Hôm nay,  

Chữa Lành Bệnh Đau Nhức

13/01/201100:00:00(Xem: 166060)
Chữa Lành Bệnh Đau Nhức

Tác giả: Hồ Phi
Bài số 3091-28391 vb5011311

Tác giả là một vị cư dân can niên tại Fountain Valley, CA, tư2ừng góp nhiều bài viết về nước Mỹ giá trị. Sau đây là bài viết ngắn của ông kể về việc trị lành bệnh đau nhức.

***
Tôi có người bạn cùng quê họ Đặng làm thợ điện, nước, gas, chuyên gắn máy sưởi, máy lạnh, thay bình nước nóng cho tư gia và bảo trì hệ thống lạnh cho vài siêu thị. Anh đã từng nhiều lần sửa chửa và thay mới hệ thống nước điện và sưởi ấm cho gia đình chúng tôi ở Mỹ nầy.
Trong những năm gần đây, anh bị chứng đau nhức khớp, ngón chân ngón tay có chỗ sưng lên. Bác sĩ bảo đó là bệnh gout. Anh đi các bác sĩ chuyên trị bịnh đau nhức và các thầy đông y danh tiếng cũng không lành. Bệnh tình ngày càng nặng, anh không thể nào đi làm được nữa. Anh đi đứng khó khăn, chỉ còn quanh quẩn trong nhà, hết làm gì nỗi đã mấy năm rồi.
Đến thăm anh, tôi rất ái ngại và buồn cho hoàn cảnh của anh. Muốn giúp anh khỏi bịnh, nhưng tôi tiếc mình không phải là thầy thuốc.
Nhưng rất may, tôi tìm đọc được một tài liệu nói về bịnh nầy và có nêu ra vài thức uống hoa quả vô hại có thể chửa trị được. Tôi copy ra và gởi thư đến cho anh, để nếu cần anh có thể áp dụng may ra khỏi bịnh. Rồi sau đó, tôi cũng quên hẳn về chuyện nầy trong suốt năm qua.

Bất ngờ hôm Noel vừa rồi, vợ chồng anh điện thoại rồi long trọng đến thăm tôi. Gặp anh tươi tỉnh, mạnh hẵn, vui vẻ, hết cả đau nhức và đã đi đứng bình thường hết cả nhăn nhó. Vợ chồng anh đến thăm để cảm ơn tôi và mang tặng tôi một chai nước 1qt Black Cherry Juice, loại nước trái cây do tôi bày anh trong thư mà anh đã áp dụng. Nhờ đó, anh đã lành bịnh gout. Một chai thế nầy anh pha với 5 chai nước lọc và lai rai thay nước giải khát uống hằng ngày, sau một thời gian thì anh hoàn toàn khỏi bịnh. Nay anh không còn đau nhức gì nữa, và đã trở lại làm công việc nặng nhọc như xưa.
Anh còn cho tôi biết là anh đã bày tiếp cho Ông Tường bạn anh cũng bịnh đau nhức như vậy, đã trị thuốc Tây, thuốc Tàu, chích uống gì cũng không khỏi mà nay nhờ uống Black Cherry Juice cũng lành luôn. Ông Tường năm nay đã 74 tuổi, xưa kia làm thầy giáo, sang đây làm thợ sửa chửa và xây dựng nhà cửa. Ông đã bị bịnh gout lâu ngày, chạy chữa nhiếu thầy Tây, Đông mà không lành, không còn đi làm được nữa. Nay nhờ uống nước ép trái black Cherry mà hết bịnh, trở lại làm việc già gân như cũ.
Tôi vui mừng và sung sướng vì đã có lòng bày giúp mà hai ông nầy được lành bệnh và được có cơ hội kiểm chứng giá trị quí báu của nước trái black cherry. Tôi nghĩ phải viết ra, công bố thông tin nầy để giúp cho ai có bịnh đau nhức nặng phải cần đến.

HOPHI

Ý kiến bạn đọc
15/01/201104:03:21
Khách
Chieu nay minh moi mua o Whole foods mot chai 32 fl chi co $ 3.50.mua nguyen mot case12 chai duoc discount 10% .Dung la loai 100% Juice.
16/01/201103:39:27
Khách
Trên hàng chữ tiêu đề có hai nút chữ A chữ A bên phải là làm chữ lớn, chữa A bên trái là làm chữ nhỏ lại.

16/01/201102:57:04
Khách
Goi Viet bao.
qua nam moi cach trinh bay la rat hay nhung toi thay thieu hinh anh va mau chu qua nho,kho doc voi nhung nguoi hon 50 tuoi nhu toi,cung khong thay co khung tang do lon cua chu.Xin qui vi chi cach tang to chu lon ra,nhu vay moi de doc.Cam on nhieu lam lam...
18/06/201123:11:19
Khách
Uong Black Cherry Juice co hieu qua ro rang.

6 thang truoc day chong toi uong 3 vien thuoc tri benh Gout, nhung van bi sung chan thuong xuyen. Khoang 2 hoac 3 tuan bi mot lan. Moi lan bi rat dau don.
Tu thang 1 toi gio, chong toi uong Black Cherry Juice Concentrate va pha loang ra uong voi rat nhieu nuoc. Chong toi chua dam bo han thuoc Gout nhung giam lieu luong xuong con 1 vien moi ngay. 6 thang nay chong toi hoan toan khong bi sung chan mot lan nao. Cam on tac gia da viet bai Chua Lanh Benh Dau Nhuc rat nhieu.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 863,830,164
Xin thưa với bạn có hai cái "sai" ở tựa đề. Thứ nhất, Ông Mandino không phải là một thương nhân mà là tác giả của quyển sách có tựa đề trên. Thứ hai, "lắm của" ở trong quyển sách self-help này (ta thường gọi là loại sách tu thân), "The Greatest Salesman in the World", không chỉ có nghĩa là của cải
Từ đêm đưa thuyền rời quê đã hơn 30 năm, nay dù muốn hay không, tôi vẫn phải về thăm lại, cha mất mới đây, mẹ còn khỏe, cả hai đều đã gần 100 tuổi. Trên cùng chuyến bay sang VN, may tôi lại gặp ông bà Nguyễn Quang Liên, một ông bạn cũ từ xưa ở Saigon, Tôi được biết thêm chuyện và kể lại: Quen lâu năm, biết ông là
Nàng nghe có tiếng cửa mở, nhưng không để ý. Nàng nhìn đồng hồ đeo tay thấy năm rưỡi thì biết ngay là lão đã về. Nàng vừa cười vừa nói chuyện điện thoại, rồi nhìn lão hất hàm ra dấu cho lão biết có thức ăn trên bếp. Lại món gà kho, ngán quá. Lão đi vào phòng ngủ thay đồ, nghe loáng thoáng tiếng nàng trên điện thoại: "...vậy à"
Ngày còn nhỏ, tôi trông thật gầy gò, ốm yếu, tính tình lại nhút nhát lắm. Mẹ tôi sanh tôi thiếu tháng, chẳng biết sao mà hồi đó tôi lại sống được cũng lạ! Lớn lên một chút, chừng năm sáu tuổi, tôi đã biết thế nào là ăn đòn, vì bố tôi rất dữ đòn đối với con cái, một phần vì thích hàng xóm thấy mình dữ với vợ con, còn phần nữa thì tôi
Mẹ tôi năm nay 86, bắt đầu trở bệnh lãng trí nặng. Khi thì cụ thống trách đôi tay đôi chân vụng về, lẩy bẩy, vô dụng của mình. Khi thì cụ lộ vẻ hoảng hốt hoặc tự dằn vặt về những đổ vỡ, hư hại do sự "hoá đần độn" của mình gây ra. Khi thì cụ uất ức vật vã kêu khóc vì nhận ra giai đoạn tang thương cuối đời đã thực sự đến với mình rồi.
Tôi hỏi người bán vé: Từ đây đi Washington DC giá bao nhiêu và xe chạy mất mấy giờ và nếu tôi là người có tuổi thì bớt được bao nhiêu" Ngửng lên nhìn tôi, ông ta vừa bấm máy bán vé vừa trả lời: Ông được bớt còn 145.37 xu, còn nếu ông mua trước 7 ngày thì giá vé trong khoảng từ 80 đến 119 dollars tùy theo xa gần.
Lúc 12giờ đêm Lão Cát lai ra đi, một cái chết lặng lẽ cũng như cuộc sống vốn thầm lặng của Lão ! Bệnh viện F.V có lẽ là nơi Lão đến đó lần cuối trong chặng đường đời nhiều nổi truân chuyên, bộ óc bình dị đầy lòng nhân ái ấy đã thôi không còn thao thức trong quãng đời già nua ... Tôi viết câu chuyện này, tham dự cuộc thi
Đi làm về, nếu không đi chợ thì về thẳng nhà, nhìn xung quanh căn phòng của một người độc thân, cái gì cũng lặng lẽ. Từ cái bàn, chiếc ghế, cái Ti Vi trong góc, một chiếc gối, ngay cả chiếc gối để ôm gác phía dưới chân, cái mền kẻ những sọc vuông không hoa hòe xếp phẳng phiu ... cái gì cũng như tỏa ra một mùi vị lặng lẽ
Chiều nay, thứ sáu 28/4, trên đường lái xe đi làm về, chợt nhớ Chủ Nhật này là 30 tháng 4. Lại 30 tháng Tư nữa rồi! Chẳng hiểu sao tôi lại quyết định sẽ viết một mẩu truyện về đời mình nhân dịp kỷ niệm lần thứ 31 của ngày này. Có lẽ tôi nghĩ rằng bây giờ mình đã 50 rồi, đời cũng đã từng trải, chả còn sợ sệt gì nữa khi muốn nói ra những điều mình nghĩ, ít ra là về cuộc đời của mình. Năm 1987, sau năm tháng sống
Qua bao năm dài thai nghén, bố tôi mới sẵn sàng cho tôi chào đời. "Thân Phận” là tên của tôi được bố chọn. Đó là nỗi đau trăn trở của Người muốn gởi gắm vào tôi. Sau buổi ra mắt sách, tôi được ký tặng cho một người bạn vong niên của bố. Chủ của tôi là một người Việt định cư ở Hoa Kỳ khá lâu, từ thuở còn là học sinh trung học
Nhạc sĩ Cung Tiến