Hôm nay,  

Chiếc Áo Ngực Của Con Gái

23/05/201000:00:00(Xem: 122441)

Chiếc Áo Ngực Của Con Gái

Tác giả: Gia Nguy
Bài số 2899-28199-vb8052310

Tác giả nguyên là người Việt gốc Hoa, sang Mỹ năm 1991, diện HO 6, cựu sĩ quan QLVNCH, cấp bực Thiếu Tá thuộc binh chủng Thiết Giáp. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là những nét chấm phá sắc gọn về cách biệt giữa cha mẹ con cháu trong một gia đình Việt tại Mỹ.

***
Lão Tâm nay đã nghỉ hưu, hằng ngày thường giúp bà xã làm việc nhà, duy chỉ có việc giặt quần áo là ông không được phép rớ tới.
Một hôm, bà nhà bị đau lưng chẳng làm được gì. Ông len lén mang sọt quần áo dơ đến phòng giặt đồ, bỏ từng món vào máy giặt, chỉ là ông không thấy áo ngực của cô con gái, tưởng là bị sót ở đâu, ông trở về phòng hỏi bà nhà. Bà nói "làm cha mà đi lo mấy việc của con gái làm gì"". Ông cụt hứng bỏ về ngồi ở phòng khách.
Trinh Trinh từ ngoài vào nhà với hai túi to, bỏ túi xuống đất rồi cởi bỏ áo khoác ngoài, cái áo hai dây nhỏ xíu không đủ che hết bộ ngực sắp sửa lộ hết ra ngoài, cô ta nói ở trường còn lạnh hơn nhiều mà các nữ sinh viên vẫn mặc áo hở vai đến lớp có sao đâu" Ba khéo lo!
Trinh Trinh năm 16 tuổi đã muốn có cái xe của riêng mình và muốn làm việc ngoài giờ để kiếm tiền tiêu vặt. Lão Tâm kiên quyết không chấp thuận, chỉ khi nào cô ta đủ 18 tuổi mới được hưởng cái quyền lợi mà cô ta cho là "Thể hiện sự tồn tại của không gian cá nhân."
Trinh Trinh vào đại học, lão Tâm cùng ba đứa con trai hùn tiền vào mua cho Trinh Trinh chiếc SUV-all wheel drive. Ông nghĩ xe nầy bảo đảm cho Trinh Trinh tránh việc đụng xe và có thể chạy an toàn khi trời đổ tuyết. Ông cũng để Trinh Trinh làm part time ở nhà hàng trong cương vị hầu bàn, thỏa mãn cho cô ta cái tính tự mãn là đã trưởng thành như mấy đứa con tây "để nhìn thấy cái mà cha anh không nhìn thấy".


Lão Tâm càng ngày càng nhìn thấy đứa con gái của mình như con thú sút chuồng, trong lòng rất lo lắng, mà bà nhà thì cứ dửng dưng, khiến ông càng bực mình.
Một buổi sáng, ông Tâm từ phòng ngủ bước ra, ngang qua phòng con gái thấy cửa không đóng, nhìn vào ông thấy con gái chỉ với cái quần lót nhỏ xíu, áo không có, nằm quay mặt vào tường ngủ say. Ông quay nhanh về phòng gắt gỏng nói với bà nhà "không ra gì hết, bà đi coi con gái bà" bà vợ thản nhiên nói "Ông rối lên làm gì, kéo cửa đóng lại là xong thôi!"
Lão Tâm thấy bà vợ dung túng con gái quá bèn nói "Con gái làm vậy coi sao được"" bà ngắt ngang lời ông "Ông bình tĩnh chút đi, đóng cửa phòng ngủ lại, chuyện của người ta ở trong phòng ai mà lo được! Lão Tâm có vẻ tức giận nói "Được, được, để rồi coi, sẽ có một ngày con bà gọi phone về: mẹ ơi, con và thằng Jack đi cắm trại, tối nay không về, rồi một hôm khác, nó sẽ dẫn về một thằng mắt xanh, nói với bà, mẹ ơi, tối nay thằng John ngủ lại nhà mình, nó ngủ phòng con. Tôi coi bà tính sao."
Bà Tâm trừng mắt nhìn ông nói: "Ông thực là điên! Con cái lớn rồi, chúng nó có thân tự nó lo, ông không cần để mắt tới!"
Lão Tâm từ đó bịnh luôn.
Mừng sinh nhật ông, dâu con dẫn cháu về chúc thọ. Đến lúc cắt bánh sinh nhật, các con hỏi ông ước nguyện gì, ông chỉ lên tường chỗ có hàng chữ ông đã nắn nót "Hãy giữ truyền thống và văn hóa Việt" rồi xẵng giọng nói "các con hãy theo đó mà làm."
Trinh Trinh chạy đến ôm ông nói "I love you, I love Vietnamese culture too" rồi quay sang mẹ ngọng nghịu tiếp "mẹ ơi, mẹ đã rửa cái quần bò của con chưa" Tối nay con phải mang nó đó."
Nguy Gia

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,311,721
Tác giả là chủ nhiệm sáng lập Việt Báo, giải thưởng Viết Về Nước Mỹ, và là thành viên Ban Tuyển Chọn Chung Kết. Bài sau đây trích từ báo xuân Việt Báo Tết Tân Mão 2011. Nhân ngày Halloween, lần đầu được phổ biến trong Viết Về Nước Mỹ online.
Thứ Tư 31 tháng Mười, sẽ là Halloween 2012. Trước ngày vui với ma quỉ, mời đọc chuyện ThaiNC gặp ma. Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ XII, 2012. Ông tên thật là Nguyễn Cao Thái, sinh năm 1959 tại Huế, vào Saigon 1968, vượt biển đến Mỹ 1979, hiện định cư tại San Jose, CA.
Tác giả dự viết về nước Mỹ từ năm 2000, nhận giải danh dự và liên tục góp nhiều bài viết giá trị, để hỗ trợ và cổ võ việc Viết Về Nước Mỹ. Trước năm 1975, ông là nhà giáo, quân nhân QLVNCH, khóa 18 Thủ Đức. Định cư tại Mỹ, sau nhiều năm làm việc cho Sypris Data System Los Angeles, ông hưu trí cuối 2009. Sau đây là bài viết mới nhất của ông. 
Trần Nguyên Đán là bút hiệu của Mục sư Lữ Thành Kiến, quản nhiệm Hội Thánh Fort Worth, Texas. Sau giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ năm 2007, thêm giải Việt Bút 2009, ông đã là thành viên Ban Tuyển Chọn Chung Kết Viết Về Nước Mỹ từ 2010. Ngoài Việt Báo Online, nhiều thơ và truyện ngắn của ông hiện có tại các tạp chí văn chương trên internet như Da Màu, Tiền Vệ.
Với “Hồi Ức Tháng Tư Của Long Mỹ,” cùng viết với người cháu là Hải Quân Trung Tá Paul LongMy Choate, Trương Kim Hoàng Thư đã nhận giải Vinh Danh Viết Về Nước Mỹ 2011. Là một kỹ sư điện, cô hiện làm việc tại DPW-LACO. Bài mới của cô là chuyện kể nhân mùa Halloween.
Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố, đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Bài mới của cô là một truyện đặc biệt cho mùa Halloween đang tới.
Tác giả tên thật Linda Hoa Nguyễn, sinh năm 1950, đến Mỹ năm 1994 diện tị nạn chính trị theo chồng, hiện sống ở Bắc Cali. Thư kèm bài viết, bà cho biết “Tôi tốt nghiệp đại học ngành Early Childhood Education tại Chapman University California hồi tháng 5, 2012 khi tôi vừa tròn… 62 tuổi.
Tác giả tự sơ lược tiểu sử: Trước năm 75, còn đi học, chỉ viết cho các báo thiếu nhi, học trò. Qua Mỹ từ 1990. Hiện ngụ tại Myrtle Beach, SC. Hải Âu tham dự viết về nước Mỹ từ 2010, bài đầu tiên: Mẹ Chồng, cho thấy tác giả có bút pháp đặc biệt, khi kể về hồn thiêng yêu thương của bà mẹ chồng. Bài mới nhất của tác giả viết về bà Mẹ.
Với một loạt truyện tự sự khác thường về đề tài đồng tính và sức mạnh gia đình, Lê Thị đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2012. Tác giả, 35 tuổi, cho biết đã đến Mỹ khi còn là một cậu bé “tiếng Việt chưa đủ vốn, tiếng Anh dăm ba chữ chập choẹ,” hiện hoạt động trong ngành thiết kế thời trang tại New York và Chicago. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Tựa đề trên đây không phải cho một, mà là hai bài riêng biệt, của cùng một tác giả. Ông dự viết về nước Mỹ từ năm đầu, từng nhận giải tác phẩm xuất sắc 2002, giải Việt Bút 2010 và hiện là thành viên ban giám khảo chung kết. Tác phẩm đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã.
Nhạc sĩ Cung Tiến