đi học cho dễ gọi, chứ như hai đứa anh lúc qua Mỹ đã sáu bảy tuổi, đi đến trường bằng tên Việt bình thường, mấy tháng đầu nhiều khi
Tác giả Anne Khánh-Vân, 33 tuổi, hiện đang sống tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Sau khi tốt nghiệp Kinh Tế Kế Toán ở Pháp, cô sang Mỹ, vừa làm vừa học thêm về Management Information System. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của cô là chuyện về một cựu chiến binh Mỹ gặp gỡ trên chuyến bay đi Việt Nam .
Tác giả Trương Tấn Thành, cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục năm 2000, hiện trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Ông là một tác giả rất nhiệt thành đóng góp bài vở cho giải thưởng Viết Về Nước Mỹ và đã được trao tặng
Năm 2000, sau gần 25 năm cày bừa chăm chỉ trên đất Mỹ, hai vợ chồng già đã làm một chuyến qui cố hương đáng giá, đi từ bắc vô nam. Sau chuyến đi này, tôi vẫn thường ra rả bên tai chồng rằng: nì, Ôn ơi, kể từ nay mỗi năm tụi mình chỉ nên kéo cày 11 tháng, còn một tháng thì kiếm chỗ đi chơi, kẻo già rồi cố quá có ngày
Tác giả cho biết ông sinh năm 1934 tại Cần Thơ, hiện là cư dân Austin , Texas . Bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên của ông là “Những Người Tuổi Sửu”, kể chiuyện “đi cầy tại Mỹ” cho thấy tấm lòng của các bậc cha anh với thế hệ con em. Bài mới lần này là câu chuyện về một bà mẹ thuyền nhân phấn đấu với hoàn cảnh, một mình
Sáng sớm xe chạy, trưa đoàn dừng chân ở thị trấn Solvang ăn trưa, tiếp tục hành trình đến lâu đài Hearst, toà lâu đài trơ vơ trên núi, 2 đứa mua vé, mỗi vé $20 dollars vào xem, chờ xe ở trạm, Phụng bỏ 25cents vô kính viễn vọng để xem lâu đài trên núi, mùa đông, toà lâu đài chìm trong sương mù dày đặc, xe đón
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria , Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 (Thành phố Footscray) & Teacher of the Year 1997 (Tiểu bang Victoria). Bài viết về nước Mỹ
Tác giả Ai Cơ Hoàng Thịnh là một nhà giáo tại tiểu bang Victoria , Úc. Bà là người đã vận động đưa được tiếng Việt vào chính khoá và chương trình thi Tú Tài Úc, từ 1983 tới nay; Đã được Úc vinh danh Citizen of the Year 1994 (Thành phố Footscray) & Teacher of the Year 1997 (Tiểu bang Victoria). Sau đây là bài đầu tiên
Tác giả Nguyễn Viết Tân, cư dân Costa Mesa, đã được tặng giải danh dự Viết Về Nước Mỹ 2001 với bài viết “Bên Bờ Freway.” Từ nhiều năm qua, ông là người viết được bạn đọc Việt Báo đặc biệt trân trọng. Bài viết mới của ông kể chuyện đi săn trên đất Mỹ. Mấy hôm nay tôi thường nằm dài ra ghế coi Basketball game
Nhạc sĩ Cung Tiến