Hôm nay,  

Một Góc Thư Viện: Niềm Vui Nhỏ

24/05/201000:00:00(Xem: 64011)

Một Góc Thư Viện: Niềm Vui Nhỏ

Tác giả: Đoàn Thanh Liêm
Bài số 2900-28200-vb2052410

Tác giả là một luật gia và  nhà hoạt động văn hoá xã hội của miền Nam trước 1975. Ông sinh năm Giáp Tuất 1934, tại  Nam Định. Tốt nghiệp Đại học Luật khoa Saigon 1958. Du học tu nghiệp tại Mỹ 1961-62. Nghề nghiệp tại Saigon: Chuyên viên nghiên cứu luật pháp tại Quốc hôi Việt nam Cộng hòa (1958-62), Quản lý Chương Trình Phát Triển Quận 6, 7, 8 Saigon  (1965-71); Giám Đốc Văn Phòng Nghiên cứu và Liên lạc Hội Đông Tôn giáo Thế giới tại  Saigon (1972-74). Gia nhập Luật sư Đòan Tòa Thượng Thẩm Saigon  (1969-75); Họat động văn hóa xã hội: Phong trào Trí Thức Công giáo Pax Romana  (1961-65);  Tham gia  Advisory Board  nhiều tổ chức thiện nguyện quốc tế tại Việt nam . Tù nhân chính trị ở Việt nam (1990-96); Từ 2001 tới nay,  là thành viên Viện Xây Dựng Hòa Bình Mùa Hè (SPI Summer Peacebuilding Institute) tại Đại học EMU, Harrisonburg Virginia và tại Knoxville, Tennessee).

***

Thư viện Quốc hội Mỹ (Library of Congress LOC), hiện gồm ba toà nhà  thật vĩ đại, có đường hầm ăn thông với nhau và nằm về hướng Đông Nam cuả Điện Capitol là trụ sở cuả Quốc hội. Hiện có đến trên 4,500 nhân viên phục vụ tại cơ sở văn hoá nổi tiếng vào bậc nhất trên toàn thế giới ngày nay.  Với tư cách là chuyên viên nghiên cứu luật pháp (legal researcher) cuả Quốc hội Việt nam thời Đệ nhất Cộng hoà, tôi đã từng được gửi tới tập sự tại đây từ năm 1960   61, trong một cơ sở thuộc LOC, mà hồi đó gọi là "Sở Tài liệu Lập pháp"  (Legislative Reference Service LRS ). Các chuyên gia làm việc ở bộ phận này hầu hết là các luật gia hay giáo sư đại học; họ đều hướng dẫn công việc tìm hiểu chuyên môn cho tôi một cách rất chu đáo tận tình.
Tôi vẫn còn nhớ ông Roger Hilsman lúc đó là Phó Giám Đốc, mà sau này ông lại giữ chức vụ Phụ tá Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ trong Nội các cuả Tổng thống Kennedy. Và có một số vị lại còn mời tôi đi ăn trưa với họ, để có nhiều thời giờ nói chuyện thân mật với nhau nữa. Vào dịp Lễ Noel cuối năm 1960, tôi được bà Nearer mời đến nhà để cùng ăn cơm với gia đình. Nói chung,  tôi vẫn còn giữ được nhiều kỷ niệm đẹp trong mấy tháng tập sự tại cơ sở LRS này vào năm 1960.
Vào năm 2000, tôi lại đến thăm LOC, thì thấy Thư viện đã mở rộng thêm ra gấp bội, cụ thể như đã xây thêm 2 building nưã thật đồ sộ hiện đại, đó là Madison và Adams liền sát với building Jefferson cổ kính, vì được xây cất từ đầu thế kỷ XIX. Từ năm 2000 đến nay, hầu như năm nào tôi cũng đến tham khảo tại bộ phận Law Library là một đơn vị chuyên biệt trong hệ thống cuả LOC.
Như trong tiêu đề cuả bài viết, Law Library là một góc rất nhỏ bé so với toàn bộ LOC. Nhưng đó là nơi tôi lui tới thường xuyên từ 10 năm nay, để theo đuổi công việc nghiên cứu về đề tài "Sự phục hồi Xã hội Dân sự tại Đông Âu 1989   2009", mà nay sắp đến giai đoạn kết thúc, với sự hoàn thành một cuốn sách tôi viết chung với một vị giáo sư chuyên dậy về vấn đề tôn giáo tại Đông Âu.
Dưới đây, tôi xin lần lượt trình bày về niềm vui tôi gặp được trong thời gian liên tục theo đuổi công việc sưu tầm nghiên cứu cuả mình tại cơ sở chuyên môn này từ cả chục năm nay.
Trước hết là chuyện với các nhân viên tại đây. Nói chung tôi đều được mọi người đối xử thật đàng hoàng tử tế, từ các chuyên gia "phân tích luật pháp" (legal analyst) cho tới các nhân viên thư ký và phụ tá khác.
Các nhân viên an ninh, dù họ phải áp dụng biện pháp kiểm soát nghiêm ngặt đối với mọi người muốn vào trong toà nhà cuà LOC, nhưng vẫn tỏ ra lịch sự, chứ không bao giờ có thái độ hống hách thô bạo, hay tìm cách làm khó dễ cho bất kỳ một người khách nào. Khi biết tôi mãi từ California, mà thường hay lui tới để tìm kiếm tham khảo tài liệu sách báo ở Thư viện, thì càng tỏ ra quý mến tôi. Nhất là khi tôi cho họ biết là tôi đã tới làm việc tại đây từ năm 1960, tức là cách nay đã 50 năm, thì những nhân viên trẻ tuổi cỡ 30   40, đều nói "hồi bác làm ở đây, thì chúng cháu chưa có sinh ra trên cõi đời này..." Người khác thì nói: "bác còn lớn tuổi hơn cả bố cháu nữa". Có một cô thì nói: "bác ngang tuổi với bà ngoại cuả cháu đấy".


Đại khái câu chuyện về tuổi tác cuả tôi như vậy cũng đã là một đề tài trao đổi, khiến cho dễ gây được sự thông cảm với các nhân viên cuả Thư viện, mà tôi có dịp tiếp súc thường xuyên. Thành ra, tôi được tự do chuyện trò thoải mái, và trao đổi tâm sự thân tình với các nhân viên ở đây như trong một gia đình vậy.
Riêng về giới chuyên gia, thì họ luôn sẵn sàng tìm kiếm tài liệu sách báo cho tôi tham khảo, họ còn góp ý them cho tôi nưã. Điển hình như Tiến sĩ Peter Roudik là người Nga, thì ông đã giúp tôi từ nhiều năm nay bằng cách chuyển trên e-mail các văn kiện pháp lý cuả riêng nước Nga liên quan đến các tổ chức phi chánh phủ, bất vụ lợi (NGO/NPO = Non-governmental/Non-Profit Organisations). Peter cũng chuyển tài liệu về vân đề "Tái định cư (Resettlement) cho những người Nga, mà trước đây dưới thời Liên Bang Xô Viết thì sinh sống định cư tại các nơi mà bây giờ đã tách ra thành một quốc gia riêng biệt, với ngôn ngữ và văn hoá chính trị khác hẳn với nước Nga.
Riêng chị Elizabeth Moore là người quản thủ kho tài liệu, thì chị dành mọi sự dễ dãi cho tôi được tuỳ nghi  đến tìm kiếm tài liệu sách báo được cập nhật thường xuyên và để cho tôi đọc, ghi chép tại chỗ hay làm photocopy về các tài liệu này. Elizabeth còn tâm sự chị theo Đạo Quaker và hồi trước thì sinh sống tại New Orleans. Bây giờ chị sống ở Annapolis, thủ phủ cuả tiểu bang Maryland, cho được gần gùi với người con trai và cháu nội, dù mỗi khi đi làm thì chị phải di chuyển đến cả một giờ đồng hồ. Tôi hay đến nhà cháu Vui ở Baltimore, thì cũng gần với nhà cuả chị ở Annapolis.
Dĩ nhiên là tôi cũng trao đổi với các bạn chuyên viên này một số bài viết cuả tôi, và đặc biệt là bản Phúc trình về Tình hình Nhân quyền tại Việt nam trong năm 2009 do Mạng Lưới Nhân Quyền Việt nam vưà mới công bố vào cuối Tháng Ba 2010, cũng như bản brochure mới nhất cuả Mạng Lưới ấn hành vào đầu năm 2010. Trước đây, tôi có dịp dẫn chị Jackie Bông đến làm thẻ thư viện ở đây, và giới thiệu chị gặp với chị Liên Hương là người đã từng làm việc ở đây từ 30 năm qua, mà hiện nay đang phụ trách vê "Khối Á châu" (Asia Division) trong building Jefferson. Rồi gấn đây, tôi cũng dẫn anh giáo sư Nguyễn Chính Kết đến làm thẻ thư viện và tham quan cơ sở Law Library nưã. Chị Jackie cũng như anh Kết đều khích lệ công việc mà tôi đã miệt mài theo đuổi tại đây từ nhiều năm qua.
Qua nhiều năm tháng đến sưu tầm nghiên cứu tại cơ sở thư viện này, tôi đã thu lượm được một số tư liệu khá là phong phú và chính xác, để làm cơ sở cho công việc biên soạn cuốn sách về tình hình xây dựng lại Xã hội Dân sự tại Đông Âu kể từ ngày bức tường Bá linh xụp đổ vào năm 1989, tức là cách nay đã trên 20 năm. Thành ra cái cơ sở Law Library này, với cả một kho tàng lớn lao vĩ đại về tài liệu luật pháp, và nhất là với các chuyên gia phân tích luật pháp luôn sẵn sàng chia sẻ kiến thức chuyên môn với "một đồng nghiệp cao tuổi" như tôi, thì rõ ràng đã đem lại cho tôi một niềm vui nhẹ nhàng thanh thoát, và sự phấn khởi lạc quan trong công trình nghiên cứu dài ngày cuả tôi từ cả chục năm nay.
Vào muà Xuân năm Canh Dần 2010 này, tôi càng thêm phấn khích trước viễn tượng là việc nghiên cứu sắp sưả hoàn tất, để hai tác giả chúng tôi có thể trao cái bản thảo cuốn sách cho nhà xuất bản vào năm 2011 sắp tới.
Quả thật là tôi đã có mối duyên lành với cái cơ sở Thư viện Quốc hội Mỹ khởi sự từ nưả thế kỷ nay, kể từ năm 1960 lúc bước chân đến tập sự tại toà nhà Jefferson toạ lạc ở góc đường Independence và đường First về phiá Đông Nam cuả Điện Capitol vậy./

Baltimore Tháng Năm 2010
Đoàn Thanh Liêm

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,511,882
Tác giả đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2012. Nguyễn Văn cho biết ông sinh năm 1965, quê ở Phú Yên; Vượt biên năm 1988, hiện sống cùng gia đình tại Chicago. Cho tới nay, ông đã góp 4 bài: “Chuyện Của Bill”; “Tôi Không Là Ai Cả”; “Ngày Tháng Buồn Hiu”; “Mùa Thu Nashville.” Cả ba bài đều cho thấy cách viết tinh tế và sống động. Sau đây là bài viết thứ năm.
Sinh năm 1983, Kim Trần là tác giả trẻ tuổi nhất trong 12 tác giả vào chung kết Viết Về Nước Mỹ 2005 với bài viết ngắn nhất, 727 chữ, "Những bài học đầu tiên về nước Mỹ". Năm 2008, cô nhận thêm giải vinh danh tác giả với bài viết về ma tuý,v "Người Yêu Tôi: Một Con Nghiện." Sau khi tốt nghiệp ngành sư phạm tại đại học Cal State, Kim Trần đã tự sáng lập "School First Learning Center" và hiện có 2 trường dạy kèm rất thành công tại Garden Grove và Westminster. Sau đây là bài cô mới viết.
Đây là bài đầu tiên của một tác giả người Mỹ trực tiếp viết văn bằng Việt ngữ. Email kèm bài viết được ông xưng danh là “Steve Brown tức là Sáu.” Ông chính là “người Mỹ yêu tiếng Việt” mà tác giả Donna Nguyễn đã kể trong bài “Việt Bút, Việt Báo và Chú Sáu.” Mới đây, khi nhắc tới tài làm thơ Việt của ông,
Tác giả là một nhà giáo hưu trí, từng là Chủ tịch Hội Ái Hữu Ninh Thuận, hiện là cư dân Riverside, Nam Cali. Ông đã góp nhiều bài viết đặc biệt cho giải thưởng Việt Báo từ năm đầu tiên, và nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2009. Bài viết mới của ông có tựa đề “Fasting: Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu” gồm nhiều chi tiết đặc biệt sống động về việc điều trị bệnh động kinh. Sau đây là phần đầu.
Tác giả, một kỹ sư điện tử tại công ty Intel, Bắc California, đã 2 lần nhận giải Viết Về Nước Mỹ. Năm 2009, giải danh dự, với bài "Tình Nghĩa, Nghĩa Tình" và Giải Vinh Danh Tác Phẩm 2010 -thường được gọi đùa là giải á hậu- với bài “Việc Làm Ơi, Mi Đi Đâu? Bài viết sau đây đã đăng trong báo xuân Việt Báo Tết Nhâm Thìn, 2012, nhưng chưa có trên online nên xin bổ túc.
Bài viết là chuyện về bé Ti, qua Mỹ 4 năm trước, khi mới 7 tuổi. Vì một tai nạn xe hơi, “Ti bây giờ không còn gì nữa, má đã chết, chân trái Ti bị cụt, tay trái bầm dập.” Có thể tác giả cũng chính là nhân vật trong truyện kể, một bé gái còn ở tuổi thiếu niên. Chúc bé an lành và mong Nhật Mai liên lạc lại với Việt Báo.
Tác giả là cư dân Lacey, Washington State, tốt nghiệp MA, ngành giáo dục naêm 2000, từng là nhà giáo trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Sau đây là bài mới nhất của ông.
Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố, đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Bài mới của cô là một truyện gia đình Việt Mỹ và tình yêu đồng tính.
Tác giả dự viết về nước Mỹ từ năm đầu, từng nhận giải tác phẩm xuất sắc 2002, giải Việt Bút 2010 và hiện là thành viên ban giám khảo chung kết. Tác phẩm đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Sau đây là hai bài viết mới của ông. Tuy tựa đề kêu buồn nhưng không buồn chút nào.
Trước 30/4/1975, Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoa - hiện có trên trang mạng: http://tuoihoa.hatnang.com/ và http://www.camlinguyenthimythanh.com Sau ngày 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học.
Nhạc sĩ Cung Tiến