Hôm nay,  

Đền Thờ 5 Tướng Vị Quốc Vong Thân

06/06/201000:00:00(Xem: 126246)

Đền Thờ 5 Tướng Vị Quốc Vong Thân

Tác giả: Trà Khan
Bài số 2911-28211-vb8060610

Bài viết mang tên “35 Năm, Một Ước Mong” được đặt tựa đề mới theo nội dung. Tác giả  tên thật Nguyễn Thụy, 49 tuổi, theo ba mẹ đi H.O.8., tốt nghiệp Computer Enginee-ring. Sau 6 năm làm thuê, đã thành lập và điều hành công ty Newteck - PCB  Inc tại City Tustin được 4 năm. Bài viết của ông nêu lên điều ước mong rất đáng được cộng đồng quan tâm: Thũ đô tị nạn của người Việt hải ngoại cần có một đền thờ 5 vị tướng anh hùng tử tiết của miền Nam Tháng Tư 1975.

***

Cuộc chiến Nam Bắc - Quốc Cộïng, chúng tôi không được dự vì tuổi đời còn nhỏ. Là con em một gia đình H.O., từngï là nạn nhân của chế độ cộïng sản Việt Nam, hằng năm khi 30 tháng tư lại về, chúng tôi cũng cảm thấy một niềm đau bất tận.
Tháng tư nhắc nhở chúng ta, những người bỏ nước ra đi, cho dù theo con đường nào, diện nào, đều cùng là những  người tỵ nạn CSVN. Sau 35 năm, người Việt tỵ nạn tại Miền Nam Cali đã trưởng thành vững mạnh, trên mọi địa hạt. Những bài viết, chuyện kể, hình ảnh của “35 năm nhìn lại” đã làm cho tim tôi se thắt không ít.
 Dầu trời đã về khuya, tôi cũng ráng ngồi vào Computer, mong góp tiếng nói, góp chút lòng thành, ước mơ và thiển ý vào ngày lịch sử đau thương này. Mong được  các hội đoàn, các hội đồng hương, và người Việt tỵ nạn  khắp năm châu bốn bể.
Ngày nước VNCH  tự do bị xóa sổ cũng là ngày 5 vị tướng trong QLVNCH tuẫn tiết không hàng giặc. Đó là các vị  tướng Nguyễn Khoa Nam, Lê văn Hưng, Lê Nguyên Vỹ, Trần Văn Hai và Phạm Văn Phú. Chúng tôi không đủ chữ để diễn tả hết lòng khâm phục trước tấm gương bất khuất của các Ngài. Các Ngài đã theo bước tiền nhân của một  Hoàng Diệu, của Nguyễn Tri Phương, của Phan Thanh Giản, thật xứng đáng với câu nói của tiền nhân ta để lại "sống vi tướng, tử vi thần, anh hùng tử khí hùng bất tử "
Chính cái chết của năm vị tướng đã viết lên trang sử cận đai hào hùng của quân dân Miền Nam chiến đấu cho tự do ở thế kỷ 20. Các thế hệ mai sau, khi đọc đến những trang sử nầy, sẽ phải kính cẩn nghiêng mình mà kính phục.
Mỗi năm khi tháng Tư trở lại, báo chí truyền thông và công đồng đều không quên nhắc lại tấm gương của các ngài. Chính từ những tấm gường này, chúng tôi thấy  rất cần thành lập một Đền Thờ 5 vị tướng tại Little Sài Gòn.


Chúng ta từng nói, bỏ nước ra đi là mang theo cả quê hương. Vậy thì, quê hương thứ hai này chính là nơi để lập Đền Thờ cho các Ngài. Nhất là nơi Miền Nam Cali, nơi có trên 300 ngàn người Việt tỵ nạn, được mang cái tên khá hãnh diện cho những người VN sống lưu vong nơi đây "thủ đô của người Việt tỵ nạn" Nơi đây, chúng ta đã có tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ, có đền thờ Hùng Vương, có Thư Viên Việt Nam, thì sao lại thiếu đền thờ của các vị tướng lãnh tuẫn tiết.
Khi còn đối diện với kẻ thù, chúng  ta là người lính, không ít thì nhiều, hoặc gián tiếp hay trực tiếp nằm cùng một "trướng" nhận cùng một lời "hịch" từ tay các Ngài ban xuống.
Thưa các bậc nhân hào! các bậc cao niên! Các bậc đàn anh! và những anh em cùng chung chiến tuyến!
Chúng tôi không dám "múa rìu qua mắt thợ" vì cạn hẹp kiến thức, nên chỉ nêu lên sự mơ ước của mình bằng tấm lòng chân thành. Mong rằng, chúng ta cùng góp một bàn tay thì vỗ nên kêu. Nơi đây, chúng ta đã có nhiều hội đoàn, có nhiều tổ chứcï, có nhiều trung tâm băng nhạc ca kịch múa hát, đã từng gây qủy, từng làm thiện nguyện viên đi quyên góp, giúp đỡ  nan nhân  Katrina, Tsunami, Haiti, giúp đỡ nạn nhân bão lụt quê nhà v.v. .Chúng tôi  tin chắc việc gây quĩ cho Đền Thờ các vị tướng vì quốc vong thân, không sớm thì muộn cũng sẽ thành công.
Mai kia, Đền Thờ khi được xây dựng sẽ chứng minh rằng người Việt bỏ nước ra đi  không bao giờ quên ơn các Ngài, sau đó cũng là nguồn an ủi to lớn đến các gia đình thân tộc có liên hệ đến các Ngài hiện đang sống còn. Hồn thiêng sông núi, từ tình thần của các Ngài sẽ phù hộ cho chúng ta, con cháu chúng ta.
Khách du lịch từ các tiểu bang khác trên nước Mỹ, hay từ  Âu Châu, Úc Châu đến Nam Cali, chắc chắn sẽ không quên đến viếng thăm Đền Thờ các Ngài cũng như họ đã từng viếng thăm tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ trong mấy năm qua.
Nếu được như ý muốn, chúng ta sẽ có thể chiêu mộ các điêu khắc gia Việt Nam đang tỵ nạn trên đất Mỹ, tạc tượng hay đúc tượng bán thân cho các Ngài và nơi đó, có để một cuốn sổ vàng lưu niệm vài trăm trang giấy, và còn nhiều dự thảo khác nữa, khách viếng thăm Đền Thờ có thể viết vào đó vài lời, để nói lên cảm tưởng của chính mình.
Đoạn kết bài viết nầy, chúng tôi chỉ có thiện ý trong kiến thức cạn hẹp, chắc chắn còn nhiều lỗi lầm sơ sót. Mong được sự bao dung tha thứ. Và ước mong việc xây dựng Đền Thờ sẽ thành sự  thật.
Trà Khan

Ý kiến bạn đọc
03/05/201613:02:11
Khách
ý kiến hay...bắt tay 1 cái...kg biết đã có đền thờ này chưa ???
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 862,772,635
Để tôi kể cho ông nghe những giấc mơ của tôi, nó cứ lập đi lập lại trong nhiều năm, kể từ khi tôi biết mình là một người đàn ông cho tới bây giờ. Biết là một người đàn ông, ý ông là. Cứ hiểu theo nghĩa thông thường là một người không còn là một cậu con trai ngây thơ trong trắng nữa. OK, hiểu. Giấc mơ ấy luôn luôn bắt đầu
Tôi qua US lúc 14 tuổi. Cả gia đình còn kẹt lại VN vào lúc đó. Tôi bảo lãnh cha mẹ sau khi ổn định và chúng tôi đoàn tụ năm 1995." Là kỹ sư trong một hãng tele-communication tại San Diego, Lê Tường Vi tự sơ lược tiểu sử như trên,
Tác giả 36 tuổi, cho biết ông thuộc một gia đình HO, sang Mỹ cuối 1990, hiện là cư dân Barling, Arkansas, nghề nghiệp: accountant. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là chuyện vui vẻ gia đình Việt tại Mỹ  “Vợ làm Nail, chồng cắt cỏ”  rất được bạn đọc tán thưởng. Sau đây, thêm một bài viết mới của ông. Một chiều thứ sáu  đẹp trời nọ
Một buổi chiều nọ ba cha con tôi đang chơi trò vật lộn ì xèo trên sàn nhà. Bà xã đi đâu về mặt hầm hầm, bước vào nhà ngồi cái phịch xuống ghế sofa, chưa kịp nóng đít bả đã đứng dậy vổ tay bôm bốp ra hiệu yên lặng. Cha con tôi lập tức gỉa từ cuộc chơi kéo lại ngồi quây quần dưới chân mẹ nó, ngỏng cổ chuẩn bị nghe thông báo
Ngọc Anh là tác giả Viết Về Nước Mỹ ngay từ năm đầu tiên. Sau vụ nước Mỹ bị khủng bố tấn công làm nổ tháp đôi ở New York, cô viết bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể chuyện sở làm, một công ty chủ nhân người Ả Rập Hồi Giáo, nhưng hàng trăm nhân viên đủ gốc Á gốc Âu, gốc Do Thái sống với nhau hoà thuận. Bài viết được trao tặng
Dzô...dzô...dzô ... mày phải uống cho hết, Birthday Boy mà uống không hết là quê lắm đó. Đó là tiếng của đám bạn "xôi thịt" đến nhà Tom lúc ba mẹ vắng nhà để chúc mừng sinh nhật cho Tom, gọi là "xôi thịt" vì chúng đi theo và tung hô Tom chỉ vì Tom là con trai một của một thương gia giàu có ở vùng Nam California này, nên mọi trang trải
Vứt hết đống hành lý sang một bên cho mẹ và các cô dì dọn dẹp, tôi lững thững bước ra khoảng sân trống trước nhà. Những giọt nắng chiều óng ả chiếu xiên qua cành hoa phượng vỹ rồi ngã xuống mặt đường tạo thành những hình thù nhảy muá lơ thơ. Bầu trời nơi đây xanh biếc, ẩn hiện những áng mây hững hờ trôi. Một cơn gió thoảng
Tác giả Trương Ngọc Bảo Xuân đã nhận giải chung kết Viết Về Nước Mỹ 2001, với bài viết "32 Năm Người Mỹ và Tôi". Cho tới nay, bà vẫn liên tục góp nhiều bài viết giá trị cho giải thưởng. Hiện bà cư trú tại Boat City, Marina del Rey, California;
Bồ Tùng Ma tên thật là Nguyễn Tân, 60 tuổi, cựu sĩ quan hải quân, định cư tại thành phố Glendale, là một trong những tác giả Viết Về Nước Mỹ được đặc biệt quí trọng. Năm 2002, ông là tác giả nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ với các bài viết
Thiệt lòng mà nói, từ sau buổi tiệc trao Giải Thưởng VVNM 2006, tôi rất háo hức muốn viết chút gì đó, ngăn ngắn cũng được để cám ơn Việt Báo và cám ơn các tác giả, nhưng tôi lại lu bu, rất lu bu vì phải "trả nợ hồi ký" cho các bạn của tôi sau chuyến vacation bên châu Âu vừa qua của mình. Lại còn chuyện "trong nhà ngoài ngõ" nữa chứ
Nhạc sĩ Cung Tiến